Nữ phụ trà xanh thức tỉnh rồi - Chuong 117
Cập nhật lúc: 2024-10-26 19:25:19
Lượt xem: 136
Dục vọng khống chế của anh trai anh quả thực quá đáng sợ, ngay cả điện thoại di động của Minh Yên cũng không buông tha. Úc Vân Đình đồng tình nhìn thoáng qua Minh Yên, đột nhiên cảm thấy được anh trai anh coi trọng là may mắn cũng là bất hạnh, đời này của Minh Yên cơ bản có thể nằm qua cuộc sống của phu nhân nhà giàu, nhưng nếu dám trèo tường, phỏng chừng sẽ bị đánh gãy chân.
Nghĩ đến đây, Úc Vân Đình không hiểu sao lại cảm thấy chua xót.
"Cô thông báo cho Tiêu Vũ về buổi đấu giá đêm nay?" Úc Hàn Chi thấy điện thoại di động của Minh Yên sạch sẽ, mặt không chút biến sắc trả lại cho cô.
Minh Yên lập tức lắc đầu giống như trống đánh, vội vàng gạt quan hệ sang một bên: "Làm sao có thể, tôi và anh ta lại không quen biết. Tôi ăn xong rồi, chúng ta mau đi tới phòng đấu giá thôi, Hoa Tư cũng sốt ruột rồi."
Bị bỏ lại một bên hồi lâu, mặt Hoa Tư không chút thay đổi, cười cũng lười cười, ăn xong bữa cơm này cô ta cũng đau dạ dày.
Bốn người đến phòng đấu giá ở tầng hai, phòng đấu giá có không gian rất lớn, trang trí luôn lộng lẫy, Minh Yên đụng phải Lam Hi cùng Tiêu Vũ ở cửa, bên cạnh hai người đều vây quanh không ít thiên kim tiểu thư danh môn.
Lam Hi mặc âu phục giày da, phong độ nhẹ nhàng, nghiễm nhiên là một bộ phong độ đệ nhất thế gia Nam thành, nhưng Tiêu Vũ ngược lại mặc rất giản dị, áo khoác đen, lộ ra vẻ đẹp trai mới mẻ của người trẻ tuổi.
"Minh Yên." Lam Hi cùng Tiêu Vũ lần đầu tiên nhìn thấy Minh Yên, đều vẫy vẫy tay.
Về phần Hoa Tư, lần này đến bán đấu giá trân tàng vật phẩm, cô ta cố ý mặc váy trắng mộc mạc, tướng mạo của cô ta chỉ nhìn rõ thuần khiết xinh đẹp, nhưng đứng chung một chỗ với Minh Yên, lại bị mọi người không để ý.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/nu-phu-tra-xanh-thuc-tinh-roi/chuong-117.html.]
Hoa Tư thấy Lam Hi nhìn thấy Minh Yên đầu tiên, nhất thời khuôn mặt trắng bệch.
Hoa Tư hoàn toàn không biết đã xảy ra chuyện gì? Cảm giác hào quang b.ắ.n ra bốn phía dường như bị lột ra khỏi người cô ta. Trước kia thân phận của cô ta hèn mọn, nhưng đi đến đâu cũng sẽ khiến người ta chú ý, Minh Yên lớn lên xinh đẹp đến đâu cũng bởi vì tính cách kiêu căng cùng vô não nên bị người ta vô tình diss, từ sau khi thân phận của cô ta và Minh Yên hoán đổi, mọi chuyện đã hoàn toàn mất kiểm soát.
Ban đầu, Minh Yên nói về một người bạn trai không có quyền vô thế, tựa hồ bị tẩy trắng, ngược lại trở thành tiêu điểm.
Nội tâm Hoa Tư lo lắng, cô ta cảm thấy tình huống rất không đúng, nếu cứ để mặc như thế, chỉ sợ cô ta sẽ hoàn toàn bị Minh Yên đè lên không ngẩng đầu được, biến mất trong giới thế gia Nam thành.
Minh Yên âm thầm liếc nhìn Úc Hàn Chi một chút, thấy anh vô cùng chán ghét đám người, phỏng chừng là bệnh sạch sẽ phát tác, đi thẳng sang một bên, trong lòng mừng rỡ, hướng về phía Tiêu Vũ vẫy vẫy tay, mỉm cười xù lông.
"Tiêu nhị thiếu, anh tới để vung tiền như rác nhỉ? Chuyện tôi đi đóng phim có phải là anh chọc ra không?" Minh Yên trừng mắt nhìn anh ta.
"Sorry, ai biết cô rất nổi tiếng trong giới như vậy, tôi thuận miệng nói một câu, đã truyền ra." Tiêu Vũ thấy cô xù lông, vội vàng đẹp trai cười nói: "Nếu không tôi lấy công chuộc tội, giúp cô giới thiệu một chương trình tạp kĩ để kiếm tiền như thế nào?"
Minh Yên một giây biến thành khuôn mặt tươi cười, kích động nói: "Hay lắm hay lắm? Không phải, sao anh lại tiến vào giới thế gia Nam thành?"
Tiêu Vũ nhìn Lam Hi ở một bên chép miệng, nói: "Nhà ngoại tổ tôi có một bà con xa, tôi đến Nam thành quay phim nhưng vẫn chưa có thời gian đi thăm, nghe nói buổi tối có một buổi đấu giá, đồ bán đều là vật quý báu thời Minh Thanh, tôi liền tới đây góp vui, thuận tiện đi lại một chút."
Minh Yên nhìn Lam Hi, lại nhìn Tiêu Vũ, thế giới này thật nhỏ.