Nữ phụ trà xanh thức tỉnh rồi - Chuong 181
Cập nhật lúc: 2024-10-29 22:57:32
Lượt xem: 49
Kỳ Bạch Ngạn nhìn nửa ngày, xác định chỉ có hai người Úc Hàn Chi cùng Úc Vân Đình đến dự tiệc, lúc này mới tới trào phúng.
"Hình như Kỳ thiếu cực kỳ chú ý tới vợ sắp cưới của tôi?" Úc Hàn Chi ngước mắt lên, mắt phượng hiện lên một tia u ám.
"Vợ sắp cưới? Anh đúng là dám nói, anh có thể cưới được Minh Yên sao?" Kỳ Bạch Ngạn cười nhạo ra tiếng.
"Chỉ là, cho dù Minh Yên nghèo túng đến đâu cũng sẽ không gả cho anh. Úc Hàn Chi, một đứa con nuôi Úc gia như anh xứng với cô ấy sao?"
"Úc Hàn Chi, anh dám đoạt người của anh Kỳ?"
"Minh Yên cũng chỉ là chơi anh thôi, nếu không phải vì khuôn mặt của anh, cô ấy sẽ chơi với anh sao?"
"Đúng vậy, khi còn bé Minh Yên gặp được nam sinh đẹp trai đều sẽ cùng người ta làm bạn, nên cô ấy cũng chỉ đùa với anh mà thôi."
Các anh em của Kỳ Bạch Ngạn cười rộ lên. Úc Hàn Chi là một con cóc ghẻ mà muốn ăn thịt thiên nga.
Đáy mắt người đàn ông càng thêm u ám, đảo qua đám công tử bột dựa vào sự che chở của gia đình này, lạnh lùng cười nói: "Đáng tiếc, tôi là người duy nhất mà cô ấy thừa nhận là bạn trai, ngày hôn lễ nhất định sẽ mời các vị đến xem lễ, để cho các người c.h.ế.t tâm."
Mọi người bị tức đến sắc mặt tái mét.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/nu-phu-tra-xanh-thuc-tinh-roi/chuong-181.html.]
Kỳ Bạch Ngạn khẽ nguyền rủa một tiếng, ánh mắt hung ác nhìn chằm chằm anh, nói: "Có tôi ở đây, anh đừng hòng cưới được cô ấy."
"Bên này thật náo nhiệt, tất cả mọi người đang nói chuyện gì vậy?" Lam Hi đi theo ba Lam Chính Lý vây quanh một nhóm chú bác, hôm nay Lam Chính Lý ăn mặc cực kỳ nho nhã, kiểu áo Tôn Trung Sơn màu xám tro, khuôn mặt gầy gò, tướng mạo tốt của Lam Hi phần lớn đều bắt nguồn từ ba.
"Lại nói gần đây xuất hiện bức "Khô Mộc Hàn Nha Đồ"." Thấy chính chủ đến, Úc Vân Đình cười nói: "Bác Lam cùng các bác đã nghe nói chưa, nghe nói là bút tích thực của Bát Đại Sơn Nhân, hiện tại đã tăng đến hai trăm triệu rồi."
Những người khác cũng che miệng không đề cập đến chuyện tranh giành tình cảm vừa rồi, tất cả đều tán gẫu về bức họa này.
"Thật sự là bút tích thực? Đây chính là bảo vật vô giá, có điều bút tích thực "Khô Mộc Hàn Nha Đồ" của Bát Đại Sơn Nhân không phải được cất giữ tại Bảo tàng Đài Đảo sao?" Trong nháy mắt người yêu thích thư họa như Lam Chính Lý hai mắt đều phát sáng, hưng trí bừng bừng nói.
"Sợ là mánh lới quảng cáo của những thương nhân vô đạo đức." Những người khác cũng nhao nhao nói.
"Nghe nói đúng là bút tích thực, năm đó Bát Đại Sơn Nhân không chỉ vẽ một bức "Khô Mộc Hàn Nha Đồ", bức mà viện bảo tàng cất giữ kia cùng lắm cũng chỉ là hàng nhái, bức này mới là "Khô Mộc Hàn Nha Đồ" thực sự." Úc Vân Đình tiếp tục nói.
"Cái này không thể nào, nếu ai có bức bút tích như vậy, sao lại nỡ lấy ra bán?" Lam Chính Lý lắc đầu, kiên quyết không tin, nói: "Nếu là bút tích thực, đừng nói 200 triệu, coi như là 1 tỉ tôi cũng nhất định phải mua lại."
"Bác Lam khí thế rồi."
"Bác Lam quả nhiên là doanh nhân phong nhã chân chính."
Một đám công tử bột nịnh hót cười nói.