Điền Tâm Tâm mắt tối sầm, ngất xỉu, Giang Hàn Yên đỡ lấy, sắc mặt trở nên nghiêm trọng, cô cảm nhận Điền Tâm Tâm sát khí, ai tay đây?
Cô lấy một viên thuốc, đưa miệng Điền Tâm Tâm, giống như viên cho Dương Duy uống, thể bổ sung nguyên khí ngay lập tức.
Điền Tâm Tâm từ từ mở mắt, l.i.ế.m môi, khàn giọng hỏi: "Có nước ?"
Cô cảm thấy khô khốc như sắp bốc cháy.
"Uống của ."
Cơ Vi Ba vội vàng đưa cho Điền Tâm Tâm một bình nước, vẫn là hoa cúc. Điền Tâm Tâm uống một hết hơn nửa bình, tinh thần lên nhiều, nhiệt độ cũng hạ xuống một chút.
"Có chịu nổi kỳ thi ?" Giang Hàn Yên hỏi.
"Không vấn đề."
Điền Tâm Tâm cố gắng tinh thần lên, cô chuẩn sẵn compa, lát nữa nếu đầu óc choáng váng, sẽ tự đ.â.m , học hành vất vả cả một học kỳ, cô nhất định thể bỏ thi.
Giang Hàn Yên lo lắng, trong viên t.h.u.ố.c của cô nước linh tuyền, là khắc tinh của âm sát, một kỳ thi chắc chắn thể chống đỡ .
Hôm nay là buổi thi cuối cùng, thi xong là thể nghỉ hè.
Chuông reo, các bạn học đều nộp bài, Điền Tâm Tâm mặt tái nhợt bước , cũng loạng choạng.
"Tất cả câu hỏi tớ đều điền hết, đúng sai thế nào, nhưng đều điền đầy đủ."
Điền Tâm Tâm và Cơ Vi Ba trao đổi về kỳ thi, hai bao nhiêu thì , cũng điền đại, từ nhỏ thầy cô dạy, tuyệt đối để trống, dù linh tinh cũng , để ấn tượng cho thầy cô rằng dù là học sinh kém, cũng là học sinh chăm chỉ.
"Cậu vẫn còn sốt, cảm cúm mà nặng thế?"
Cơ Vi Ba sờ trán bạn , giật , nhiệt độ tăng lên, thể luộc chín trứng .
"Tớ cảm thấy , so với hôm qua thì khá hơn nhiều."
Điền Tâm Tâm tự sờ trán, nhưng do cơ thể quá nóng, cô cảm nhận .
Giang Hàn Yên cùng họ về ký túc xá, chuyện cần hỏi Điền Tâm Tâm.
"Tớ gọi điện về nhà, mấy ngày nữa mới về."
Điền Tâm Tâm ký túc xá gọi điện thoại, cô sợ với tình trạng về nhà sẽ cha lo lắng, đợi sức khỏe khá hơn mới về.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nu-phu-thuc-tinh/chuong-888.html.]
cô thấy lạ, khi đến kỳ nghỉ cha gọi điện , cuộc gọi nào, Điền Tâm Tâm cũng nghĩ nhiều, lẽ công ty bận rộn.
Điện thoại reo lâu mà ai máy, Điền Tâm Tâm gọi hai , vẫn ai , cô cảm thấy lo lắng, gọi đến công ty, là ba.
Giọng ba mệt mỏi, thỉnh thoảng còn ho.
"Anh ba, cũng cảm ?"
Điền Tâm Tâm thốt lên.
"Em cảm ? Thế nào ?" Giọng ba gấp gáp.
"Không nghiêm trọng, chỉ sốt, nhưng , ba, ở nhà ai máy?"
"Công ty dạo bận rộn, đều đang bận... khụ khụ khụ khụ..."
Anh ba hết câu bắt đầu ho dữ dội, mãi mà ngừng.
Điền Tâm Tâm lo lắng: "Anh ba, ho nặng thế , đến bệnh viện truyền nước, để công việc cho cả và hai lo."
"Anh , bên bận quá, mấy ngày nữa sẽ đến đón em, em và bạn cứ chơi ở Thượng Hải vài ngày."
"Vâng, đúng lúc em và bạn định chơi Tây Hồ, ba đến bệnh viện nhé, cha nhà tối nay, em sẽ gọi ."
"Buổi tối cha cũng ở nhà, họ công tác, mấy ngày nữa mới về."
Điền Tâm Tâm cau mày, định hỏi thêm nhưng ba họp, vội vàng cúp máy, tiếng tút tút trong ống , lòng càng thêm bất an.
Công việc của công ty giao cho các trai, chỉ những quyết định lớn mới để cha lo, bây giờ mùa cao điểm, bận rộn đột xuất thế?
Chắc chắn nhà chuyện.
Điền Tâm Tâm lòng nặng trĩu, nước mắt rơi, cô đặt vé máy bay ngay, về nhà ngay lập tức.
"Đừng lo lắng quá, thể nghĩ nhiều . Một lát nữa tớ sẽ mua vé với , đừng sốt ruột." Cơ Vi Ba an ủi.
"Không , chắc chắn cha tớ gặp chuyện . Họ bình thường hoặc ở nhà hoặc ở công ty, khác. Khụ khụ... chắc chắn chuyện ."
Điền Tâm Tâm ho dữ dội, ho đến nỗi thở nổi.
Giang Hàn Yên kẹt lầu một lát, khi trở về ký túc xá, mở cửa thấy tiếng ho khủng khiếp và tiếng của Điền Tâm Tâm.