NỮ PHỤ THẢO MAI THẬT SỰ KHÔNG MUỐN NỔI TIẾNG - 48.1
Cập nhật lúc: 2025-07-05 17:02:58
Lượt xem: 76
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8ztMU97GTZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chương 048: Bước thảo mai thứ 48
Vương Cửu Phát đúng là đánh choáng váng.
Đến cái tuổi với tầm địa vị của ông , đừng đánh, đến mắng cũng thể xảy .
Cơn giận bốc lên ngùn ngụt, ông vội định túm lấy cây lau nhà, tiện tay cúi xuống giật cái thùng rác đầu xuống. Ông xem xem đứa nào thất đức dám chơi trò đ.â.m lưng thế !
ông kịp gì thì cây lau nhà rụt nhanh lạ thường, ông túm hụt. Ngay đó, cây lau nhà chuẩn xác giáng xuống bàn tay đang định vớ lấy thùng rác của ông . Đau điếng , Vương Cửu Phát hét lên một tiếng thảm thiết. Tiếp theo, một cú nữa nện thẳng thùng rác. Thùng rác bằng nhôm vang lên một tiếng "choang" chói tai khiến Vương Cửu Phát hoa cả mắt chóng cả mặt ba hồn bảy vía bay mất quá nửa, cứ như một cái chuông khổng lồ đánh sát bên tai.
Không qua bao lâu, ông thấy tiếng kinh hô. Có bước nhà vệ sinh. Thấy Vương Cửu Phát chui đầu thùng rác ngã sóng soài đất, đó hoảng hốt vội vàng tiến lên giúp gỡ thùng rác .
Vừa nhấc thùng rác lên ngửi thấy mùi rượu nồng nặc. Người đó lắc đầu: "Ông , uống bao nhiêu mà chạy toilet chui thùng rác thế ? Tài thật đấy."
Vương Cửu Phát mơ mơ màng màng thấy câu , theo bản năng phản bác: " say!"
"Ừ ừ ừ, bác ." Cãi với ma men thì cãi gì.
Vương Cửu Phát cuối cùng cũng hồn. Ông túm lấy : "Cậu thấy ai chạy ?"
"Sao cơ?"
Vương Cửu Phát nhận kẻ đánh lén chuồn mất. Ông bụng đỡ dậy. Người ý dìu ngoài nhưng ông từ chối, tự xiêu xiêu vẹo vẹo bước khỏi cửa toilet. Ông chỉ cảm thấy đau nhức, chẳng rốt cuộc chỗ nào đau hơn chỗ nào.
Vô cùng nhục nhã!
Vô cùng nhục nhã!
Ông nhất định bắt cái đứa khốn nạn đánh lén !
Vừa bước khỏi cửa nhà vệ sinh nam, cửa nhà vệ sinh nữ ở đối diện cũng mở. Một bóng dáng yểu điệu bước , thấy ông , cô kinh ngạc thốt lên: "Giám đốc Vương? Ông… ông ?"
Là Tô Trầm Ngư do Bạc Lương Hòa dẫn tới.
Vương Cửu Phát suýt chút nữa buột miệng việc đánh, nhưng đột nhiên nhớ đây là một chuyện mất mặt c.h.ế.t . Ông lén lút điều tra, thể lớn chuyện, nếu ... nếu ông còn mặt mũi nào đám nữa!
"Sếp ..."
" cẩn thận vấp ngã thôi!" Vương Cửu Phát hùng hồn trả lời, như thể dùng thanh âm và động tác để chứng tỏ hề vấn đề gì.
Tô Trầm Ngư ngơ ngác lo lắng ông , dè dặt hỏi: "Vậy để em đỡ sếp về nhé?"
"Không cần." Vương Cửu Phát liếc xéo cô, chỉ thôi thấy bực . Nếu tại cô thì chẳng toilet, mà toilet thì đến nỗi gặp chuyện .
Ông chẳng hề nghi ngờ Tô Trầm Ngư, chắc mẩm kẻ đánh lén trăm phần trăm là đàn ông.
"Còn trẻ thì lo mà ăn chân chính, đừng suốt ngày chỉ chăm chăm nghĩ đến chuyện dùng sắc dụ dỗ đàn ông với mát ăn bát vàng. Cái trò nịnh nọt của cô tác dụng với ."
"Sếp ." Tô Trầm Ngư cúi đầu, vẻ tiếp thu ý kiến.
Thấy , vẫn là quá nhân từ… đánh nhẹ quá .
Vương Cửu Phát hừ một tiếng, lập tức bước , cái mặt già nhăn nhó cố nén để lộ vẻ đau đớn.
Tô Trầm Ngư chằm chằm bóng lưng ông hai giây quyết đoán toilet, tức tốc vẽ mười cái vòng tròn.
Sau đó cô thong thả ung dung bước khỏi toilet.
Vương Cửu Phát liên hệ với trợ lý, kể cho đối phương việc đánh lén trong toilet, bảo lập tức kiểm tra camera theo dõi. Tuy hành lang toilet camera, nhưng khu vực bên ngoài thì . Dựa thời gian ông đánh, xem nào về hướng toilet là thể sàng lọc kẻ khả nghi.
Sau khi sai bảo trợ lý xong, ông về phòng. Vừa ba bước, hai chân như ý thức riêng theo sự điều khiển, vướng một cách kỳ lạ.
“Phịch", cái hình phát tướng của ông ngã mạnh xuống đất.
Rồi, xong. Mồm "vấp ngã một cú", ứng nghiệm luôn .
???
Vương Cửu Phát mất vài giây mới nhận ngã sấp mặt, da mặt ông co giật liên hồi. Ông chống tay xuống đất định dậy nhưng cú ngã quá đau, chống mãi vẫn lên !
"Giám đốc Vương!" Giọng ngọt ngào vang lên, là của Tô Trầm Ngư. Vương Cửu Phát oán hận, cô đến đỡ chứ!
"Giám đốc Vương." Lại một giọng khác truyền đến, mang theo vẻ khá kinh ngạc. Là Bạc Lương Hòa. “Sao ngã thế ?"
Tô Trầm Ngư lúc mới chậm rì rì tiến gần, Bạc Lương Hòa đỡ Vương Cửu Phát dậy.
Vương Cửu Phát đau đến nhăn nhó cả mặt mày, nghiến răng nghiến lợi: "Không... ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nu-phu-thao-mai-that-su-khong-muon-noi-tieng/48-1.html.]
Bạc Lương Hòa thấy Tô Trầm Ngư mãi , trong lòng lo lắng nên tìm cô. Thấy sắc mặt cô bình thường, mới yên tâm.
Tô Trầm Ngư hé răng nửa lời, ngoan ngoãn theo phía hai . Bạc Lương Hòa dìu vài bước, Vương Cửu Phát tỏ yếu đuối nên hiệu cho cần đỡ nữa. Ông còn cố gắng vài câu hòng vớt vát chút thể diện.
Kết quả mất sự nâng đỡ của Bạc Lương Hòa, hai chân ông vướng , ngã tiếp nữa.
Bạc Lương Hòa: "..." Chậc, mà thấy đau giùm.
Tô Trầm Ngư nhỏ giọng : "Giám đốc Vương nãy cũng ngã như đó, chắc ông say quá ." Trong giọng cô lộ sự lo lắng.
Bạc Lương Hòa liếc cô, bật . Cô nhóc ... Chuyện Vương Cửu Phát ép uống rượu khi nãy cô quên nhanh ? Giờ còn lo cho ông .
Tô Trầm Ngư chú ý đến cái liếc mắt đầy ẩn ý của như nhắc nhở: Cô nên khôn ngoan hơn .
Cô càng tươi hơn.
"Giám đốc Vương, để gọi đưa nghỉ ngơi một lát nhé." Giọng Bạc Lương Hòa mang theo ý nhàn nhạt. Vương Cửu Phát khó dễ Tô Trầm Ngư rõ ràng là nể mặt , thấy đối phương vấp ngã liền hai , thẳng mặt là hết sức nể nang .
Lần ngã thứ hai, Vương Cửu Phát ngã hề nhẹ, khóe miệng sưng vêu.
Hãy để lại bình luận cho team Gia Môn Bất Hạnh hoặc nhấn yêu thích nếu bạn hài lòng với truyện nha, mãi yêu ❤
Thấy , Bạc Lương Hòa đợi ông gì, lập tức gọi điện thoại. Chẳng mấy chốc, đến nâng Vương Cửu Phát mềm nhũn .
Khi họ trở phòng VIP, Bạc Lương Hòa chỉ thông báo qua loa về tình hình của Vương Cửu Phát. Tô Trầm Ngư chỗ, thái độ của đối với cô nhiệt tình hơn hẳn. Sau đó, đề nghị Tô Trầm Ngư gảy một khúc, bản trực tiếp.
Tô Trầm Ngư ngượng ngùng : " mà... đàn nha."
Một ông lớn : "Ở đây thiếu đàn cổ chắc?"
Quả nhiên, vài phút , phục vụ đẩy đến một chiếc đàn cổ và bàn đó nhanh chóng bày biện sân khấu. Tô Trầm Ngư tùy ý xuống, với các ông lớn: "Trầm Ngư xin phép múa rìu qua mắt thợ."
Dù là phận gì, lúc hầu hết các đại gia trong phòng đều cùng một động tác: lấy điện thoại mở chế độ video và nhắm thẳng Tô Trầm Ngư.
Tiếng đàn vang lên.
Gần như ngay lập tức, tạp niệm trong lòng bất giác tan biến hết. Tất cả tâm trí chìm đắm trong tiếng đàn du dương như gió mát bên tai.
Âm sắc linh hoạt, ảo diệu, réo rắt, khiến vui vẻ thoải mái. Bộ não cồn ăn mòn giờ phút dường như gột rửa, trở nên vô cùng tỉnh táo.
Cô gái mặc áo hoodie đơn giản, một ánh đèn trắng ấm áp. Đôi tay trắng nõn đánh đàn nhưng gảy dây đàn mà là gảy tiếng lòng quấn quanh suy nghĩ của họ, khiến họ chăm chú cô như mê hoặc.
Một khúc nhạc kết thúc, lâu ai lên tiếng. Xung quanh im lặng như tờ. Tâm trí vẫn còn đắm chìm trong sự thanh tẩy của tiếng đàn.
Cho đến khi tiếng vỗ tay của Bạc Lương Hòa vang lên, những khác mới bừng tỉnh.
"Hay! Quá !"
Các ông lớn tiếc lời khen ngợi, trầm trồ tán thưởng, bầu khí càng lúc càng sôi nổi. Vài nhà sản xuất còn ngỏ ý xin WeChat của Tô Trầm Ngư, là tìm cô hợp tác.
Bách Hoài Chi và hai đạo diễn còn khá dè dặt, gì thêm. Tuy nhiên, chính lên tiếng: "Đánh với ván nữa, cô thấy ?"
Ý Bách Hoài Chi là đánh cờ.
Mọi xung quanh tỏ vẻ vô cùng hứng thú, dồn mắt về phía hai họ.
Thấy Tô Trầm Ngư gật đầu, Bách Hoài Chi hỏi: "Cô chơi loại cờ nào?"
"Cờ vây."
Ngay lập tức, một ông trùm lên tiếng: "Trầm Ngư , đạo diễn Bách là cao thủ trong các cao thủ đấy. Cậu từng là thí sinh chuyên nghiệp tiếng nữa. Nếu bỏ dở giữa chừng ngành giải trí thì khéo lên đội tuyển quốc gia chừng. Đấu với một ván, thua cũng chẳng mất mặt ."
"Hoài Chi, trình độ của thế , đừng mà bắt nạt con gái nhà ."
Cũng đặt cược Tô Trầm Ngư sẽ thắng.
"Tô Trầm Ngư đàn giỏi thế, thấy chơi cờ khi cũng khiến chúng kinh ngạc bất ngờ đấy. Hoài Chi, mà thua tay thì mất mặt ."
"Tô Trầm Ngư, thẳng luôn. Nếu cô thắng đạo diễn Bách thì hợp đồng đại diện hãng chắc chắn là của cô." Một đại gia hào hứng . Nhà ông một nhãn hiệu cao cấp nổi tiếng, giờ chỉ mời hạng A đại diện, khó cơ hội tiếp xúc.
Nghe , Bạc Lương Hòa như cáo: "Tổng giám đốc Sở, đều thấy cả đấy nhé. Tô Trầm Ngư, cố gắng lên, thắng đạo diễn Bách , đừng để tổng giám đốc Sở cơ hội nuốt lời."
Tổng giám đốc Sở vung tay hào phóng, trừng mắt : " thì bao giờ nuốt lời ?"
Tô Trầm Ngư nhớ những gì Bạc Lương Hòa giới thiệu về vị tổng giám đốc Sở và điều kiện hợp đồng đại diện nhãn hiệu cao cấp , chắc thù lao hề nhỏ đúng ?
Xem , vì khoản thù lao đại diện kếch xù , cô thắng vị đạo diễn họ Bách thôi.
Bách Hoài Chi: "..."