Cha Lục thở phào nhẹ nhõm, tâm trạng nhẹ nhõm hẳn, đối với kẻ nghiện cờ bạc, bao giờ lo lắng về tương lai, chỉ lo lắng cho hiện tại, gia hạn thêm một tháng , ông tìm thú vui tiếp, nợ nhiều thêm cũng , ông vay thêm tiền để mua vòng vàng hứa với Hải Đường.
Còn chuyện trả tiền, cha Lục bao giờ nghĩ đến, dù vẫn còn đứa con trai.
Mấy tên côn đồ chắc cũng nể mặt đứa con trai mới rộng rãi gia hạn thêm một tháng.
Trên đều ăn bám.
Cha Lục sống hơn bốn mươi năm, đây là cách sinh tồn duy nhất của ông .
Lục Trần lạnh lùng ông , thu roi, Giang Hàn Yên chạy gần, nhỏ giọng tai : "Cha nên luôn thôi."
Không thể để tên khốn tiếp tục lộn xộn nữa, giường mới yên .
"Ừ."
Lục Trần đồng ý, còn hối hận, lẽ nên để ông từ sớm.
Giang Hàn Yên dấu OK, cô sẽ pha t.h.u.ố.c tối nay, chắc chắn khiến cha Lục bốn chi yếu ớt, đầu óc choáng váng, nửa đời còn chỉ giường.
Cha nhân từ, đừng trách con bất hiếu.
Cha Lục mặt đất, tự bò dậy, lập tức chạy tới an ủi Bạch Hải Đường đang nức nở.
"Đừng sợ, , mấy đó dám gì , vài ngày nữa dẫn bà mua vòng tay vàng."
"Không cần mua nữa, vòng tay vàng đeo cũng , ông đừng đ.á.n.h bài nữa."
Bạch Hải Đường liếc trộm về phía con trai, thực bà một chiếc vòng tay vàng, tay bà , da trắng, đeo lên chắc chắn sẽ , nhưng Tiểu Trần trông vẻ thực sự tức giận, bà vẫn nên nhịn một chút.
Đợi khi nào Tiểu Trần hết giận, bà sẽ bảo lão Lục mua vòng tay vàng.
"Bà đừng lo, mua vòng tay cho bà thì , ai dám can thiệp!"
Cha Lục liếc mắt Lục Trần đầy vẻ bất mãn, đứa con nghịch tử về nhà gây chuyện, thà về còn hơn, ông và Hải Đường sống với lắm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nu-phu-thuc-tinh/chuong-851.html.]
về cũng , mấy khoản nợ nặng lãi đó để đứa nghịch tử trả, ông trả nổi.
"Những khoản nợ đó con trả , tổng cộng mười ba vạn, mua cho con một chiếc vòng tay vàng nữa, con kiếm nhiều tiền như , lấy một ít hiếu kính con là , đừng tiêu hết tiền ngoài, lớn mà chẳng hiểu chuyện gì cả!"
Cha Lục giáo huấn đầy lý lẽ, ông cho rằng chẳng sai chút nào, tiền con trai kiếm , để cha tiêu là lẽ đương nhiên, ở cũng lý!
Giang Hàn Yên, một ngoài, dựa gì mà tiêu tiền của con trai ông ?
Bạch Hải Đường cũng thấy cha Lục đúng, nhưng bà cũng so bì với Giang Hàn Yên, chỉ cần mỗi tháng cho vài ngàn để tiêu là bà hài lòng .
ngay cả yêu cầu nhỏ nhặt đó, con trai cũng đồng ý, chẳng coi bà là ruột.
Người thường lấy vợ quên , đây bà tin, giờ thì tin .
Hàizzz!
Giang Hàn Yên tức , cha đê tiện khác mới giới hạn vô sỉ của , thực sự khiến cô bằng con mắt khác.
Còn Bạch Hải Đường, dù luôn im lặng, nhưng rõ ràng là tán thành.
Hai quả nhiên là cặp đôi hảo, cả đời cứ gắn chặt với , đừng gây hại cho khác nữa.
Lục Trần cầm roi lên, nhịn nữa, đ.á.n.h c.h.ế.t tên cha đê tiện .
Giang Hàn Yên liếc mắt hiệu cho , Lục Trần đặt roi xuống, đối phó với loại như cha đê tiện , vợ giỏi hơn, lời vợ.
"Thực cho tiền cũng là thể, trong , mỗi tháng cho bao nhiêu, khi nào cho, lập một quy tắc." Giang Hàn Yên mỉm , hề tức giận.
Trước tiên cứ đưa nhà, đóng cửa dạy dỗ, để ngoài thấy chuyện .
Cha Lục tưởng cô sợ, đắc ý, hai tay để lưng, còn : "Mỗi tháng cho một vạn, cha và con cũng tạm đủ, chúng lớn tuổi , sức khỏe , chi phí khám bệnh tính riêng, ngày lễ ngày tết còn cho thêm tiền mừng tuổi."
Những hàng xóm đang xem náo nhiệt đều hít một , một tháng một vạn, tiền khám bệnh còn tính riêng, còn tiền mừng tuổi, định lên Thiên đình đ.á.n.h mạt chược ?