Nữ Phụ Pháo Hôi Kiều Diễm - Chương 79
Cập nhật lúc: 2025-07-18 04:50:37
Lượt xem: 5
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/40SymCNlPk
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thẩm Tế Sơ như hiểu điều gì đó gật gật đầu.
Rất nhanh, Lưu dùng thiết bay đưa cô đến nơi việc.
Nơi là một trạm nghỉ ngơi gian xây dựng ở trung tâm C1.
Hai tầng lầu, diện tích một sân bóng rổ.
Bên trong hai đang việc, về cơ bản đều là xử lý một việc vặt hàng ngày của cư dân mua nhà ở C1…giống như văn phòng khu phố, nhưng nơi xử lý nhiều việc, một bệnh vặt, thậm chí là hỏng hóc về trí não và chip cũng thể xử lý .
Thấy Thẩm Tế Sơ đến, hai cô gái bên trong đồng loạt dậy: “Xin chào!”
Thẩm Tế Sơ vội vàng bắt tay họ: “Chào .”
“ tên là Cary Thúy, gọi là Tiểu Thúy ạ.” Một cô gái mặc váy kẻ caro lên tiếng.
Người còn vẻ lớn tuổi hơn một chút, trông hơn ba mươi tuổi, cũng khẽ gật đầu: “ là Trương Nguyệt Cầm, gọi là chị Cầm là .”
“ là Thẩm Tế Sơ, thời gian tới thể sẽ phiền .”
“Không phiền phiền.” Cary Thúy che miệng khúc khích: “Bọn giờ đều là bình thường, bộ C1 chỉ hai phụ nữ bình thường là bọn , ngờ cuối cùng cũng đợi thứ ba.”
Trương Nguyệt Cầm cũng gật đầu: “Rất vui gặp.”
Anh Lưu đưa cô đến đây xong thì rời .
Bên trong trạm gian chỉ còn ba phụ nữ bọn họ.
Cary Thúy vội vàng nắm lấy tay cô: “Bọn đó nhận thông báo là cô sẽ đến, ngờ cô xin nghỉ phép ở nhà dưỡng thương, quà gặp mặt mà bọn chuẩn cho cô vẫn luôn để ở đây, mấy ngày nay và chị Cầm đều run sợ dám động , cô mau mở xem !”
Thẩm Tế Sơ mở nắp hộp, thấy bên trong là một bộ đồng phục màu xanh lam nhạt gấp gọn gàng và một đôi giày, còn chu đáo tặng thêm dây buộc tóc, chút bất ngờ.
“Bọn cũng tặng gì, giờ cũng từng phụ nữ bình thường nào đến đây, đúng là ít đến đáng thương, bộ quần áo là do và chị Cầm tự tay may đấy, cô đừng chê nhé.”
Thẩm Tế Sơ vội vàng đáp: “Không chê , thích, cảm ơn .”
Cô ngờ rằng sự xuất hiện của coi trọng và chào đón như .
Trước đây, dù , phụ nữ, đặc biệt là phụ nữ bình thường, đều đàm tiếu, coi là vật cản đường, khi gặp hai , dường như áp lực và lo lắng vẫn luôn thường trực trong lòng cô vơi phần nào.
Cary Thúy rạng rỡ: “Chuyện nhỏ thôi mà, chúng ở trạm gian đều là thường, giống như những dị năng giả bên ngoài , việc gì cũng dựa năng lực và đôi tay của chính , cần đến mấy thứ công nghệ cao dị năng lung tung. Để dẫn cô quen với công việc , quần áo xong thì theo .”
“Được.”
Thẩm Tế Sơ dành chút thời gian để quần áo.
Đồng phục việc kiểu dáng đơn giản, cả áo dài tay và áo ngắn tay đều một bộ, quần dài và một bộ chân váy kết hợp, chất vải và màu sắc đều dễ chịu, cô chỉnh trang một chút theo chân Cary Thúy quen với môi trường việc.
Cả buổi sáng, Cary Thúy và Trương Nguyệt Cầm phiên chỉ dạy cô.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nu-phu-phao-hoi-kieu-diem/chuong-79.html.]
Ban đầu cô còn quen, nhưng ba, bốn ngày liên tục thích nghi, cô dần thể tự xử lý một việc.
Mấy ngày đó, Trương Nguyệt Cầm ốm, tất cả công việc đều do Thẩm Tế Sơ mặt xử lí.
Công việc quả thực nhẹ nhàng hơn cô tưởng tượng nhiều, việc nặng nhọc, chủ yếu là xử lý những việc vặt vãnh của các dị năng giả, điểm trừ duy nhất là kiếm thêm thu nhập phụ .
Qua một thời gian dài, khi quen việc, Thẩm Tế Sơ cuộc sống nhàn nhã như đây ở Khu C3.
Thường xuyên cùng Trương Nguyệt Cầm và Cary Thúy đắp mặt nạ, tắm nắng, đến thì xử lý, ai thì cùng nấu lẩu, trò chuyện, họ đều hòa nhã, dịu dàng và trân trọng .
Thỉnh thoảng Cary Thúy và Trương Nguyệt Cầm còn may quần áo mới cho cô, cô cũng học theo để may cho A Ny.
Cho đến một ngày, một dị năng giả bê bết máu, từ cổng Khu An Toàn bò lết , đầu tiên gặp là nhân viên ở trạm gian của họ, gào thét cầu cứu, lúc Thẩm Tế Sơ mới nhận tiền tuyến xảy chuyện.
Trạm gian khá gần cổng chính của Khu An Toàn.
TBC
Chỉ cần qua một đường hầm dài năm trăm mét, là thể thấy trạm gian.
Người đầu tiên phát hiện lính thương đầy là các dị năng giả ở chốt kiểm tra phía .
Sau khi kiểm tra, xác nhận nhóm nhiễm virus, họ đưa trong, dìu dắt, loạng choạng lái phi cơ lao về căn cứ quân sự phía .
Tình cờ họ ngang qua trạm gian, Cary Thúy đang đường lấy tài liệu thấy, về liền kể với Trương Nguyệt Cầm và Thẩm Tế Sơ.
“Không dị năng giả là cấp mấy, nhưng mà mấy dị năng giả ở cổng còn chạy đến đỡ , chắc là cấp một, đều là vết thương, bao giờ thấy vết thương nào nghiêm trọng đến thế, thật sự hề khoa trương , nếu dị năng giả qua lớp kiểm tra bên ngoài, còn tưởng nhiễm bệnh chứ.”
Trương Nguyệt Cầm hỏi: “Thật ? Cô rõ là ai ? Là dị năng giả của đội quân nào?”
“Không nữa, cũng rõ, quần áo đều m.á.u nhuộm đến mức rõ gì cả, chỉ là chiến sĩ dị năng giả thôi, thể khiến chiến sĩ dị năng giả thương đến mức đó, chắc là gặp loại zombie và bầy côn trùng biến dị nào … Nhìn mấy vết thương đó thật sự khó chịu…”
Trương Nguyệt Cầm chậm rãi : “Dị năng giả chẳng ít nhiều gì cũng khả năng tự chữa lành ?”
“Sợ gì chứ, bọn họ giống bình thường chúng , thương thì nhiều nhất năm tiếng là thể tự khỏi, chuyện vết thương tự lành, trong Khu An Toàn ai mà chẳng .”
“Hơn nữa, C1 còn cả đống dị năng giả sở hữu dị năng trị liệu, yên tâm , sẽ chuyện gì .”
Cary Thúy cũng chợt nhận , gật đầu: “ nhỉ, suýt chút nữa quên mất chuyện … C1 chúng vẫn còn khá nhiều dị năng giả hệ trị liệu thiên phú cao.”
Hai họ thảo luận một hồi, đầu thấy Thẩm Tế Sơ vẫn đang ngẩn dị năng giả thương lúc nãy.
Cary Thúy qua, huých khuỷu tay cô: “Này! Tiểu Sơ đang nghĩ gì thế?”
Thẩm Tế Sơ theo bóng dáng dị năng giả đưa bằng phi cơ, chỉ còn vệt m.á.u loang lổ nền đất, cô chậm rãi chống cằm, lẩm bẩm: “ chỉ cảm thấy, gì đó đúng lắm.”
“Cái gì đúng? Nói rõ hơn ?”
Cary Thúy và Trương Nguyệt Cầm đều tò mò sang.
Khoảng thời gian tiếp xúc với Thẩm Tế Sơ, họ cô giống với những lời đồn đại bên ngoài.