"Kiếm  bao nhiêu?" Có  hỏi.
"Cái   chắc,  cao  thấp. Ví dụ như Lâm sư phụ theo Lục Trần từ đầu, bây giờ là nhóm trưởng,  thêm còn  tiền thưởng, cuối năm còn  thưởng Tết, mấy năm nay nhà mới xây xong."
Giang Hàn Yên  về Lâm sư phụ, là  họ của Lâm Tường Hồng,  theo Lục Trần từ Phúc Thành, là  thật thà, kỹ thuật , bây giờ là nhóm trưởng ở công trường, mỗi tháng bốn, năm ngàn, ở Thượng Hải cũng coi là lương cao. Chỉ trong hai năm  đổi từ nhà lá thành nhà mới, trở thành hộ gia đình giàu  trong làng.
Mọi  càng thêm ngưỡng mộ, hai năm   thể xây nhà mới, lương thế   ít.
Họ   chút hối tiếc,  Lục Trần  tương lai thế , lúc đầu họ cũng nên theo  , bây giờ  khi cũng  ở nhà mới .
 lúc đó họ   Lục Trần  thể thành công, còn tưởng  sẽ thất bại t.h.ả.m hại.
"Tiểu Trần, tiểu Khải nhà  là bạn học cũ của , sức khỏe yếu,    việc ở công trường,  là  sắp xếp cho nó  việc văn phòng? Con trai  là học sinh cấp ba, chắc chắn   vấn đề gì ở văn phòng."
Một bà cô  vẻ tự nhiên yêu cầu, Lục Trần liếc  bà  một cái,  quen .
Cái tên Tiểu Khải cũng  quen, tiểu học  nhiều bạn cùng lớp như ,    nhớ hết.
"Anh về ."
Lục Trần  với Giang Hàn Yên một câu  bước  nhanh chóng, chuyện  để vợ lo,   xem cha    điều gì  .
Mẹ Tiểu Khải mặt mày  hổ, từ đầu đến cuối Lục Trần  để ý đến bà , thậm chí  thèm liếc một cái, thật kiêu ngạo, dù  bà  cũng là bề  mà.
"Bác ạ, con trai bác dù  là sinh viên đại học cũng  thể vô cớ mà  sắp xếp   văn phòng . Xây nhà  giống như nấu ăn, nấu ăn dở chút cũng  ,  c.h.ế.t , nhưng nếu xây nhà mà xảy  sai sót, nhà sập thì sẽ   c.h.ế.t đấy. Công ty của Lục Trần đều là  chuyên nghiệp,  thể qua loa , con trai bác  từng xây nhà ?"
Giang Hàn Yên chậm rãi hỏi, thái độ  khách sáo.
Mọi  đều gật đầu đồng ý, đúng là như , xây nhà mà xảy   là chuyện lớn.
"Xây nhà thì  gì khó , con trai  thông minh, chắc chắn  thể học , cử một sư phụ dạy nó là ." Mẹ Tiểu Khải mặt mày  vui, cảm thấy Giang Hàn Yên cố ý thoái thác.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nu-phu-thuc-tinh/chuong-847.html.]
Giang Hàn Yên thu  nụ , nếu lời  tử tế  , thì cô cũng  cần khách sáo.
"Bác ạ,  hỏi bác và   quen  ? Hay Lục Trần với bác  quen  ? Con trai bác tròn méo thế nào  cũng  từng gặp, dựa   mà  mời sư phụ dạy con trai bác? Người của công ty   bao nhiêu việc thì nhận bao nhiêu tiền,    gì đến công ty chỉ tổ tốn cơm ?"
"Con trai  là bạn học của Tiểu Trần, cô  gì mà !"
Giang Hàn Yên  lạnh: "Chỉ là bạn học tiểu học thôi,  bao nhiêu tình cảm, bác , mau về nhà !"
Cô   mặt  Tiểu Khải đang tức giận,  sang   với  : "Chỉ cần phẩm hạnh ,  việc chăm chỉ và  kỹ thuật, công ty chúng  đều cần."
Hiện tại, quy mô công ty của Lục Trần ngày càng lớn,  trúng thầu một miếng đất, qua Tết sẽ bắt đầu xây dựng, chắc chắn cần tuyển thêm . Nhân viên  thì cô chắc chắn cần.
Còn kiểu như  Tiểu Khải, cô  thèm để ý.
Dưới sự tâng bốc của  , Giang Hàn Yên trở về nhà, ở cửa   thấy tiếng cha Lục c.h.ử.i bới: "Tao là cha mày, mày  con  đưa tiền cho cha là lẽ đương nhiên,  đưa tiền là bất hiếu, cẩn thận trời đ.á.n.h thánh đâm!"
"Đưa tiền để ông  đ.á.n.h bạc ?"
Giọng Lục Trần vang lên,   vẻ bình thường nhưng Giang Hàn Yên nhận   đang  tức giận.
Cha Lục sẽ gặp rắc rối lớn.
"Tao chỉ chơi mạt chược thôi,   đ.á.n.h lớn , chơi nhỏ để giải trí, mày  gì!" Cha Lục  một cách đầy lý lẽ.
"Tiểu Trần, cha con bây giờ  chơi lớn nữa, mỗi ngày chỉ thua thắng vài chục đồng thôi."
Giọng  nhẹ nhàng yếu đuối của Bạch Hải Đường vẫn    thấy buồn nôn như thường.
Giang Hàn Yên  vội  nhà,  ở cửa xem kịch vui, Bạch Hải Đường  bên cạnh cha Lục, mặc áo khoác màu hồng mới toanh. Dù  ngoài bốn mươi nhưng bà  vẫn  .