Thông báo
Nếu quý độc giả thấy nội dung đọc của mình bị mất chữ, nội dung lộn xộn. Xin vui lòng tải lại trang để có tiếp tục đọc. MonkeyD chân thành xin cảm ơn!

NỮ PHỤ THẢO MAI THẬT SỰ KHÔNG MUỐN NỔI TIẾNG - 65.2

Cập nhật lúc: 2025-07-05 17:33:54
Lượt xem: 52

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/yXmolnt9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Người hồn đầu tiên hiển nhiên là Lâm Túc Thiên. Thì , xem Tô Trầm Ngư đánh từ góc thứ ba là như thế !

 

Cậu nhớ mấy Tô Trầm Ngư quật ngã, căn bản kịp phản ứng cô quăng qua vai . Cậu Tô Trầm Ngư hẳn là chút bản lĩnh nhưng ngờ cô thể đối phó tên thổ dân một cách dễ dàng như . Gã cũng chẳng khác gì lúc , kịp trở tay.

 

Giày của Tô Trầm Ngư dính đầy bùn đất, ống quần cũng . Vừa vận động mạnh, mái tóc dài búi cao xõa tung xuống như thác nước đổ lưng. Nếu bỏ qua việc cô đang lưng một thì khung cảnh thể là cực kỳ nên thơ.

 

Mái tóc mềm mại đen nhánh như mực của cô khẽ bay trong gió, làn da mịn màng trắng như sứ thiếu sức sống, đến cả đôi môi cũng nhợt nhạt.

 

Sau đó, cô giơ tay xoa xoa mặt, sắc mặt lập tức ửng hồng trở , đôi môi cũng hồng hào lên.

 

Lâm Túc Thiên một hồi, trong đầu đột nhiên nảy một câu: Giống yêu tinh.

 

, Tô Trầm Ngư lúc giống như yêu tinh, giống như ma núi.

 

Đồng thời, nhớ hình như hôm nay Tô Trầm Ngư khỏe.

 

Do dự một lát, Lâm Túc Thiên lên tiếng. Cậu Tô Trầm Ngư định gì tiếp theo, sợ nhỡ hỏng kế hoạch của cô.

 

Tô Trầm Ngư lau mồ hôi lạnh trán, rút phắt con d.a.o găm từ giày , lưỡi d.a.o kề sát gáy tên thổ dân, chỉ cần thêm một chút lực là thể đ.â.m xuống ngọt xớt. Hắn lập tức dám động đậy.

 

"Các vị, chúng một giao dịch nhé?" Cô nhẹ nhàng mở miệng, ngơ những mũi tên đang chĩa . “ dùng vị , đổi lấy trong tay các ."

 

Ánh mắt cô lướt qua Lâm Túc Thiên.

 

Tim Lâm Túc Thiên đột nhiên đập nhanh hơn. Cô tay với đám thổ dân là để cứu !

 

Đám thổ dân .

 

"Nếu các chịu đồng ý... đằng nào chúng cũng các bắt về tế sống thôi đúng ? Đằng nào cũng chết, chi bằng kéo theo một bản địa để đến lúc xuống suối vàng còn dẫn đường cho, nhỉ?" Cô nàng vẻ ưu sầu, chân thành vô cùng.

 

Đám thổ dân: "..."

 

Họ bắt đầu nhao nhao cãi cọ. Lâm Túc Thiên thót tim, dựng hết cả tóc gáy, sợ bọn họ nổi điên b.ắ.n c.h.ế.t Tô Trầm Ngư thương lượng.

 

Tên thổ dân cầm lưỡi liềm bước lên một bước, giọng khô khốc: "Đồng ý."

 

"Quyết đoán ha." Cô ngọt ngào. “Tiền bối Lâm, đây nào."

 

Tên cầm lưỡi liềm chỉ về phía đệm thịt Tô Trầm Ngư đang , ý bảo đổi .

 

"Anh đừng so đo quá thế, các đông thế , còn vũ khí nữa, bọn mỗi hai , tay tấc sắt. thả xong nhỡ các xông lên xử gọn chúng thì ?"

 

"Thả tiền bối Lâm qua đây ."

 

Giằng co vài giây, tên thổ dân giữ vai Lâm Túc Thiên buông tay. Lâm Túc Thiên ba chân bốn cẳng chạy về phía Tô Trầm Ngư, lưng cô.

 

"Cảm ơn các thổ địa nha." Tô Trầm Ngư dịu dàng cảm ơn. Cô từ từ dậy, vung d.a.o cắt xoẹt một cái đứt dây mây trói tay chân gã hiệu cho lên. Hắn giơ tay xoa xoa cổ, cảm thấy đau nhức, nhất là cái cổ Tô Trầm Ngư quắp chân, như kiểu trật khớp .

 

Tô Trầm Ngư lưng, dí mũi d.a.o eo . Tên thổ dân lập tức cứng đờ , dám nhúc nhích.

 

Lâm Túc Thiên thấy Tô Trầm Ngư liếc .

 

Gọi qua đó ?

 

Lâm Túc Thiên dè dặt thử tiến gần. Vừa đến nơi, thấy Tô Trầm Ngư xoay cổ tay, mũi d.a.o chĩa về phía .

 

Sau đó cổ tay mất ràng buộc, lúc mới hiểu Tô Trầm Ngư c.h.é.m đứt dây trói cho . Cô c.h.é.m bừa như sợ c.h.é.m trúng tay !

 

"Tiền bối Lâm, giúp vác hành lý ."

 

Lâm Túc Thiên xoa cổ tay tê rần vì trói lâu, cam chịu nhặt ba lô mặt đất khoác lên vai. Trong linh chi, cảm thấy linh chi chính là mạng của Tô Trầm Ngư.

 

Sở Hân Nhiên ngờ sự việc diễn biến theo chiều hướng . Cô cứ tưởng đám thổ dân sẽ nhanh chóng bắt Tô Trầm Ngư đó cô sẽ bọn họ dạy cho một bài học.

 

Ai ngờ, Tô Trầm Ngư hạ gục một tên để điều kiện, những cứu Lâm Túc Thiên mà xem còn sắp tẩu thoát đến nơi.

 

Lũ thổ dân ngu xuẩn quá !

 

căm phẫn nguyền rủa trong lòng, khỏi hoảng loạn. Tô Trầm Ngư cứu Lâm Túc Thiên và trốn thoát thì ?

 

"Trầm Ngư, cứu !"

 

Tô Trầm Ngư luôn tỏ thiện lương, rộng lượng, chu đáo... mặt . Giờ Lâm Túc Thiên ở đây, chắc chắn cô sẽ giả vờ tiếp, cô sẽ cứu thôi.

 

Sở Hân Nhiên vùng vẫy tiến lên nhưng bàn tay to bè của đám thổ dân kéo giật .

 

"Lúc sai , nhưng đấy là do còn cách nào khác. Nếu trách thì cứu sẽ tạ ... Năm trăm vạn đòi vẫn gửi cho mà. Nếu … nếu bọn họ bắt thì sẽ chẳng lấy gì hết..."

 

Khán giả: ???

 

Năm trăm vạn gì?!

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nu-phu-thao-mai-that-su-khong-muon-noi-tieng/65-2.html.]

Dù đa con năm trăm vạn thu hút, nhưng vẫn khán giả spam bảo Tô Trầm Ngư đừng cứu, Sở Hân Nhiên vong ơn bội nghĩa như thế cứu quái gì!

 

"Haiz.” Tô Trầm Ngư lắc đầu, Sở Hân Nhiên lóc thảm thương. “Hân Nhiên, như thật sự thật dối nữa."

 

"Hôm qua nấu linh chi, những trách mà còn an ủi nghĩ chúng là bạn bè. ... lúc đẩy xuống vực từng nghĩ chỉ vì chút chuyện nhỏ đấy mà nảy ý định g.i.ế.c là quá đáng ?"

 

Lâm Túc Thiên: !

 

Đám thổ dân: !!

 

Hàng chục triệu khán giả: !!!

 

"Vốn dĩ chuyện giúp nghĩ xong cách qua mặt khán giả , ai cứ khăng khăng năm trăm vạn là tiền bồi thường, nhất quyết đưa , đành nhận. Giờ như thể ép trả năm trăm vạn ." Gương mặt nhỏ nhắn tái nhợt lộ rõ vẻ vui. “ vui chút nào."

 

cho Sở Hân Nhiên cơ hội mở miệng: "Còn nữa, chúng đang đám thổ dân truy sát, dẫn họ đến chỗ . Hành động của còn đáng giận hơn cả đám ."

 

"Vậy nên..." Cô khẽ , khá thờ ơ. “Vì cứu ?"

 

Sở Hân Nhiên: " ... ..."

 

"Không cái gì? Hôm qua đẩy xuống vực, dẫn đám thổ dân đến tìm , họ bắt luôn cả ?" Dừng một chút, cô bổ sung một câu. “Chẳng lẽ… thật mượn tay họ để tiễn chầu trời, đúng ?"

 

Sắc mặt Sở Hân Nhiên như bảng pha màu. Dưới ánh mắt của Tô Trầm Ngư, đầu cô ong ong choáng váng, nhất thời như bất chấp tất cả đến mức ngũ quan vặn vẹo cả : "! Tao ước gì mày c.h.ế.t cho , chính là bọn chúng g.i.ế.c mày đấy!"

 

Hãy để lại bình luận cho team Gia Môn Bất Hạnh hoặc nhấn yêu thích nếu bạn hài lòng với truyện nha, mãi yêu ❤

thế mà thừa nhận hết.

 

Khán giả dám tin những gì mắt thấy tai .

 

Sở Hân Nhiên… tâm lý biến thái hả?!

 

Gào xong, Sở Hân Nhiên bỗng hốt hoảng bàng hoàng. Sao mất khống chế mà thốt hết những suy nghĩ trong lòng thế ?

 

Không , Tô Trầm Ngư và Lâm Túc Thiên đều camera, chắc chắn rớt hết .

 

Vậy nên, chỉ những ở đây mới gì thôi, ai nữa .

 

"Thế thì càng thể cứu một kẻ g.i.ế.c , dễ tính thật nhưng nghĩa là ai gì cũng nhé." Người xem thấy rõ Tô Trầm Ngư vẫn nở nụ ngọt ngào.

 

Rồi cô đổi chủ đề ngay: "Tiền bối Lâm, nhặt cái cung với cái cành cây lên giúp ."

 

Lúc Lâm Túc Thiên mới để ý rằng trong bụi cỏ lúc nãy Tô Trầm Ngư núp một cái cành cây vót nhọn.

 

Đây chính là bằng chứng hùng hồn cho thấy Tô Trầm Ngư ý định cứu .

 

Lâm Túc Thiên nhất thời nên mô tả tâm trạng thế nào, im lặng nhặt lên.

 

"Chạy."

 

Lâm Túc Thiên chạy liền chút nghĩ ngợi. Phía quả nhiên tên b.ắ.n tới nhưng mũi tên nào b.ắ.n trúng cả. Cậu thấy tiếng Tô Trầm Ngư uy h.i.ế.p đám thổ dân lưng: "Các lớn đừng b.ắ.n loạn nha, coi chừng bạn vẫn trong tay đấy nhé."

 

Sau đó thế nào nữa, chỉ cắm đầu chạy một mạch. Trong lúc chạy, Lâm Túc Thiên ngoái vội mắt sáng rực lên: Tô Trầm Ngư bắt kịp !

 

Đám thổ dân đuổi theo.

 

"Sao họ đuổi theo?" Lâm Túc Thiên nhịn , hỏi.

 

Tô Trầm Ngư ngơ ngác + hoài nghi: " cũng , cái gã cầm lưỡi liềm hình như đột nhiên lên cơn động kinh thì ..."

 

Lâm Túc Thiên: "..."

 

Tô Trầm Ngư: "Đưa cung với cành cây cho ."

 

Lâm Túc Thiên vội vàng đưa cho cô, tò mò: "Cô định gì?"

 

"Sở Hân Nhiên g.i.ế.c . Sao cô nỡ lòng nào chứ, siêu giận." Tô Trầm Ngư buồn tức, trông đến cả giận cũng mềm như bông.

 

Tóc gáy Lâm Túc Thiên thi dựng : "... Cho nên?"

 

Tô Trầm Ngư , mắt cong cong.

 

Rồi cô nhón chân, xoay kéo cung giương "mũi tên". Thời gian quá ngắn, căn bản đủ để nhắm b.ắ.n luôn, chỉ thấy cành cây vót nhọn đó vèo một cái xé gió lao , bay đến mặt Sở Hân Nhiên trong ánh mắt kinh hoàng tột độ của cô . Nó mang theo một luồng sát khí sắc lạnh, sượt qua sợi tóc đỉnh đầu cô và găm thẳng cây phía .

 

Khi đầu nhánh cây vót nhọn chạm cây, “Rắc!” cành gỗ mảnh yếu ớt lập tức vỡ thành mấy mảnh vụn.

 

Sở Hân Nhiên chân tay bủn rủn, ngã bệt xuống đất.

 

Người xem: !!!

 

Giờ khắc , khán giả trong phòng phát sóng trực tiếp đột phá mốc trăm triệu. Vô chứng kiến "mũi tên" thần sầu siêu ngầu sánh ngang kỹ xảo điện ảnh đặc biệt .

 

Không ai là đầu tiên bình luận:

 

Trầm Ngư mỉm , ma cũng hết hồn.

Loading...