Nữ phụ trà xanh thức tỉnh rồi - Chương 10
Cập nhật lúc: 2024-10-21 22:35:24
Lượt xem: 278
“Chờ một chút.” Minh Yên gọi lại, giọng nói của cô có chút lạnh lùng.
Thân thể Hoa Tư hơi cứng đờ, cô đứng im, khuôn mặt thanh tú của cô không biểu hiện gì nhiều, chỉ giữ vẻ bình thản quen thuộc. Đối với những lần gây khó dễ của Minh Yên, Hoa Tư đã sớm quen thuộc và không còn thấy bất ngờ nữa.
Minh Yên thả cái thìa nhỏ tinh xảo xuống bàn, đôi mắt nhìn thẳng về phía Hoa Tư. Nếu Minh Yên như một bức tranh sơn dầu hoa lệ cổ điển, thì Hoa Tư lại như một tác phẩm sơn thủy mặc, tinh tế và dịu dàng. Nét đẹp của Hoa Tư thu hút ánh mắt của nhiều người, từ những thiếu gia giàu có đến những người trong giới thượng lưu. Họ bị cuốn hút bởi vẻ thanh thuần của cô, với mái tóc dài thướt tha và dáng người thon thả, giống như một đóa bạch hoa tinh khiết lạc vào giữa chốn phồn hoa.
Ngược lại với hình ảnh của Hoa Tư, Minh Yên cảm thấy mình như một người bị cười nhạo. Cô không có được sự tôn trọng như Hoa Tư, thường xuyên bị người khác so sánh với cô và phải chịu đựng những lời chế nhạo. Chính tính cách kiêu ngạo của Minh Yên khiến cho thanh danh của cô ngày càng xấu đi, trong khi Hoa Tư lại dần nổi lên, được nhiều người biết đến trong giới thượng lưu.
Minh Yên chú ý thấy Hoa Tư mặc một chiếc váy trắng tinh khôi, tay xách theo một túi vải đựng sách và một túi quà nhỏ xinh xắn. Trên túi quà có in logo của một thương hiệu mà cô rất hay mua, và một mặt dây chuyền đơn giản nhưng có giá trị trên dưới mười vạn. Minh Yên chợt cảm thấy nghi ngờ. “Túi quà này là của ai?” cô hỏi, giọng có chút châm biếm.
“Đại tiểu thư, đây là mặt dây chuyền mà thiếu gia Lam gia bảo tôi chuyển cho cô,” Hoa Tư cúi đầu, giọng nói lắp bắp. “Xin cô… xin cô đừng đuổi việc mẹ con tôi.”
Minh Yên có chút bất ngờ. Hóa ra đây là mánh khóe mà Lam Hi đã dùng trong suốt bảy năm qua. Chỉ có ba người hiểu rõ chuyện này: Minh Yên, Hoa Tư, và Lam Hi. Lam Hi thường cách một khoảng thời gian đưa quà cho Hoa Tư. Nếu có chuyện gì không ổn, Hoa Tư sẽ mang quà trở về. Minh Yên nhận quà mà không nghi ngờ gì, vì thế vòng luẩn quẩn này vẫn tiếp tục.
Những lần trước, khi nhận được quà từ Hoa Tư, Minh Yên thường dương dương tự đắc, tự nhiên sẽ không làm khó dễ cô ta quá mức. Nhưng hôm nay, nhìn những món quà này, nội tâm cô lại không hề d.a.o động.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/nu-phu-tra-xanh-thuc-tinh-roi/chuong-10.html.]
Trong mộng vân thường trôi bóng nguyệt,
Trăng nghiêng làn nước quấn lòng hoa.
“Chị nói thật đi,” Minh Yên ngẩng mặt nhìn Hoa Tư, giọng điệu nghiêm túc hơn. “Chị có tình cảm với Lam Hi không?”
“Đại tiểu thư, không… không có đâu,” Hoa Tư lắp bắp, đôi má cô ửng hồng. “Tôi chỉ làm theo lời thiếu gia Lam gia.”
“Thật sao?!” Minh Yên cười lạnh. “Nếu như chị không thích anh ta, tại sao lại nhận quà?”
“Tôi không dám…” Hoa Tư im lặng, ánh mắt lảng tránh. Cô ta thật sự không muốn làm Minh Yên tức giận, nhưng cảm giác áp lực từ ánh mắt sắc bén của Minh Yên khiến cô khó chịu.
“Tôi sẽ không đuổi việc chị,” Minh Yên nói dứt khoát, “Nhưng đừng nghĩ tôi sẽ ngồi yên mà nhìn chị và Lam Hi.”
“Mong đại tiểu thư… không cần phải lo lắng,” Hoa Tư cúi đầu, giọng nhẹ nhàng. “Tôi chỉ muốn làm tốt công việc của mình.”
Minh Yên lặng im một hồi, trong lòng có chút xao động. Cô nhớ lại những năm tháng mình đã theo đuổi Lam Hi, chỉ vì muốn khoe khoang gia thế của anh và hơn thua với Hoa Tư. Giờ đây, mọi thứ đã khác. Cô nhận ra rằng mình đã bị cuốn vào một vòng luẩn quẩn không lối thoát.
“Được rồi, chị gọi mẹ Lý lên đây,” Minh Yên chỉ tay về phía cầu thang, ngắt ngang suy nghĩ của mình. “Tôi cần nói chuyện với bà ấy.”