Hơn nữa, Chu Văn Phong  chuyện cũng nhỏ nhẹ,   tính sạch sẽ, nên Điền Tâm Tâm ấn tượng khá sâu về  .
"Chu Văn Phong    động tĩnh gì trong buổi giao lưu ?" Giang Hàn Yên hỏi thăm.
"Không,   như , nữ sinh nào mà thích chứ."
Điền Tâm Tâm bĩu môi, Chu Văn Phong còn giống con gái hơn cả con gái,  còn nhỏ nhen và thích so đo, ngay cả nữ sinh trong lớp của Chu Văn Phong cũng  thích  .
Điện thoại reo, Tất Thắng Nam theo thói quen  máy, gọi lớn: "Lưu Linh Na,   tìm , là Triệu Phàm!"
Mọi  lập tức im lặng, ai nấy đều nháy mắt trêu chọc, khiến Lưu Linh Na đỏ mặt, ngượng ngùng   điện thoại.
"Mình  ăn xong,  còn  ăn ? Sao  ăn?"
Giọng Lưu Linh Na  chút gấp gáp,  qua giờ cơm  mà còn  ăn,  dày  hỏng luôn ?
Điền Tâm Tâm   gì, chỉ  hiệu: "Bắt đầu quan tâm  kìa!"
Mọi   thầm, thậm chí Tất Thắng Nam cũng gác sách xuống, công khai  lén cuộc trò chuyện của Lưu Linh Na với  yêu.
"Cậu đang gọi từ bên ngoài ? Sao  về ký túc xá? Chu Văn Phong  ?"
Giang Hàn Yên vốn định  ngủ, nhưng  thấy tên Chu Văn Phong liền tỉnh táo hẳn.
"Cậu   mộng du? Nửa đêm mò  giường ? Cậu    thần kinh chứ? Ngoài   còn mò ai nữa ?"
Giọng Lưu Linh Na càng lúc càng lớn, Điền Tâm Tâm và   đều sững sờ, mộng du?
Họ đều từng  qua, nhưng  từng thấy.
Hơn nữa, nửa đêm mò  giường bạn cùng phòng, thật quá kinh dị, chẳng trách Triệu Phàm sợ đến mức  nuốt nổi cơm.
"Giờ   ăn cơm , chỉ là sờ vài cái thôi cũng  ,   nếu    sờ thì  tránh , đừng    giật . Mình     mộng du mà  đ.á.n.h thức đột ngột sẽ gặp nguy hiểm."
Lưu Linh Na cũng  quá lo lắng, chỉ là chứng mộng du thôi, ở quê chị  cũng từng thấy.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nu-phu-thuc-tinh/chuong-944.html.]
Đó là một  em họ, thường xuyên nửa đêm cầm chổi quét sân, đêm nào cũng quét, và quét  sạch, quét xong  về nhà ngủ.
Trước đây   đều thấy kỳ lạ, mỗi sáng thức dậy sân đều sạch bong, dù  khi ngủ  ai quét dọn,   Lưu Linh Na  vệ sinh ban đêm, thấy em họ đang quét sân, mắt  thẳng, hành động và biểu cảm  giống bình thường, mới  em họ  mộng du.
Thành quen  cũng  còn sợ nữa.
Dưới sự an ủi của chị , Triệu Phàm cảm thấy yên tâm hơn, nhưng vẫn còn lo lắng.
Tối qua thật sự dọa   c.h.ế.t khiếp, đột nhiên cảm thấy   sờ soạng   , cảm giác  kỳ lạ, khiến   buồn nôn, mở mắt  liền thấy Chu Văn Phong   giường,  thẳng  , tay thì sờ soạng khắp , còn chạm  những chỗ nhạy cảm.
Dọa    hét lên, nhưng nghĩ đến việc  thể  Chu Văn Phong giật  nên cố nín,   cao to một mét tám mấy, mà co rúm  ở góc giường một mét hai, thật là ấm ức.
Triệu Phàm xoa bụng, đói  c.h.ế.t , vẫn nên  ăn cơm thôi.
Cuối tuần    định đến trường Y tỏ tình với Lưu Linh Na, còn mang theo một bó hoa hồng, ba bông tượng trưng cho "Anh yêu em", mua ba bông là , còn  mang theo một món quà nhỏ.
Nghĩ đến  trong lòng, tâm trạng Triệu Phàm  hơn hẳn,  tươi   căng tin, nhưng  đến cửa căng tin thì gặp Chu Văn Phong, tâm trạng   của   lập tức biến mất.
"Anh Phàm!"
Giọng của Chu Văn Phong nhỏ nhẹ,   chút dịu dàng,  đây Triệu Phàm  để ý, nhưng  cơn hoảng sợ đêm qua, bây giờ      thấy Chu Văn Phong,  giọng của   cũng thấy buồn nôn.
"Ừ!"
Triệu Phàm đáp  một cách thô lỗ, tăng tốc bước , nhưng khi  ngang qua Chu Văn Phong,    nắm lấy .
"Cậu  gì !"
Triệu Phàm sợ đến mức nhảy dựng lên, hét lớn, các bạn học xung quanh đều  dọa,  đầu  về phía họ.
Chu Văn Phong cũng  dọa, mắt đỏ lên, vẻ mặt ấm ức khiến Triệu Phàm càng thêm ghê tởm,   xoa xoa cánh tay, bực bội : "Chu Văn Phong,   yểu điệu thế,  vài câu  rơi nước mắt, tự dưng nắm tay   gì?"
" chỉ   chuyện với ,   phản ứng dữ ."
Chu Văn Phong hít mũi, càng thêm ấm ức.