Thông báo
Nếu quý độc giả thấy nội dung đọc của mình bị mất chữ, nội dung lộn xộn. Xin vui lòng tải lại trang để có tiếp tục đọc. MonkeyD chân thành xin cảm ơn!

Nữ Phụ Pháo Hôi Kiều Diễm - Chương 84

Cập nhật lúc: 2025-07-18 14:37:33
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Khoảng thời gian cô đều đến nhà ăn C1 ăn cơm, cần cô cũng thể đoán một khi lộ diện mắt , nhất định sẽ trở thành tiêu điểm bàn tán.

Hạ Xuyên Dã ở đây, cố tình khi để cô xuất hiện tầm mắt của tất cả , để đều bàn tán về phận của cô, chuyện bé xé to chỉ thêm phiền phức, cô cũng lười đến nhà ăn tranh giành đồ ăn với một đám mới lao động chân tay xong, chi bằng tưới nước cho rau trong nhà kính, đến lúc đó thể kiếm một khoản kha khá.

Trước đó, rau cô trồng ở C3 phản hồi , nhiều giàu ở C3 tranh mua loại rau trồng nguyên sinh thái , giàu ở C1 thì càng khỏi , nhiều loại rau củ quả ở đây đều là của hiếm.

Nếu đây cô học y, lẽ cô sẽ thực sự coi việc trồng trọt là chuyện quan trọng nhất.

Chỉ tại chiến trường phía xuất hiện loại virus tấn công dị năng giả .

Sau khi trở về biệt thự của Hạ Xuyên Dã, đầu tiên cô lên sân thượng tưới nước, chăm sóc tất cả cây cối, ăn vội vài miếng đồ hộp, đó mới lấy giấy bút từ trong trí não, còn một thông tin mà cô thu thập khi xem các tài liệu về zombie và côn trùng biến dị.

Bắt đầu nghiên cứu dựa những ghi chép phía , cùng với sơ đồ kinh mạch và cơ quan nội tạng của dị năng giả.

Cuối cùng dựa nhiều năm học y, dựa trí nhớ về huyệt vị và một vài phương pháp châm cứu học từ nhỏ đến lớn, cô ôn tập một lượt.

Ngẩng đầu lên, thời gian trí não hiển thị là 3 giờ 5 phút sáng.

Thẩm Tế Sơ mệt mỏi xoa xoa mi tâm, trong đầu cô quá nhiều thứ, khiến cô hoài nghi liệu đang ở thời hiện đại sắp thi cử .

Trước mỗi kỳ thi, cô đều ép buộc bản ôn tập tất cả những kiến thức trong đầu, khi cô sẽ thiền cả đêm ngủ, thể thức đêm luận văn c.h.ế.t , nhưng thường xuyên thức đêm như mới là nguyên nhân gây bệnh tật.

Thẩm Tế Sơ thu dọn đồ đạc, cất hết trong trí não.

Cô nhanh chóng phòng tắm, tắm rửa qua loa.

Mặc váy ngủ , lúc ngang qua phòng Hạ Xuyên Dã.

Bước chân cô khựng .

Ánh mắt liếc thấy cửa phòng Hạ Xuyên Dã đóng.

Bên trong hắt ánh sáng le lói.

Ánh sáng phản chiếu cánh cửa sơn đen, trông giống như những vì lấp lánh bầu trời đêm.

Thẩm Tế Sơ nhớ đến lời của dị năng giả , do dự vài giây, cuối cùng vẫn nhịn tò mò, tiến gần vài bước.

Trước đây cô luôn bận rộn với việc của trạm gian, cho dù trở về cũng thường ở sân thượng trồng rau, ít khi xuống đây, cô tò mò về thứ ở đây, mà là tò mò, tiếp xúc và tìm hiểu cuộc sống của Hạ Xuyên Dã.

mỗi khi đêm xuống, phòng của Hạ Xuyên Dã, đặc biệt là khi tất cả các căn phòng đều tối om, trong phòng vẫn luôn le lói ánh sáng, đôi khi còn ánh sáng di chuyển ngừng...

Thật sự khó khiến tò mò, rốt cuộc bên trong thứ gì.

Trước đây cô , nhưng dám.

TBC

Huống chi, bây giờ Hạ Xuyên Dã bảo cô tự .

Thẩm Tế Sơ tiến gần phòng ngủ.

Bên trong trang trí đơn giản, mộc mạc, một tủ quần áo lớn, một bàn học và một cái ghế, ở giữa còn một chiếc giường đơn, chăn giường gấp vuông vắn như khối đậu hũ, cho dù kỹ đến , e rằng cũng khó thể phát hiện dấu vết gì.

Ngoài , trong phòng đồ đạc gì khác.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nu-phu-phao-hoi-kieu-diem/chuong-84.html.]

Thẩm Tế Sơ đưa mắt xung quanh, phía một cánh cửa thông với bộ gian, cô , đến cánh cửa thứ hai, mở .

Bên là phòng chứa đồ.

Toàn bộ đều là vũ khí, trang của những trận đại chiến, còn nhiều bản vẽ tác chiến, Thẩm Tế Sơ tìm thấy thứ đưa cho trong ngăn kéo đầy những bản vẽ cũ kỹ.

Chỉ là một chiếc hộp nhỏ.

Mở chiếc hộp nhỏ , bên trong là một con chip trí não mới.

Thẩm Tế Sơ cầm con chip, giữa đống bản vẽ, cảm thấy chút chân thật.

Những thứ trong phòng chứa đồ suýt chút nữa khiến cô lầm tưởng trở về quá khứ lâu , nhưng con chip trong suốt vượt thời đại khiến cô bừng tỉnh, nhận đây là thế giới mạt thế trong tương lai.

Thẩm Tế Sơ bất đắc dĩ lắc đầu.

nên xử lý con chip như thế nào, cũng Hạ Xuyên Dã ý gì, đang cầm thứ đồ vật trong suốt đến một cm suy nghĩ, thì con chip tự động tìm đến chiếc vòng tay trí não mà cô đang đeo cổ tay.

Thân chip trong suốt tiếp xúc với đầu trí não liền tự động dung hợp.

Thẩm Tế Sơ còn đang tò mò xem con chip khi sẽ ảnh hưởng như thế nào đến con chip trí não mà Tần Ny đưa cho cô, thì trong đầu bỗng vang lên một giọng trầm thấp, khàn khàn: “Con chip đây của em vẫn còn, chỉ thêm một con chip nữa thôi, đừng lo là con chip đây của em hỏng.”

Giọng điệu của đàn ông vẫn lười biếng như khi, thậm chí thể tưởng tượng lúc lên tiếng, hàng lông mày nhướng lên đầy ngang ngược và vẻ thong dong, chậm rãi.

“Hạ Xuyên Dã?!”

Thẩm Tế Sơ buột miệng.

“Ừm, kinh ngạc đến thế?”

“Sao kinh ngạc ?” Cô nhận một con chip từ , còn kịp hiểu chuyện gì xảy thì thể chuyện với qua trí não một cách khó hiểu.

“Kinh ngạc đến mức nào? Để xem nào?”

Thẩm Tế Sơ vô thức đưa tay che mặt, ngờ rằng hề hình ảnh video nào từ trí não truyền đến, bên tai ngược vang lên tiếng trầm thấp đầy từ tính của đàn ông.

“Anh... đang ở tiền tuyến ? Sao thời gian... những lời bông đùa như thế?”

“Ừ.”

“Vậy thì... bên yên tĩnh như ?”

Người đàn ông : “Bây giờ đang là lúc nghỉ chiến đấu, nhưng đội quân zombie sẽ để chúng nghỉ ngơi, tất cả dị năng giả đều thức trắng bảy tám ngày , chỉ là thỉnh thoảng tranh thủ chút thời gian rảnh rỗi, chuyện với em một chút.”

Anh : “Sau , hai con chip em cứ giữ lấy, sẽ xảy xung đột , con chip mà em nhận thể liên lạc với , đồng thời nó cũng mang theo gian trí não, gấp năm mươi so với gian trí não đây của em.”

Thẩm Tế Sơ: “Anh đưa cho cái để gì?”

“Chẳng lúc nào cũng chê gian trí não nhỏ, tích trữ bao nhiêu đồ ? đổi cho em cái lớn hơn, từ từ mà tích trữ.”

Mặt Thẩm Tế Sơ nóng lên: “Anh đừng bậy, cái mà A Ny cho vẫn luôn đủ dùng .”

“Thừa còn hơn thiếu, ?”

Nói thì như , gian của trí não lớn hơn một chút, cô thể tích trữ nhiều vật tư hơn, nhưng Thẩm Tế Sơ luôn cảm thấy trí não là thứ gì đó khá riêng tư, đặc biệt là loại thể liên lạc nội bộ với , bất kỳ ai trộm như thế ... Cô quen lắm.

Loading...