Nữ phụ trà xanh thức tỉnh rồi - Chuong 171
Cập nhật lúc: 2024-10-29 22:08:45
Lượt xem: 70
Ngày hôm đó, mọi người tính toán thu nhập của khách sạn, miễn cưỡng được hơn 20 vạn, xem như viên mãn đạt được mục tiêu đầu tiên, bởi vì một tháng phát sóng trực tiếp, hòn đảo này hấp dẫn càng ngày càng nhiều khách du lịch đến, mục tiêu thứ hai cũng đạt được, hơn nữa chương trình tạp kĩ bùng nổ, số lượng phát sóng trên nền tảng và lưu lượng truy cập trên nền tảng phát sóng trực tiếp kinh người, xem như là một cú hích lớn.
Ngày cuối cùng, phần thưởng của nền tảng livestream lại đạt mức cao mới, tất cả người hâm mộ hò hét và ngồi chờ mùa thứ hai của dàn diễn viên cũ, ngay cả Kỳ Bạch Ngạn cùng hai con ch.ó cũng rất được yêu thích.
Đêm cuối cùng, tất cả mọi người đặt hoa và bánh, sau đó ăn tối và nói lời tạm biệt.
Đám người Thư Ca bay về Bắc Thành, còn Minh Yên thì cùng Úc Hàn Chi và Kỳ Bạch Ngạn bay đến Nam Thành.
Lúc Úc Vân Đình lái xe đến Trẩm Trạch, đã gần chạng vạng.
Trẩm Trạch nằm ở trong khu văn hóa, nơi có cảnh sắc tuyệt đẹp nhất Nam Thành. Hai bên đường được điểm xuyết bởi những hàng cây hoa rực rỡ nở bung, trong khi những ngôi nhà phố cổ ẩn mình giữa màu sắc tươi sáng ấy, tạo nên một không gian thanh tịnh và yên bình. Người qua lại rất ít, chỉ thỉnh thoảng có hai ba du khách dừng chân chụp ảnh, mang theo những nụ cười ngạc nhiên trước vẻ đẹp nơi đây.
Úc Vân Đình dừng xe bên đường, bước vào trong. Đã nhiều năm kể từ lần cuối cùng anh đặt chân tới Trẩm Trạch. Trong ký ức tuổi thơ của mình, nơi này luôn hiện lên với vẻ phong nhã và thanh thoát. Mỗi lần theo cha đến đây, cổng lớn Trẩm Trạch lúc nào cũng nhộn nhịp như một chợ tấp nập. Ông nội không chỉ mở tiệc trà mà còn thường tổ chức triển lãm thư họa, nơi những người bạn già ngồi quây quần bên tách trà, trò chuyện sôi nổi, gửi gắm tâm tư qua từng bức tranh, từng câu chữ. Hình ảnh đó luôn để lại trong lòng anh một cảm giác thoải mái và tự do không thể diễn tả.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/nu-phu-tra-xanh-thuc-tinh-roi/chuong-171.html.]
Anh trai của Úc Vân Đình, chịu ảnh hưởng sâu sắc từ ông nội, đã sớm thể hiện tài năng trong thư pháp và hội họa ngay từ khi còn nhỏ. Anh ấy có tính cách ôn hòa, rộng rãi, mang trong mình tâm hồn của một con cháu thế gia, hoàn toàn khác biệt với con người trầm lặng và ít nói như bây giờ.
Nhưng mọi thứ đã thay đổi khi Thẩm gia xảy ra biến cố. Sự ra đi của ông nội để lại một khoảng trống lớn trong lòng gia đình, và Trẩm Trạch dần trở nên hoang vắng. Anh trai của Úc Vân Đình đã đổi tên, đổi họ, vượt biển ra nước ngoài, và không trở lại trong suốt mười lăm năm.
Úc Vân Đình từng nghĩ rằng Úc Hàn Chi trở về chỉ để chấm dứt những đau thương của quá khứ, rằng nơi này sẽ không còn là chốn anh lưu lại. Thế nhưng, sự thật lại khác xa mong đợi. Anh không chỉ trở về mà còn dẫn theo Minh Yên, định cư tại Trẩm Trạch.
Tòa nhà Trẩm Trạch nằm ở vị trí trung tâm của khu văn hóa, là một công trình kiến trúc theo kiểu Tây cổ điển, rộng lớn và sang trọng. Trước tòa nhà là một đài phun nước đẹp mắt, xung quanh là những khu vườn xanh mát, tạo nên một bầu không khí thư giãn, trong lành.
Khi Úc Vân Đình bấm chuông cửa, chú Lưu ra mở, cúi đầu cười nói: "Nhị thiếu gia, đại thiếu gia đang ở phía sau vườn."
Gật đầu, Úc Vân Đình đi xuyên qua phòng khách lầu một, mở cửa gỗ trượt ra. Cảnh tượng hiện ra trước mắt anh khiến lòng anh không khỏi ấm áp. Anh trai mình đang ngồi trong vườn, Minh Yên gối đầu lên đùi anh, ngủ say. Trong không gian yên tĩnh của vườn, cây cối um tùm che chắn khỏi cái nóng mùa hè, tạo nên một góc mát mẻ và bình yên.
Người đàn ông ngồi trên ghế sofa, tay cầm sách, thỉnh thoảng liếc nhìn Minh Yên với ánh mắt dịu dàng. Khi nghe thấy tiếng cửa gỗ kéo ra, Úc Hàn Chi giương mắt lên, chỉ tay về phía anh trai mình, rồi nhẹ nhàng chuyển đầu của Minh Yên xuống ghế sofa. Anh đắp chăn mỏng cho cô, sau đó đứng dậy đi vào phòng khách.
"Giờ này còn đang ngủ?" Úc Vân Đình nhướng mày, cảm thán về Minh Yên. "Cô ấy thật sự sống như một chú lợn," anh không khỏi trêu ghẹo.