Vinh Hiên  khởi động xe, còn kiểm tra cả bình xăng, đủ để họ lái xuống chân núi.
"Anh  nhà tìm ít đồ ăn,  chúng  xuống núi."
Vinh Hiên  nhà tìm  ít bánh mì và nước, liếc  hai  đàn ông đang rên rỉ  sàn với ánh mắt lạnh lùng,  lên xe  chút do dự. Hai kẻ đó chắc chắn   nhiều việc , cứ để họ tự sinh tự diệt.
Đỉnh núi  ban đêm  lạnh,   điện thoại, cũng  nhiều thức ăn và củi. Hai  đàn ông, một  mù và một  què, nếu  tìm cách xuống núi, họ  thể c.h.ế.t đói hoặc c.h.ế.t rét.
"Đừng ... cứu ..."
Hai  đàn ông  thấy tiếng xe rời , kêu lên t.h.ả.m thiết. Họ là  địa phương,  rõ chuyện gì sẽ xảy  khi trời tối.
Căn nhà  do dân làng  chân núi dựng lên để nghỉ chân tạm thời,  thích hợp để ở lâu.
Hơn nữa,  dân  ít lên núi, đỉnh núi  thể   ai trong vòng mười ngày nửa tháng. Tuy nhiên, họ  cảm thấy chút may mắn, ngày mai  mua sẽ đến nhận hàng,  lẽ họ sẽ  để họ c.h.ế.t.
Vinh Hiên tuy nhỏ tuổi nhưng kỹ năng lái xe  tệ, nhanh chóng xuống núi.  ngôi làng  chân núi  nhỏ, chủ yếu là  già và trẻ con, gần như  thấy thanh niên. Những  già  giọng địa phương  nặng, Vinh Hiên  hiểu  gì.
Vinh Hiên  gọi điện nhưng trong làng   điện thoại, chỉ  một bưu điện nhỏ nhưng  đóng cửa. Cậu   thất vọng, cứ tưởng châu Âu giàu ,  ngờ   nơi lạc hậu thế .
Cậu  chỉ còn cách hỏi đường đến nhà thờ, nơi mà họ  tham quan.  khi nhắc đến nhà thờ, ánh mắt các cụ già lộ vẻ mơ hồ,   là họ  hiểu    đến nhà thờ đó.
Tuy , các cụ  nhiệt tình, mời họ về nhà ăn cơm. Vinh Hiên và Đậu Đậu  ở  lâu, mua một ít thức ăn  lái xe .
Họ lái xe dọc theo con đường, nghĩ rằng  đường thì sẽ đến thành phố nhanh chóng và  thể tìm  điện thoại.  lái một hồi, họ mới nhận  đường càng ngày càng hoang vu, như thể họ đang   núi sâu. ...
Mấy  Giang Hàn Yên  đến châu Âu, lúc   qua một ngày một đêm kể từ khi hai đứa trẻ mất tích, nhưng vẫn   tin tức gì, như thể chúng  bốc  khỏi mặt đất.
Cảnh sát địa phương cũng  quan tâm, cử cảnh sát tìm kiếm hết sức, và cuối cùng   phát hiện.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nu-phu-thuc-tinh/chuong-769.html.]
"Hai  đàn ông   khả nghi,  camera ghi  họ  nhà thờ, nhưng  thấy họ  ngoài."
Cảnh sát  xem  tất cả các camera của nhà thờ và cuối cùng xác định  hai nghi phạm chính là hai kẻ  bắt cóc Đậu Đậu và Vinh Hiên.
"Vậy tức là, ngoài hai  đàn ông , còn  Đậu Đậu và Vinh Hiên, tất cả bọn họ đều rời  một cách bí mật,   camera nào ghi ." Giang Hàn Yên hỏi.
" , thưa cô." Cảnh sát gật đầu.
"Có thể là qua đường hầm bí mật ? Nhà thờ   lịch sử hàng trăm năm,  thể  đường hầm   phát hiện?" Vinh tổng hỏi.
Cảnh sát lắc đầu: "Nhà thờ    tu sửa cách đây năm mươi năm, nếu  đường hầm bí mật chắc chắn sẽ phát hiện , nhưng  ."
Vinh tổng  đổi sắc mặt,   c.h.ử.i thề, con trai ông  và Đậu Đậu   là   bay,   đường hầm thì   họ  thể biến mất một cách bí ẩn như ? Cảnh sát châu Âu thật vô dụng, chỉ là một vụ mất tích nhỏ mà cũng  giải quyết .
 ở nơi , ông   dám tức giận, con trai ông  vẫn còn trong tay bọn bắt cóc.
Lục Trần đang xem  hồ sơ nhập cảnh của các em,  việc đều  dấu vết,  thể đột nhiên xảy . Anh  tìm manh mối từ những sự việc bình thường.
"Tại  ở hải quan   kiểm tra máu?" Lục Trần hỏi một cách nghiêm túc.
Các nước khác nhập cảnh  kiểm tra máu, chỉ  ở đây, tất cả các em học sinh và thầy cô đều  kiểm tra máu.
"Họ  là  dịch cúm bùng phát ở nước láng giềng, kiểm tra m.á.u để đảm bảo  mang virus." Cô Vu giải thích.
"Dịch cúm gì? Nước nào?" Vinh tổng cũng nhận   điều bất thường, vô cớ lấy m.á.u chắc chắn   ý .
"Chính là nước mà chúng   tham quan  đó.   thảo luận với hải quan, vì chúng  đều  bác sĩ  cùng, đảm bảo sức khỏe của các em,  thể mang virus, nhưng họ  đồng ý, khăng khăng  lấy m.á.u kiểm tra." Cô Vu .