Giang Hàn Yên và các bạn  ăn xong và   ký túc xá. Hà Vũ Phỉ cũng  tỉnh, nhưng  còn chút sức lực nào, ngay cả việc rời khỏi giường cũng   nổi.
Lúc mới tỉnh dậy, trong phòng   ai, chị   một thoáng nghĩ rằng   đến âm phủ, nhưng  thấy kỳ lạ khi âm phủ  giống hệt ký túc xá.
Chỉ đến khi Giang Hàn Yên và các bạn trở về, Hà Vũ Phỉ mới hiểu    c.h.ế.t, chị  cảm thấy  lừa dối.
"Cô lấy chuyện sinh tử  đùa giỡn thì thấy vui lắm ?"
Hà Vũ Phỉ  tức giận,   cho lo lắng cả đêm, thật là quá đáng.
"Hôm qua   sai, cô còn  12 canh giờ,   12 tiếng, cách tính thời gian cổ đại là theo canh giờ,  quên mất. Xin ."
Giang Hàn Yên chân thành xin .
" vẫn  c.h.ế.t ?"
Hà Vũ Phỉ sững sờ, lúc  chị  mới nhận  cơ thể  khác lạ, ngay cả việc nhấc tay cũng khó khăn, nỗi sợ hãi tràn ngập trong lòng.
" , quá trình tử vong của cô sẽ như thế : dần mất sức,  đó mất cảm giác, cuối cùng là mất ý thức, giống như  thực vật.  yên tâm, cái c.h.ế.t sẽ  đau đớn, giống như chìm  giấc ngủ."
"Không...    c.h.ế.t, Hàn Yên, cô cứu  ,  sẽ đưa cô hai căn nhà, cô cứu   ?"
Hà Vũ Phỉ  bịt tai ,   , càng   c.h.ế.t, nhưng tay chị   còn cử động  nữa, chân cũng . Cảm giác chờ đợi cái c.h.ế.t từ từ đến thật khủng khiếp, chị  bây giờ  cần gì khác, chỉ  sống.
Giang Hàn Yên  trả lời, lên giường ngủ trưa. Bây giờ Hà Vũ Phỉ   , nhưng nếu cô cứu , chị  chắc chắn sẽ hối hận và tung tin đồn thất thiệt. Giang Hàn Yên  sợ tin đồn, chỉ thấy phiền,  nhất là  nên xen  chuyện  khác.
Hà Vũ Phỉ   lâu vì chị    còn sức để , cả  như con sâu mềm,  bất động,  thể cử động.
Nỗi sợ hãi tràn ngập, chị  hối hận vô cùng, tại    dây dưa với Chu Hạo Cương, chỉ vì hai căn nhà mà  đáng giá bằng cơ thể khỏe mạnh.
Chị  đ.á.n.h mất sinh mạng quý giá nhất để đổi lấy chỉ hai căn nhà, thật quá ngu ngốc.
Cửa  đẩy mạnh, chính là  phụ nữ trung niên  đó  hỏi thăm  đường.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nu-phu-thuc-tinh/chuong-737.html.]
"Tiểu Phi,  đến , con  ?"
Người phụ nữ là  của Hà Vũ Phỉ,  thấy con gái gầy gò, sắc mặt trắng bệch,  Hà đau lòng  thể tả.
Bà   con gái   sống , mấy ngày  còn mơ thấy con c.h.ế.t, giấc mơ đó thật đến mức giống như thật sự xảy ,  khi tỉnh dậy, tim vẫn đau âm ỉ. Bà   thu xếp gì, vội vàng  ga mua vé, nhanh chóng chạy đến.
"Mẹ..."
Hà Vũ Phỉ môi mấp máy,  phát  tiếng, nước mắt chảy  từ khóe mắt.
"Đừng sợ,  đây ,  sẽ đưa con  bệnh viện."
Mẹ Hà  bế con gái như lúc nhỏ, nhưng bà  quên mất con gái  lớn, bà  cũng  già, bế mấy   nổi, suýt ngã.
Điền Tâm Tâm  thể  nổi, khuyên nhủ:
"Dì ,  bệnh viện cũng vô ích, Hà Vũ Phỉ    tính kế."
Cô  kể  chuyện Chu Hạo Cương tìm thế , cũng  Hà Vũ Phỉ háo danh,  rõ là hố mà vẫn nhảy .
"Hàn Yên  cứu cô  một , còn dặn dò kỹ càng, nhưng cô   , cứ  ở bên  đàn ông đó, nên mới trúng kế."
Mẹ Hà biến sắc, bà    những chuyện . Vào dịp Tết, con gái  về nhà,  rằng  ở   thêm, bà  dù  nghi ngờ nhưng cũng  hỏi nhiều.
Con gái từ nhỏ  tranh cường háo thắng,  chút hư vinh, nhưng bà  nghĩ đó   là vấn đề lớn, thiếu nữ trẻ ai mà chẳng  chút hư vinh.
 bà  thật sự  ngờ, con gái  vì tiền mà chịu ủy khuất bên cạnh một lão già, còn  coi là thế  c.h.ế.t .
Mẹ Hà giận dữ hỏi: "Tiểu Phỉ, bạn con   đúng ?"
Hà Vũ Phỉ   nên lời, nhưng vẻ hối hận  mặt chị    lên tất cả, Mẹ Hà   hiểu,    mắng: "Con ngu ngốc quá! Mẹ  dạy con từ nhỏ rằng  nghèo chí  nghèo,  thể   đường tà. Con  đỗ  trường y, chỉ cần học hành chăm chỉ,   tiền đồ rộng mở, chắc chắn sẽ  cuộc sống . Sao con  thể  chuyện    hổ như ?"