Nữ Phụ Pháo Hôi Kiều Diễm - Chương 87
Cập nhật lúc: 2025-07-18 14:37:41
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thẩm Tế Sơ châm cứu xong cho một nhóm, từ giường bệnh thẳng lưng lên, thấy Vi Trúc đang dựa lưng tường, chằm chằm chớp mắt, cô chút khó hiểu: “Sao thế...”
Vi Trúc liếc đồng hồ: “Những dị năng giả phía tạm thời nguy hiểm đến tính mạng, cô nghỉ ngơi một chút , nếu để nào đó , cô C1 ép việc ngày đêm thế , chắc chắn sẽ trực tiếp tạo phản ở C1 mất.”
Thẩm Tế Sơ tùy ý tìm một chiếc ghế xuống, xoa xoa bờ vai và cánh tay đau nhức: “Ai dám tạo phản ở C1 chứ?”
“Nguyễn Chu Vi lẽ là một, còn đội trưởng Hạ nữa.”
Động tác của Thẩm Tế Sơ khựng .
Vi Trúc đánh giá cô, ánh mắt dường như xuyên qua mắt cô thấu tận đáy lòng: “Cô là Thẩm Tế Sơ ?”
“...” Thẩm Tế Sơ ngẩng đầu lên: “Tại hỏi như ?”
Vi Trúc nheo mắt: “Hình như khác so với trong ký ức của .”
“Có ? Trong ký ức của cô, là như thế nào?”
Vi Trúc nữa.
Thẩm Tế Sơ xem qua sách, đương nhiên phận trọng sinh của cô , cũng sớm đoán cô sẽ hoài nghi về sự đổi của .
Vào lúc cô đưa nghi vấn, nên phản vấn .
Vi Trúc thể nào chuyện đời hãm hại chết, đó trọng sinh, cuối cùng vấn đề chỉ thể bỏ qua.
Thẩm Tế Sơ cũng coi như chuyện gì xảy , truy cứu ý tứ trong lời của cô .
Cuộc trò chuyện ngắn ngủi kết thúc tại đây.
Vi Trúc ném cho cô một chiếc chăn mỏng: “Ngủ một lát , ở đây trông, sẽ ai dám .”
“Cảm ơn.”
“Không cần khách sáo.”
Thẩm Tế Sơ đắp chăn mỏng, cuộn ghế , bao lâu chìm giấc ngủ.
Vi Trúc ở cửa, cụp mắt, trong bóng tối âm thầm cô thật lâu.
Mối quan hệ giữa cô gái và đội trưởng Hạ, đây cô tin, dù mấy trăm năm nay trôi qua, bên cạnh Hạ Xuyên Dã từng phụ nữ nào, đôi khi cô còn sinh ảo giác, cho rằng và Hạ Xuyên Dã mới là cùng đường, nhưng ngờ Hạ Xuyên Dã tìm thích cô .
Lúc đó, cô ở xe chở vật tư khu C3, đầu tiên gặp Thẩm Tế Sơ đang ngước trong đám , đầu với Hạ Xuyên Dã một câu.
“Nhìn xem, cô gái chắc chắn là kiểu thích.”
Khi đó, Hạ Xuyên Dã chẳng hề để tâm.
Cô cũng chỉ đùa, để trong lòng, lên chiến trường mới cảm nhận Hạ Xuyên Dã khác hẳn đây.
Lúc và Thẩm Tế Sơ dùng con chip trí não liên lạc, cô ở cách đó xa.
Tình hình chiến trường biến hóa khôn lường, zombie và côn trùng biến dị phần lớn đều là những cỗ máy di động ý thức, liên tục ngừng, căn bản thể cho dị năng giả một chút cơ hội thở dốc, lấy thời gian nghỉ ngơi.
Lúc , Hạ Xuyên Dã nhân lúc dẫn quân vòng phối hợp, mới tranh thủ thời gian liên lạc với cô.
Vi Trúc bất đắc dĩ lắc đầu.
Trước đây ai Hạ Xuyên Dã là tên đàn ông cả đầu chỉ đánh trận chứ…
Trước đây cô cũng nghĩ như , nhưng khi những lời Hạ Xuyên Dã lúc liên lạc với Thẩm Tế Sơ qua chip trí não, đổi cách về .
Thẩm Tế Sơ ngủ là đầu óc mê man, nửa ngày cũng tỉnh , khi đầu óc và cơ thể đều theo bản năng phản ứng, trở một cái liền tỉnh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nu-phu-phao-hoi-kieu-diem/chuong-87.html.]
Sáu giờ rưỡi sáng.
Cô sờ lên trán .
Hơi sốt nhẹ.
Bản Thẩm Tế Sơ là bác sĩ, nên xử lý thế nào, tìm trong gian trí não vài viên thuốc nuốt xuống.
Vi Trúc đến gõ cửa: “Bắt một đám zombie còn sống, dị năng giả đang giải phẫu, đến xem ?”
Thẩm Tế Sơ nhanh chóng rửa mặt, tùy tiện túm tóc bằng dây chun, đeo khẩu trang xong liền theo cô đến phòng thực nghiệm.
Trong phòng thực nghiệm tổng cộng hai mươi con zombie biến dị bắt sống từ tiền tuyến, mười con côn trùng biến dị, đều đang giương nanh múa vuốt trong lồng chứa riêng, sức đập phá, va tường.
Thẩm Tế Sơ qua lớp kính gần một tiếng đồng hồ, dị năng giả bên trong đang chiết xuất virus, nhanh, thông báo dị năng giả thương đưa đến căn cứ y tế khu C1.
Cô vội vàng chạy tới đó.
Thời gian trôi qua, cô gần như quen với những ngày tháng bận rộn , cho đến ngày thứ mười, trong những dị năng giả thương đưa đến, xuất hiện một sự cố bất ngờ.
Ban đầu cô vẫn bắt mạch cho dị năng giả như thường lệ, ngờ định châm cứu thì dị năng giả bỗng nhiên tỉnh giấc bóp cổ.
Dị năng giả dù đang ngừng chảy máu, nhưng thể lực và tốc độ phản ứng vẫn nhanh hơn cô, thấy sắp sửa cắn tới, hàm răng chạm , cắn một khẩu s.ú.n.g lạnh lẽo.
Vi Trúc lưng cô, tay cầm súng, những xung quanh lập tức khống chế dị năng giả đang phát cuồng, ấn giường bệnh.
Cô hỏi: “Bị nhiễm ?”
Thẩm Tế Sơ kiểm tra một chút: “Mạch loạn.”
Ngay lập tức máy móc soi chiếu.
Nhiễm bệnh .
Lại còn là loại virus zombie hung hãn nhất.
Vi Trúc kéo Thẩm Tế Sơ , bóp cò súng: “C1 bao giờ giữ nhiễm bệnh.”
Cô lập tức kết liễu tính mạng của dị năng giả, đó sang truy hỏi: “Ai cho đây? Tới phòng giam tự kiểm điểm, gấp đôi hình phạt!”
TBC
Áo blouse trắng của Thẩm Tế Sơ dính một chút máu, sắc mặt cô đổi, rút hai tờ giấy lau sạch sẽ.
Bệnh nhân phía cho phép cô vì chuyện mà do dự dừng .
Thẩm Tế Sơ nhanh chóng châm cứu cho một dị năng giả khác.
Bận rộn một hồi, cô khó khăn lắm mới cầm m.á.u , dị năng giả đưa đến, cô đến phòng thực nghiệm khử trùng kim châm, trong lúc chờ đợi, đầu ngón tay lạnh cóng đột nhiên một bàn tay ấm áp nắm lấy.
Thân thể Thẩm Tế Sơ đột nhiên cứng đờ, đầu .
Người đàn ông cao lớn đeo khẩu trang đen và kính bảo hộ màu lam, trang đầy đủ từ lúc nào bên cạnh cô.
“Đừng sợ.”
Đôi mắt sâu thẳm lớp kính bảo hộ cô.
Lúc Thẩm Tế Sơ mới phát hiện tay từ lúc nào run rẩy, càng lạnh cóng.
“Mạt thế đối với nhiễm bệnh luôn tàn nhẫn, cách của Vi Trúc xét theo quân pháp mà gì sai, năm đó cô còn tự tay g.i.ế.c c.h.ế.t nhà nhiễm bệnh của , sát lục khiến cô thường thiếu một chút nhân tính, trong đầu chỉ mục tiêu.”
Thẩm Tế Sơ khẽ lên tiếng: “Cách của cô sai, nếu xử lý ngay tại chỗ, còn bao nhiêu trong căn cứ sẽ gặp nạn, chỉ là từng tận mắt chứng kiến cảnh g.i.ế.c ...”
Dù là bác sĩ, thấy qua nhiều vết thương tàn khốc và sinh tử vô thường, nhưng cô là hiện đại, thật sự cách nào tận mắt chứng kiến một c.h.ế.t ngay mắt .