Nữ Phụ Pháo Hôi Kiều Diễm - Chương 72
Cập nhật lúc: 2025-07-18 04:50:19
Lượt xem: 8
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Khóe môi cô theo bản năng mím , đó liền đàn ông phía áp sát, ôm chặt lòng.
“Cái chắc là nhỉ?” Anh ghé sát tai cô, mắng một câu: “Mẹ kiếp, đang yên đang lành nở cái thứ hoa gì thế .”
Sợi dây leo quấn quanh ngón tay Thẩm Tế Sơ vài vòng, để bông hoa tự động rụt về.
Bị ôm chặt, Thẩm Tế Sơ lập tức cảm thấy nóng ran, cô cẩn thận nắm lấy bông hoa: “Chính còn quản dị năng của ? Anh mắng nó gì?”
Dị năng mà ý thức của riêng .
Cô kinh ngạc đến mức suýt chút nữa thì cầm nổi bông hoa trong tay.
Bất chợt, cằm cô nắm lấy, nghiêng sang một chút, Hạ Xuyên Dã chằm chằm gương mặt trắng nõn của cô, ánh mắt chậm rãi di chuyển xuống , dừng đôi môi đỏ mọng của cô vài giây.
Ai mà nhịn , , Hạ Xuyên Dã, nhất định bội phục mấy phần.
Dù thì cũng nhịn .
Hạ Xuyên Dã cúi đầu hôn xuống, đôi môi mỏng manh miết làn da trắng mịn như phát sáng, hết đến khác điên cuồng, tham lam như hổ đói vồ mồi.
Vài hiệp trôi qua, Thẩm Tế Sơ trụ nổi nữa, chân mềm nhũn như sắp ngã xuống nước.
Anh liền tiện tay ôm lấy eo cô, kéo sát lồng n.g.ự.c : “Mới nãy, coi là lãi gì chứ?”
Đầu óc Thẩm Tế Sơ trống rỗng, chỉ kịp đưa tay đẩy đầu , thở dồn dập: “Anh... đừng voi đòi tiên...”
“Được voi đòi tiên?” Hạ Xuyên Dã vỗ một cái m.ô.n.g cô: “Cừu hang cọp, tự dâng đến tận cửa, khỏi cánh cửa , xem ai thể bảo vệ em, ở đây là C1 chứ C3, em thật sự cho rằng dị năng giả ở C1 đều ăn chay , từ lúc thành, vô ánh mắt thèm thuồng chằm chằm miếng thịt ngon .”
Thẩm Tế Sơ ngây ngốc : “ mà... đeo khẩu trang đưa mà.”
Người đàn ông cụp mắt xuống, như như , dường như mới nhớ chuyện : “Che mặt thì tác dụng gì? Người còn hứng thú với những chỗ khác em kìa, em thật sự cho rằng đây là thời đại chỉ mặt thôi ?”
Thẩm Tế Sơ thể một nữa nhận thức rõ hiện thực , phụ nữ trong thời mạt thế, phận định là long đong lận đận, thăng trầm trắc trở, phụ nữ thức tỉnh dị năng còn đỡ, sẽ sự nghiệp và quân hàm của riêng , thậm chí thể chiến trường, còn những dị năng, chỉ thể mặc xâu xé.
Nói cho cùng, cá lớn nuốt cá bé, kẻ mạnh chủ, dù là thời đại nào cũng sẽ đổi.
Vốn tưởng rằng bản đủ cẩn thận, như lớp băng mỏng, từng bước đều cân nhắc , mà vẫn thể thoát khỏi phận định sẵn.
Anh đúng, khỏi cánh cửa , cô sẽ muôn vàn cái c.h.ế.t thảm khốc.
Đang ngây , đàn ông cúi đầu cắn lên xương quai xanh của cô, như sói đói ngừng tàn nhẫn, cô cũng cảm nhận một cảm giác nóng rực bất thường, giật vùng vẫy: “Hạ Xuyên Dã… dám?!”
Hạ Xuyên Dã ngước mắt lên, trong đôi đồng tử xanh lam dần dần lan tràn một màu đen u ám: “Có gì mà dám?”
Thẩm Tế Sơ cắn răng run rẩy, nên lời cầu xin .
Anh gì, cô căn bản sức lực cự tuyệt, nếu là lúc , cô nhất định sẽ liều mạng phản kháng, bây giờ e là thể nào, cô sớm nhược điểm chí mạng.
Tần Ny đang ở trong tay .
Đóa hoa đầu ngón tay cô bất lực rơi xuống mặt nước, mặt nước gợn sóng ngừng, cô bám cánh tay đàn ông, thở hổn hển: “Đừng để… A Ny lên tuyến đầu, cô sẽ chết.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nu-phu-phao-hoi-kieu-diem/chuong-72.html.]
“Không thể quyết định.” Khi nhắc đến khác, giọng điệu khỏi lạnh nhạt hơn.
TBC
“Tại thể?” Trong mắt Thẩm Tế Sơ phủ lên một tầng nước, đáng thương hề hề: “Là quân hàm của đủ cao ? Còn việc cho đế quốc, là … cái chức tổng chỉ huy chỉ là hư danh?”
Trong đầu Hạ Xuyên Dã vang lên một tiếng ong ong, chằm chằm lông mày và đôi mắt của cô: “Giả vờ cái gì.”
Rõ ràng là đang phản kháng chết, giả bộ vẻ ngoan ngoãn như , đáng lẽ nên tức giận, nhưng ngờ hưởng thụ.
Thẩm Tế Sơ như thấy, tiếp tục hỏi: “Anh thể quyết định ?”
Hạ Xuyên Dã nắm lấy tay cô, hôn lên đầu ngón tay trắng nõn của cô, đầy ám chỉ: “Phụ thuộc biểu hiện của em.”
Khi hôn tới, Thẩm Tế Sơ tát một cái: “Tên khốn, thật sự mắc câu , nếu đám thuộc hạ của , bọn họ sẽ mắng là thấy sắc quên nghĩa, si mê sắc , xứng tổng chỉ huy.”
Bị đánh, Hạ Xuyên Dã ngược còn trầm thấp: “Cái chức vị , hận thể vứt bỏ, nếu em thể kéo xuống ngựa, cầu còn .”
Thẩm Tế Sơ đẩy : “Không .”
“Cái gì ?” Anh cố ý hỏi.
Đầu óc Thẩm Tế Sơ nóng lên: “Không chính là , phép loại chuyện đó với .”
“Loại nào?”
“Loại nào cũng .”
Hạ Xuyên Dã bật , véo véo khuôn mặt nhỏ nhắn của cô: “Nói rõ ràng một chút.”
Anh cũng thật sự xảy chuyện gì với cô, nhưng một việc, khống chế là thể khống chế .
Dị năng giả và dị năng giả trở thành bạn đời là chuyện hết sức bình thường ở đế quốc, thậm chí con cái sinh đều là dị năng giả mang dị năng ngay từ khi sinh , trong đế quốc cũng điều luật cấm dị năng giả cấp bậc quá cao và dị năng giả cấp thấp, thậm chí là con bình thường trở thành bạn đời.
Những năm gần đây ở đế quốc cũng ít khi xuất hiện tình trạng , tất cả dị năng giả đều yêu cầu và điều kiện lựa chọn bạn đời rõ ràng, bao giờ dễ dàng để ý đến con , cũng sẽ dễ dàng ở bên dị năng giả cấp thấp hơn .
Anh để ý đến những điều luật đó, bao giờ để trong lòng, bây giờ cũng .
Thẩm Tế Sơ đỏ mặt, ấp úng nửa ngày cũng nên lời, lọt mắt đàn ông, là e thẹn đến mức đỏ bừng cả mặt, nhất cử nhất động từ chối như nghênh đón đều đang khiêu khích thần kinh của , đầu ngón tay luồn qua mái tóc dài của cô, hôn cô, cô dùng mu bàn tay che .
Anh hôn, Thẩm Tế Sơ cố ý đối nghịch che .
Thẩm Tế Sơ chính là cố ý để hôn nữa.
“Mắt đỏ, cần , đừng giả vờ nữa, chính là đơn thuần đang giở chứng đấy.”
Hai giằng co một lúc lâu.
Người đàn ông chút bực bội: “Được , cũng đến mức ép buộc phụ nữ, thì , em dùng cách khác, dù cũng thỏa mãn một chút chứ.”
“Nói thì lắm, tự xem bộ dạng của bây giờ ?”
Hạ Xuyên Dã nhíu mày: “ thế nào?”