“Ở bên ngoài cũng .”
“Có đấy!”
Hạ Xuyên Dã ung dung : “Vậy thì em hai câu dễ xem nào, hài lòng, chừng sẽ cho em xuống đó.”
Thẩm Tế Sơ khoanh tay, ngẩng đầu : “Nói gì cơ?”
“Em đoán xem?”
“…” Thẩm Tế Sơ hỏi: “Anh nhiệm vụ nhiều như , nào cũng để khác ?”
Hạ Xuyên Dã cụp mắt: “Không .”
“ thể vô liêm sỉ ?”
“Có thể.” Hạ Xuyên Dã đưa tay kéo cô từ mặt đất dậy: “ còn thể chuyện vô liêm sỉ hơn…”
Thẩm Tế Sơ vội vàng : “… … … để suy nghĩ một chút, cho suy nghĩ một chút!”
Hạ Xuyên Dã thật sự cho cô thời gian suy nghĩ.
Thẩm Tế Sơ cảm thấy bản nhiều dị năng giả chằm chằm như , trong đầu một mảnh hỗn độn, gì đó nhưng miệng , cuối cùng chỉ một câu: “Một đường thuận lợi… bình an… trở về…”
Cô đúng là chút qua loa, nghĩ rốt cuộc nên gì với , cũng nên những gì, nhưng Hạ Xuyên Dã dường như hài lòng, khóe môi cong lên, kéo cô đến bên cạnh : “Chuyện của Tần Ny, em ?”
Thẩm Tế Sơ : “… .”
“Vậy em bảo cô thu dọn hành lý đến đây?”
“ tôn trọng ý kiến của cô .”
Hạ Xuyên Dã : “Ý của cô đơn giản.”
“Vậy thì để cô .”
“Cô thể .” Hạ Xuyên Dã cho cô một câu trả lời chắc chắn: “Nếu em cô , thể để cô .”
Thẩm Tế Sơ ngẩn , vài giây mới lắc đầu: “Cô .”
“Là điều gì khiến em đổi chủ ý?”
“Bản cô cũng .”
Hạ Xuyên Dã nhướn mày: “Thật ?”
Thẩm Tế Sơ đầu , xuống đài, thấy cô gái yên lặng ngoan ngoãn chờ ở phía , mái tóc ngắn cô chải gọn gàng khi khỏi nhà giờ gió thổi chút rối tung.
Cô một lúc, mở miệng : “A Ny , cũng thể , cô .”
Trước trong mắt Tần Ny là màu xanh lục vô ưu vô lo, tự do tự tại, quen rong ruổi bên ngoài, chịu thua cũng than trách phận, từ khi cô cứu khỏi nhà tù sắt của C1, mỗi ngày cô đều dành nhiều thời gian để ngẩn ngơ, trong mắt là sự nghi ngờ và lo lắng đối với chính .
Trong thời mạt thế, ai thể bảo vệ ai cả đời .
Chỉ bản mới thể tự bảo vệ .
Tần Ny đây ở bên cạnh cô, sự việc cũng khiến cô ý thức tầm quan trọng của việc nắm giữ dị năng.
Tần Ny .
Thẩm Tế Sơ thở dài: “Để cô , đây là nghĩ chuyện quá đơn giản, nếu cô thể hiểu cách nắm giữ và sử dụng dị năng, cho dù là thiên phú giả, trong thời đại cũng khó sống sót.”
Hạ Xuyên Dã mỉm , kỳ thực cũng bất ngờ, chỉ là ngờ cô thể nghĩ thông suốt như : “ .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nu-phu-phao-hoi-kieu-diem/chuong-76.html.]
“Theo quân đội chiến trường, đầy một tháng, cô sẽ lột xác.” Anh bảo đảm: “Em cũng yên tâm, ở đây, sẽ để cô xảy chuyện gì .”
Thẩm Tế Sơ há miệng, gì đó, xoay xuống đài quan sát.
Cô cũng theo đó xoay , theo bóng lưng đàn ông một lúc, mới xuống.
Lời đảm bảo của Hạ Xuyên Dã, hiểu khiến cô thực sự an tâm.
Tần Ny vẫn luôn đợi ở phía , thấy cô xuống thì phấn khích, chạy đến liền gọi: “Sơ Sơ.”
Thẩm Tế Sơ xoa xoa mái tóc ngắn của cô , giúp cô chỉnh mái tóc gió thổi rối, chằm chằm gương mặt gần đây vì thời tiết đổi mà bong tróc: “Mặt nạ bùn chuẩn cho , nhớ dùng, ba ngày một .”
Tần Ny gật gật đầu: “Được.”
Thẩm Tế Sơ dặn dò một việc, cuối cùng nắm lấy tay cô buông : “Đi .”
Tần Ny ngạc nhiên cô.
Thẩm Tế Sơ mỉm : “Biết , rèn luyện một chút, học hỏi xem dị năng giả và thiên phú giả điều khiển dị năng như thế nào, sẽ ở đây chờ câụ trở về.”
Tần Ny lập tức nắm chặt lấy tay áo cô: “Không .”
“Thật sự ?” Thẩm Tế Sơ hiệu cho cô về phía lưng, nơi một nhóm dị năng giả huấn luyện bài bản, cường tráng ngẩng cao đầu: “A Ny là thiên phú giả, hơn nữa còn là thiên phú giả lợi hại, chẳng lẽ giống như bọn họ ?”
Tần Ny: “Không , tách …”
Thẩm Tế Sơ mỉm : “Cũng , nhưng mà sẽ lo cho .”
“Tại ?”
“Bởi vì A Ny sẽ thể tự khống chế dị năng, cũng sẽ thể sử dụng nó, nó sẽ ở trong cơ thể tác oai tác quái, hao tổn thể của , cuối cùng sẽ khiến thỉnh thoảng rơi trạng thái ngất xỉu do dị năng mất khống chế và tiêu hao quá nhanh.”
Tần Ny dường như hiểu mà cũng như , thấy cô : “A Ny, hi vọng sống vì bản , học cách tự bảo vệ , đừng để những chuyện xảy nữa.”
TBC
Tần Ny lập tức : “ mà, ở bên cạnh Sơ Sơ mãi mãi.”
“Được.” Cô mỉm xoa xoa mặt Tần Ny: “ mà điều kiện tiên quyết là, trở thành chính , tiên hãy những việc mà bản , sẽ đợi , thì nhất định sẽ đợi .”
Trong đôi mắt xanh lục của Tần Ny bỗng nhiên lăn hai giọt nước mắt, dường như chính cô cũng ngờ tới, luống cuống lau : “, thích như , thích thiên phú giả…”
Nói đến phía ngữ khí dần trở nên kiên định: “ mà, sẽ bảo vệ Sơ Sơ thật .”
Thẩm Tế Sơ cũng chút sững sờ, còn kịp phản ứng, Tần Ny một nữa khiến kinh ngạc: “Chờ g.i.ế.c c.h.ế.t đó, c.h.ặ.t đ.ầ.u tặng cho Sơ Sơ.”
“Ai?”
Tần Ny trong nháy mắt đàn ông cao lớn đang chuyện với quân đội ở phía xa bằng ánh mắt thù địch.
Thẩm Tế Sơ thuận theo tầm mắt của cô qua, nghẹn họng, đang gì đó thì đàn ông bên qua , thấy sắc mặt cô kỳ lạ, liền hứng thú nhướn mày.
Thẩm Tế Sơ lập tức né tránh ánh mắt của , hạ thấp giọng : “Trước tiên đừng quan tâm đến , thời gian chăm sóc bản thật , ? Những gì với , đều ghi nhớ thật kỹ.”
Tần Ny sức gật đầu: “Biết .”
“Được , .”
Thẩm Tế Sơ đưa tay đẩy Tần Ny một cái.
Tần Ny lưu luyến rời rời khỏi bên cạnh cô, lúc đầu còn do dự, trong lòng buồn bực nên gì, đột nhiên cảm thấy lực ở eo, chút kinh ngạc, nhưng đến khi hồn thì Thẩm Tế Sơ đẩy ngoài.
~
Đội quân hùng dũng rời khỏi C1, Thẩm Tế Sơ một ở đây, cũng cảm thấy cuộc sống của sẽ khó khăn.