Thông báo
Nếu quý độc giả thấy nội dung đọc của mình bị mất chữ, nội dung lộn xộn. Xin vui lòng tải lại trang để có tiếp tục đọc. MonkeyD chân thành xin cảm ơn!

NỮ PHỤ THẢO MAI THẬT SỰ KHÔNG MUỐN NỔI TIẾNG - 76.1

Cập nhật lúc: 2025-07-05 17:45:55
Lượt xem: 31

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/4VQydWuR98

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chương 076: Bước thảo mai thứ 76

 

Tô Trầm Ngư ngẫm nghĩ, nhớ tự xưng là fan của cô, tên là Đặng Ngọc Trạch. Anh phổ biến xong luật chơi thì càng thêm rạng rỡ, ánh mắt Tô Trầm Ngư thương hại pha chút mong chờ như thể thấy mặt cô biến sắc, chuyển sang bàng hoàng và tổn thương.

 

Bất cứ phụ nữ nào xong những lời thì sắc mặt đều thể nổi, trừ khi rõ luật chơi từ .

 

Tô Trầm Ngư rõ ràng là đầu thấy quy tắc , kinh hoảng mới lạ.

 

"Ra là ." Hai tay đang ngoan ngoãn đặt đầu gối của Tô Trầm Ngư nhẹ nhàng buông lỏng, cô đáp nhẹ cảm thán cúi đầu im lặng, dường như thấy tiếng ồn ào xung quanh.

 

Trong mắt khác, đó chính là đau khổ và kinh hãi.

 

Đám bạn gái thì hả hê.

 

Dù Mẫn Tích Chu ưu ái cô thế nào, chỉ cần thua thì Tô Trầm Ngư vẫn hầu rượu thắng. Cái luật vốn dĩ coi phụ nữ là mà chỉ là một món đồ chơi, hơn nữa còn là loại đồ chơi phụ thuộc đàn ông.

 

Với đám công tử ăn chơi trác táng , đây là điều quá đỗi bình thường, kẻ cho nhận mà.

 

Chớp mắt, Tô Trầm Ngư ngẩng đầu, vẻ mặt bình thường, hề kinh hoảng như thể chấp nhận quy tắc Đặng Ngọc Trạch .

 

Mấy cô gái khác khuôn mặt trắng sứ với vẻ ghen tị. Dù trong lòng nghĩ gì, họ cũng thể thừa nhận rằng khuôn mặt của Tô Trầm Ngư thật sự điểm gì để chê.

 

Ngay cả khi cô chỉ mặc áo hoodie trắng đơn giản cũng khó lòng lu mờ nhan sắc.

 

Cô hào hứng : "Chúng chơi một trò chơi nhỏ nóng ."

 

Đặng Ngọc Trạch vui vẻ đáp: "Được thôi, cô chơi gì?"

 

"Cậu Đặng, quên bọn em ~" một cô gái nũng nịu lên tiếng, bất mãn vì sự chú ý của Đặng Ngọc Trạch dồn hết Tô Trầm Ngư.

 

Đặng Ngọc Trạch xoa mặt cô : "Đừng nóng vội mà."

 

Cô gái đành im miệng.

 

Những khác cũng vây , Tô Trầm Ngư cầm cốc xóc đĩa, với : "Chúng chơi đoán ."

 

"Luật là gì?"

 

"Nếu mở cốc mà đúng đoán thì thắng. Nếu cả hai bên đều đoán trúng thì ai đoán sát hơn, đó thắng."

 

"Thưởng phạt thế nào?"

 

"Người thua bắt chước động vật và tiếng kêu của chúng, thắng chỉ định bắt chước con gì. Nếu thua thì thể tìm khác , miễn là đồng ý giúp."

 

Trò chơi nhỏ nóng thôi mà, chẳng gì thú vị, nhưng Tô Trầm Ngư đang mang mác của Mẫn Tích Chu nên trừ đám con gái, các thanh niên ai cũng nể mặt. Một ấm họ Trương : "Tới tới tới, để xóc đĩa."

 

Hiệp thứ nhất, Tô Trầm Ngư và Đặng Ngọc Trạch.

 

Cậu Trương lắc xúc xắc một hồi lâu, cuối cùng cũng chịu buông xuống. Tô Trầm Ngư và Đặng Ngọc Trạch mỗi chọn một quân chip poker màu đỏ - ở đây thứ thừa mứa.

 

Trước cốc xóc đĩa các vòng tròn, đánh từ 1 đến 6. Hai cần cùng lúc đặt chip ô đoán.

 

"Một, hai, ba, thả!" Cậu Trương vẻ thích quản trò, hào hứng hô lớn. Tô Trầm Ngư và Đặng Ngọc Trạch đồng loạt thả tay. Chip của Tô Trầm Ngư đặt ô 3, còn Đặng Ngọc Trạch đặt ô 5.

 

"Mở!" Cậu Trương kích động lật nắp cốc lên. Bên trong, mặt xúc xắc đang ngửa là 2.

 

Theo luật chơi, Tô Trầm Ngư đoán 3 gần với 2 nhất nên thắng, Đặng Ngọc Trạch thua.

 

"Mở màn xui quá.” Đặng Ngọc Trạch ảo não gãi đầu. "Cô Tô, cô bắt chước con gì?"

 

Tô Trầm Ngư đáp: "Vậy con gì đơn giản thôi, vịt ."

 

Quả nhiên là đơn giản. Đặng Ngọc Trạch há miệng kêu "cạc cạc" vài tiếng, còn vẫy tay , bắt chước dáng lạch bạch của vịt sinh động khiến ồ lên.

 

Vài khác thấy vui, cũng tham gia nhưng kết quả khác gì, nào Tô Trầm Ngư cũng thắng. Cô từng đoán chính xác, thế mà bao giờ cũng đoán sát nút nhất.

 

"Cô Tô, vận may của cô quá thể đấy."

 

Cô nàng tóc b.í.m Trần Dung tin Tô Trầm Ngư thể gặp may mãi. Trước khi Tô Trầm Ngư đến, cô chơi với khác cũng khá may mắn nên giờ thách đấu... Cuối cùng nhận "phần thưởng" là bắt chước tiếng heo kêu.

 

Mặt Trần Dung tái mét, mím chặt môi, nhất định chịu kêu.

 

"Trần Dung, chơi chịu chứ. Mau kêu , nãy bọn đây kêu hết ." Mấy thua kêu nhưng cũng chẳng ai chịu kêu hộ, thành cuối cùng vẫn tự thôi.

 

Trần Dung trừng mắt Tô Trầm Ngư, giận dữ hỏi: "Có cô gian lận ?!"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nu-phu-thao-mai-that-su-khong-muon-noi-tieng/76-1.html.]

 

Tô Trầm Ngư còn kịp lên tiếng, Trương tỏ vẻ vui, cái bụng béo mầm rung lên: "Cô ý gì? Cái cốc lắc, cô Tô Trầm Ngư gian lận há chẳng cũng gian lận ?"

 

Cậu Trương mặt mũi béo tròn, hề thu hút nhưng Trần Dung rõ tên mập chơi với Mẫn Tích Chu. Cô vội vàng lắc đầu: "Em ý đó."

 

"Vậy cô ý gì?" Cậu Trương hừ một tiếng.

 

"..." Trần Dung dám gì nữa. Không tìm ai , cô đành bĩu môi bắt chước tiếng heo kêu.

 

Cậu Trương tỏ vẻ vô cùng phật ý: "Đây là tiếng heo kêu hả? Chúng thấy gì ! Kêu to lên chút."

 

Đặng Ngọc Trạch can: "Ê Mập, đủ nha, coi chừng Trần Dung bây giờ."

 

Nói , hiệu cho Trần Dung tránh xa chút tò mò hỏi: "Cô Tô thua ván nào, rốt cuộc là do may mắn bí quyết gì thế?"

 

Câu hỏi vang lên, cả đám im bặt.

 

Bọn họ thường xuyên chơi xúc xắc, tất cả đều dựa vận may. Tô Trầm Ngư nào cũng thắng, thật sự là may mắn đến thế ???

 

Hơn nữa, lúc nãy bọn họ thấy rõ thái độ của Lão Phật Gia đổi 180 độ, cộng thêm những tin đồn về Tô Trầm Ngư... Chẳng lẽ cô thật sự thủ đoạn gì?

 

Hàng mi dài chấp chới, cô buồn rầu đáp: "Nếu nhất định bí quyết thì chắc là do vận may đêm nay của thật sự tệ nha."

 

"Thôii, chơi ván cuối cùng đổi trò khác." Vừa dứt lời, Trương xóc xong xí ngầu. Lần , Đặng Ngọc Trạch đoán trúng, Tô Trầm Ngư thua.

 

Không khí lập tức trở nên náo nhiệt.

 

"Cô Tô thắng chúng nhiều , cuối cùng cũng thua . Mọi nghĩ xem nên bắt cô bắt chước cái gì nào?" Đặng Ngọc Trạch vô cùng vui sướng vì vận may bất chợt, lập tức đề nghị cho ý tưởng.

 

"Kêu tiếng mèo ."

 

"Cái đó đơn giản quá! Hay là tiếng hồ ly?"

 

" ! Tiếng chó!" Trần Dung vẫn còn nhớ nỗi nhục bắt chước tiếng heo kêu ban nãy, giơ cao tay phát biểu ý kiến. “ các diễn viên học khóa bắt chước , là bắt siêu quỳ xuống đất học chó sủa ."

 

Có lẽ câu của Trần Dung khiến hưng phấn lên, họ nhất trí với đề nghị . Đặng Ngọc Trạch lắc đầu: "Cô Tô, đều cô bắt chước tiếng chó sủa... Nếu cô thì hỏi xem ai ."

 

Đương nhiên là ai .

 

Tô Trầm Ngư ngắm nghía con xúc xắc trong tay, thở dài: "Xem vận may hết ..."

 

Dứt lời, đôi mắt cô bỗng nhiên sáng lên, về phía bên vẫy vẫy tay: "Cậu Mẫn! Mau tới đây."

 

Mẫn Tích Chu biến mất một lúc, giờ trở . Anh rửa mặt vì lúc nãy Lão Phật Gia liếm, tiện thể quần áo luôn. Khi trở , thấy Tô Trầm Ngư một đám vây quanh, còn nhiệt tình vẫy tay với .

 

Tô Trầm Ngư nhiệt tình với từ hồi nào?

 

Mẫn Tích Chu theo bản năng bước nghênh ngang như quen bố con thằng nào hết. Lại gần, nhận mặt đám bạn ai nấy lo của là lạ, hỏi Tô Trầm Ngư "Làm ?", lướt đám bạn bằng ánh mắt ‘Lũ đần!”.

 

Mọi : ...

 

Đậu má, Mẫn Chó Điên thật sự động tác vẫy chó của Tô Trầm Ngư gọi đến kìa?

 

Càng khó tin hơn là, khi Tô Trầm Ngư nhanh chóng tóm tắt tình hình, cô rầu rĩ : "… Vậy nên thua á, bắt chước tiếng chó sủa ."

 

Mọi : "???"

 

Tô Trầm Ngư chắc điên nên mới dám yêu cầu Mẫn chó điên , khác nào vuốt râu hùm chứ. Mà cô còn ngang nhiên, y như lúc đòi Mẫn Tích Chu tặng Lão Phật Gia cho .

 

Mẫn Tích Chu xong, lông mày dựng ngược lên. Mọi đang tưởng chuẩn nổi trận lôi đình với Tô Trầm Ngư, ai ngờ Mẫn Tích Chu chửi tục một tiếng: "Mẹ nó đứa nào bày ý kiến bắt chước tiếng chó sủa đấy?"

 

Hai giây , một loạt ngón tay chỉ về phía Trần Dung.

 

Mẫn Tích Chu Trần Dung, cô trắng bệch mặt, hoảng loạn dám thẳng.

Hãy để lại bình luận cho team Gia Môn Bất Hạnh hoặc nhấn yêu thích nếu bạn hài lòng với truyện nha, mãi yêu ❤

 

Ai ngờ Mẫn Chó Điên đột nhiên phá lên, với Tô Trầm Ngư, gọi là vô cùng sảng khoái, dường như thấy Tô Trầm Ngư thua còn vui hơn bất cứ chuyện gì đời.

 

"Cô cũng lúc thua!"

 

Sau đó, lòng vòng, lập tức quỳ rạp xuống đất chổng m.ô.n.g lên trời, miệng phát tiếng "gâu gâu", còn đà bò về phía mấy mét, vô cùng nghiêm túc Tô Trầm Ngư thành hình phạt.

 

"..."

 

Lặng ngắt như tờ.

 

Loading...