NỮ PHỤ THẢO MAI THẬT SỰ KHÔNG MUỐN NỔI TIẾNG - 99
Cập nhật lúc: 2025-07-05 18:32:17
Lượt xem: 22
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Ux8gfDXfh
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chương 099: Bước thảo mai thứ 99
Ngày 17 tháng 12, đoàn phim Thời Gian Đẹp Nhất Của Chúng Ta bắt đầu tại trường trung học Côn Ngô, thành phố S.
...
"Bà cô tổ của ơi, em thuộc hết kịch bản chứ?"
Sau khi xuống máy bay, Tô Trầm Ngư từ chối xe đưa đón của đoàn phim. Mạc Nhị cho chờ sẵn để đưa họ đến khách sạn đoàn phim đặt .
Cảnh Điền và Đào Đào quen với việc , chỉ điều cả hai lạ là Mạc Nhị cứ chẳng chẳng rằng dán mắt điện thoại cả đường , hình như bận giải quyết công việc riêng của .
Anh cũng chẳng hoá thành đại thái giám săn sóc hầu hạ Tô Trầm Ngư như khi mà phó mặc hết cho Đào Đào.
Thế là Cảnh Điền chớp lấy cơ hội, tranh thủ bàn bạc kỹ càng với Tô Trầm Ngư về kịch bản.
Tô Trầm Ngư đang mải mê chơi game iPad, gật đầu qua loa: "Yên tâm , hãy tin bổn cung."
Cảnh Điền yên tâm thế nào !
"Lúc bớt chơi game tí ?" Mấy hôm nay cố ý mò game xem gặp Tô Trầm Ngư để phán đoán cô nghiêm túc nghiền ngẫm kịch bản . Ai dè mười thì chín rưỡi bắt quả tang cô đang online!
Hỏi tức cơ chứ!
"Oa, giỏi ghê." Đào Đào giờ càng lúc càng to gan, dám học theo Tô Trầm Ngư lơ Cảnh Điền và coi lời như gió thoảng bên tai. Chị thấy nhân vật Tô Trầm Ngư điều khiển sắp cạn máu, kết quả một nhân vật khác lao tới như thần kéo cô né đòn tấn công của đối thủ, giữ mạng trong gang tấc.
Đào Đào cũng chơi Anh Hùng Thiên Khải, dù kỹ năng gà mờ nhưng chị vẫn nắm luật chơi cơ bản, ai chơi chơi dở chị vẫn trông .
"Nhỉ? Em cũng thấy ." Tô Trầm Ngư khẽ cong đôi môi đỏ, ngẩng đầu lên. “Vị mới chơi game ba ngày thôi đó, là siêu cấp giỏi ?"
"Không thể nào!" Đào Đào buột miệng thốt , chị chắc như đinh đóng cột: "Chắc chắn là cao thủ lập nick clone, giả vờ là mới để lừa em đó. Trầm Ngư, em đừng để lừa!"
Tô Trầm Ngư vẫn chăm chú thao tác: "Em lừa chị hồi nào Tiểu Đào Đào?"
Đào Đào cô gọi là "Tiểu Đào Đào" thì mặt đỏ ửng, tin ngay vô điều kiện. Chị ngượng ngùng hỏi: "Vậy... khi nào đó chơi game khác tương tự ?"
"Không ." Tô Trầm Ngư đáp. “Lần đầu tiên chơi thể loại game đó."
"Vậy thì giỏi thật đó." Đào Đào khen ngợi ngay tắp lự.
Cảnh Điền: "..."
Cảnh Điền nghiến răng nghiến lợi: "Hai đứa...!"
Cả quãng đường còn trôi qua trong dòng sông nước mắt bất tận của Cảnh Điền.
Sân bay cách trường THPT Côn Ngô một tiếng rưỡi xe. Khu vực quanh trường vài khu phố buôn bán sầm uất. Đoàn phim đặt phòng trong một khách sạn hạng gần trường. Trong thời gian phim, các diễn viên chính sẽ xe đưa đón, chuyên viên trang điểm cùng với nhà tạo mẫu chuẩn phục trang mỗi ngày.
Đây là phúc lợi đoàn phim bố trí riêng cho dàn diễn viên chính. Đương nhiên, nếu diễn viên thể tự chi trả thì càng , đoàn phim thể tiết kiệm một khoản chi phí kha khá.
Trên đường đến khách sạn, xe ngang qua cổng trường Côn Ngô. Theo lời nhắc của Cảnh Điền, Tô Trầm Ngư liếc cổng trường một cái. Lịch trình của đoàn phim trong giai đoạn hai tháng đầu đều sắp xếp tại trường hết.
Thời Gian Đẹp Nhất Của Chúng Ta kể về hành trình từ thời thiếu niên đến khi trưởng thành, từ thời học sinh đến khi . Mười năm trải dài, hai phần ba thời gian là ở trường trung học phổ thông.
Nếu cố tình xếp loại phim học đường cũng sai.
Đến cửa khách sạn, Tô Trầm Ngư bước xuống xe thì tình cờ gặp Chu Tang Đồng. Có vẻ như cũng đến, đang chuyện với một đàn ông trung niên cùng đại diện.
Người đàn ông trung niên thấy Tô Trầm Ngư, rõ ràng ông nhận cô, mắt sáng lên. Ông vội vàng gạt hai đang tiếp chuyện , nhiệt tình gần với nụ đon đả: “Cô Tô, chào cô, dọc đường vất vả cho cô . họ Trương, là phụ trách đời sống của đoàn phim."
Phụ trách đời sống trắng chính là quản lý các vấn đề hậu cần trong đoàn. Những diễn viên danh hoặc tiền tự chi trả thứ thì , những còn đều thuộc phạm vi quản lý của ông .
Ví dụ như xe đưa đón diễn viên đến phim trường mỗi ngày, vé máy bay, phòng khách sạn, đồ ăn ở phim trường, vân vân....
Tô Trầm Ngư kịp lên tiếng, Cảnh Điền chủ động bắt tay ông , thiện mà kém phần lịch sự: "Anh Trương khách sáo quá, là Cảnh Điền, đại diện của Trầm Ngư. Hợp tác vui vẻ nha."
Thấy thái độ và giọng điệu của Cảnh Điền, ông Trương thở phào nhẹ nhõm.
Lúc khi ông liên hệ với trợ lý của Tô Trầm Ngư để hỗ trợ sắp xếp phòng khách sạn, đối phương gửi thẳng yêu cầu và bảo sẽ tự chi trả... giọng điệu ngạo mạn hết .
Ông nghĩ thầm: Xem việc với Tô Trầm Ngư dễ đây. hết cách , ai bảo nổi tiếng cơ chứ. Phải tiếp đón chu đáo thôi, giờ.
Hôm nay gặp trực tiếp ông thấy hơn nghĩ nhiều. Người chủ động đến chào hỏi, thái độ của Cảnh Điền thiện ngoài dự kiến, tuy Tô Trầm Ngư gì nhưng luôn tươi ngọt ngào, trông giống khó ở.
Tô Trầm Ngư đây, đại diện đây, hai còn ... Ông Trương liếc Đào Đào và Mạc Nhị Tô Trầm Ngư một cái. Tô Trầm Ngư báo dẫn theo hai trợ lý, trông vị trí thì chắc hẳn là hai .
Không cần nghĩ, trực giác mách bảo ông đàn ông cao mặc áo phao lông vũ màu đen và đeo khẩu trang đen chính là tên thái độ kênh kiệu ban đầu.
"Phục vụ vốn là công việc của , chuyện gì cứ liên hệ bất cứ lúc nào nhé."
"Vậy phiền Trương ." Cảnh Điền tỏ thiết hơn. Đã đoàn phim thì đại diện chính là một nhà ngoại giao, nghệ sĩ trướng thể tiếng phụ thuộc ít thì nhiều công lao của đại diện.
Cảnh Điền loại ỷ nghệ sĩ trong tay nổi tiếng mà vênh váo tự đắc. Anh cho rằng địa vị của lên hương theo nghệ sĩ thì thể vẻ đây. Người đại diện cần tầm xa trông rộng. Giới giải trí là một sân khấu danh lợi, nổi tiếng thì ai cũng nịnh bợ, flop cái là ai cũng khả năng sẽ dẫm đạp .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nu-phu-thao-mai-that-su-khong-muon-noi-tieng/99.html.]
Cách nhất là cố gắng gây thù chuốc oán gì hết, lan tỏa thiện lúc nơi.
Đây là đầu tiên bà cô tổ nhà đoàn phim, như mấy show tạp kỹ sự kiện thông thường chỉ kéo dài một hai ngày, ở vài tháng lận. Việc giữ quan hệ với là vô cùng cần thiết.
Ông Trương hề hề, lấy mấy tấm thẻ phòng: "Đây là hai phòng suite và hai phòng standard theo yêu cầu riêng của cô Tô. Phòng standard thì ở cạnh nhưng phòng suite thì... cùng tầng."
Ông vội vàng giải thích, nghĩ thầm Tô Trầm Ngư hào phóng thật đấy, nâng cấp phòng cho và đại diện thì , còn nâng cấp cả phòng cho hai trợ lý thành phòng standard.
Phải rằng trừ mấy lãnh đạo cấp cao, còn tất cả nhân viên đoàn phim đều chỉ ở mấy khách sạn xoàng lân cận thôi đó. Vậy mới tiết kiệm chi phí.
Đương nhiên, ai chê điều kiện thì thể tự bỏ tiền túi.
Chu Tang Đồng đợi một lát, thấy bọn họ chuyện sắp xong bèn chủ động tới.
Hôm thử vai nếu Tô Trầm Ngư cứu thì lẽ đinh mũ ghim đầu , mà Tô Trầm Ngư còn trẹo eo vì việc nên mời một bữa cơm. Nửa tháng nay, tuy hai gặp mặt nhưng cũng nhắn tin qua vài , coi như quen.
"Trầm Ngư."
"Đồng Đồng." Tô Trầm Ngư vẫy tay chào.
Tiếng "Đồng Đồng" khiến đỏ mặt, cũng may trời lạnh, mặc nhiều nên lộ rõ.
Ông Trương ngạc nhiên hỏi: "Hai quen ?"
Vừa nãy ông đang chuyện với đại diện của Chu Tang Đồng, thấy Tô Trầm Ngư bèn bỏ ngang để qua chào hỏi.
Bởi vì Tô Trầm Ngư nổi tiếng hơn Chu Tang Đồng.
Đây là hiện thực.
Chu Tang Đồng là sinh viên ưu tú của học viện hí kịch danh tiếng, hai mươi tuổi, xấp xỉ tuổi Tô Trầm Ngư, là học sinh giỏi chính hiệu. Trước đây, nhờ thầy cô tiến cử, diễn vài vai phụ nhưng gây tiếng vang lớn. Dạo tự dưng hot vở kịch nửa năm , lên cả bảng xếp hạng xu hướng tìm kiếm, thành diễn xuất tinh vi của thu hút sự chú ý đông đảo, giúp nổi lên một phen.
Cơ mà đó xuất hiện nhiều công chúng nên độ chú ý cũng giảm dần.
Xét về địa vị trong giới, đúng là bằng Tô Trầm Ngư thật.
"Vâng, và Đồng Đồng là bạn ." Tô Trầm Ngư tự nhiên, dập tắt những suy nghĩ chệch choạc nhen nhóm trong đầu ông Trương.
Chu Tang Đồng lập tức cảm nhận thái độ của ông Trương đổi rõ ràng, nãy còn khá hờ hững thậm chí thể là qua loa mà ngay khi Tô Trầm Ngư họ là bạn bè thì nhiệt tình hơn hẳn.
Hãy để lại bình luận cho team Gia Môn Bất Hạnh hoặc nhấn yêu thích nếu bạn hài lòng với truyện nha, mãi yêu ❤
Quan trọng nhất là ông Trương đổi cho và đại diện hai tấm thẻ phòng mới.
Nghĩ bằng đầu ngón chân cũng phòng mới chắc chắn hơn phòng đưa lúc nãy, thì mắc gì đổi cho rách việc.
Ông Trương thêm vài câu để khuấy động khí, tránh cho cảm thấy gượng gạo dẫn họ khách sạn, tiễn họ lên thang máy . Ông còn nhiều việc khác cần .
Chu Tang Đồng trợ lý, chỉ dẫn theo đại diện. Họ ở tầng 5, còn phòng của Tô Trầm Ngư ở tầng 9. Thang máy dừng ở tầng 5, Chu Tang Đồng kết thúc cuộc trò chuyện ngắn ngủi với Tô Trầm Ngư và khỏi thang máy với đại diện.
Người đại diện quẹt thẻ mở cửa phòng, đợi đóng cửa , mới cảm thán: "Lần hưởng sái phúc của Tô Trầm Ngư, tổ sản xuất tử tế với chúng hơn hẳn. Bảo với cô đúng là nước cờ đúng đắn."
Chu Tang Đồng nhíu mày theo bản năng: "Không vì điều đó mà em tiếp cận cô ."
Người đại diện việc với Chu Tang Đồng một thời gian, khá hiểu tính nên lập tức nhận vui nhưng hiểu vui vì điều gì.
"Em thấy cô là bạn đáng để kết giao, bất kể cô nổi tiếng ... Dù cô nổi tiếng, em vẫn sẽ bạn với cô ." Chu Tang Đồng vô cùng nghiêm túc .
Người đại diện ngộ , thở dài: " hiểu ý , ý cũng ý đồ gì... thực tế, hiện tại nổi tiếng bằng Tô Trầm Ngư, là bạn bè của cô , đương nhiên sẽ thơm lây. Đây là chuyện ."
Chu Tang Đồng gục đầu, im lặng.
Anh cảm giác như đang chiếm lợi của khác mà chẳng đền đáp gì. Lần Tô Trầm Ngư cứu, dù mời cơm nhưng thấy một bữa cơm chẳng thấm tháp so với việc Tô Trầm Ngư trật eo vì cứu . Tuy nhiên tìm cách báo đáp nào khác.
Lát , đại diện đang giúp Chu Tang Đồng thu xếp hành lý thì chợt đối phương : "Em giúp cô diễn thử, thế ?"
Người đại diện ngớ : "...Hả?"
"Diễn thử nhiều để luyện tập , tìm cảm giác, đến lúc thật sẽ hơn." Chu Tang Đồng dậy, cầm kịch bản mà đại diện lấy trong va li đặt lên giường: "Em tìm cô luôn đây."
Người đại diện mặt đen như đ.í.t nồi: "..."
"Người mới đến khách sạn thôi đó! Ai đến diễn tập chứ!!!"
***
Sau khi Tô Trầm Ngư phòng, Đào Đào nhanh tay lẹ chân thu dọn hành lý cho cô. Vì việc gì để , cô bèn nhắn tin cho Phó Thanh Hứa báo đến khách sạn, còn chụp ảnh bố cục phòng gửi cho .
Ngay lập tức, Phó Thanh Hứa gọi điện thoại đến. Khóe miệng Tô Trầm Ngư bất giác cong lên. Cô đang định máy thì Mạc Nhị xa bỗng ho sặc sụa, phun một búng máu.
Tô Trầm Ngư: "...?!"
"Đại thái giám!" Đào Đào sợ tới mức hét lên thất thanh.