Nữ Phụ Pháo Hôi Kiều Diễm - Chương 7
Cập nhật lúc: 2025-07-16 23:27:17
Lượt xem: 30
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thẩm Tế Sơ ngây hai giây mới phản ứng , vườn rau của cô!
Cô còn nếm thử giống mới trồng nữa chứ.
Cái gì cũng thể phá hủy, nhưng thể phá hủy vườn rau của một con cá mặn...
Cô vội vàng chạy đến nhà kính trồng rau, trong nháy mắt, chỉ cảm thấy như sét đánh ngang tai.
Lều bên ngoài đều zombie cắn hỏng , bên trong còn zombie đang ôm củ cải cô vất vả trồng mà gặm!
Trời đánh!
Thẩm Tế Sơ lập tức khởi động cơ chế phòng ngự của nhà kính, đợi đến khi đám zombie bên trong đều điện giật choáng váng, mới cẩn thận trong.
Trên đường đến đây, cô thấy mấy dị năng giả , đợt thủy triều zombie hình như đều là thể biến dị ý thức trung cấp, mà chui từ trong một cái lỗ chó ở khu C3 còn xây xong .
Đã chui thì thôi, còn giả dạng thành bình thường trong Khu An Toàn dạo chợ.
Nếu của Hạ Xuyên Dã phát hiện, e rằng cả Khu C3 đều chiếm mất !
Thể biến dị ý thức trung cấp, quả thực đáng sợ.
Cô đá đá con zombie điện giật tê liệt đất, dám mặt mũi hung dữ của chúng, nhanh chóng thu dọn hết rau của .
Tác dụng của dòng điện chỉ duy trì mười lăm phút.
Cô thu dọn rau củ, nhét tất cả tủ bảo quản, mất toi mười phút.
Vừa định ngoài gọi dị năng giả đến giúp xử lý đám zombie trong vườn rau, mắt cá chân bỗng nhiên siết chặt, kéo giật một cái khiến cô loạng choạng, suýt nữa thì ngã sấp xuống đất.
Cúi đầu thấy thứ đang tóm chặt mắt cá chân là một con zombie, cô sợ đến mức giật b.ắ.n .
Chưa đến thời gian, con zombie tỉnh, chỉ là điện giật đến mức co giật.
Cô lập tức giơ chân đạp mạnh, khó khăn lắm mới đá cái thứ đó điên cuồng chạy ngoài.
Chạy khỏi nhà kính, bên ngoài tiếng còi báo động inh ỏi, Khu An Toàn hình như mất điện.
Mọi nơi đều chìm trong bóng tối, cô thấy dị năng giả nào, chỉ thể tiếp tục chạy ngoài, ngờ một lực mạnh kéo giật, cả ấn tường, hormone nam tính bá đạo bủa vây lấy cô trong tích tắc.
Tim Thẩm Tế Sơ như ngừng đập, thể thở nổi.
Cả cô run rẩy ngừng, căn bản dám thứ mặt, chỉ thể liều mạng giãy giụa... Cô zombie cắn chết.
Giãy giụa hồi lâu, dùng hết bộ sức lực, đối phương dường như chỉ dùng một tay dễ dàng khống chế cô.
Người đàn ông giữ chặt vai cô, giọng lạnh lùng trầm thấp: “Xung quanh zombie trung cấp, đừng mà manh động.”
Thẩm Tế Sơ bỗng chốc hồn: “Hạ... Hạ...”
Mãi một lúc cô mới run rẩy lên tiếng gọi tên đối diện: “Hạ... Xuyên Dã?”
“Ừm.” Hạ Xuyên Dã đợi cô bình tĩnh , buông lỏng sự kiềm chế đối với cô: “Đứng im ở đây đừng nhúc nhích.”
Thẩm Tế Sơ thể nào manh động .
Cô dị năng.
Tuyệt đối thể tự tìm đường chết.
Hạ Xuyên Dã giẫm đôi giày quân đội màu rằn ri, nhanh chóng nhảy lên mái nhà.
Thẩm Tế Sơ xổm tại chỗ, ôm lấy cánh tay, nhiệt độ lạnh lẽo, gió thổi mạnh kinh khủng... Không bên ngoài tình hình , chỉ thấy tiếng s.ú.n.g máy b.ắ.n phá dữ dội, âm thanh chấn động màng nhĩ, gió cuồng nộ từ những cỗ máy công nghệ bay tới bay lui...
Cô rụt về phía , ngẩng đầu lên thấy Hạ Xuyên Dã đang ở nơi cao nhất của căn cứ, con ngươi bên lóe lên ánh sáng đỏ quái dị.
Khoảnh khắc đàn ông cụp mắt xuống, thứ xung quanh đều yên tĩnh .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nu-phu-phao-hoi-kieu-diem/chuong-7.html.]
Cô đoán lẽ là thủy triều zombie đẩy lùi.
Cô nhịn ngẩng đầu, kinh ngạc đàn ông lạnh lùng mạnh mẽ ở cao .
Thẩm Tế Sơ đợi đến khi xung quanh còn tiếng gầm gừ đáng sợ đó, tiếng nghiến răng ken ken dần biến mất, lúc mới chậm chạp thò đầu từ bức tường.
Mùi m.á.u tanh trong khí nồng nặc.
Con đường phía tối đen như mực, rõ thứ gì.
May mà khu C3 bắt đầu lượt khôi phục cung cấp điện.
Đường điện bên vườn rau sớm răng nanh của đám zombie tham ăn cắn đứt.
Cho dù khôi phục điện, bên cũng chỉ chút ánh sáng le loát hắt .
TBC
Thẩm Tế Sơ nhờ ánh sáng yếu ớt, mơ hồ rõ tình hình mặt đất.
Ban đầu cô chỉ nghĩ thủy triều zombie tự động rút lui, nhưng lúc những con zombie la liệt đất, cô khỏi trợn tròn mắt.
Hình như đây là thủy triều zombie khó mà lui, mà là bộ đều bỏ mạng ở đây.
Có đến mà về.
Không thể khiến cô nữa cảm thán, sức sát thương và sức mạnh áp đảo kinh của dị năng giả cấp S đối với zombie.
Thẩm Tế Sơ cẩn thận bước qua mấy con zombie ngã gục đất, định bụng chuồn , còn kịp mấy bước giữ chặt vai, nắm cổ áo ép xoay , đối diện với đôi đồng tử đỏ rực đầy nguy hiểm của đàn ông.
Đôi đồng tử dị sắc của , từ xa khiến dám thẳng, huống chi là thẳng ở cách gần như thế .
Thẩm Tế Sơ ấp úng: “... Anh... Anh ... ... Anh gì?”
Ánh sáng ở đây thật tối.
Cô gần như thể rõ biểu cảm của Hạ Xuyên Dã, chỉ thể mơ hồ thấy đường nét gương mặt của .
cô một cảm giác kỳ lạ, dường như ánh mắt của đối phương vẫn luôn phớt lờ bóng tối, chằm chằm mặt cô.
Ánh mắt thật kỳ lạ.
Cô cảm thấy đối phương đáng lẽ thấy gì mới đúng, nhưng cô cảm giác thấu.
Thẩm Tế Sơ vội vàng lấy khăn quàng cổ che mặt.
Vừa đang tắm trong phòng, đợt tấn công của zombie nên cô vội vàng chạy đến, căn bản thời gian bôi bùn lên , chỉ quấn tạm một chiếc khăn quàng cổ rộng cổ.
Khi đợt tấn công của zombie ập đến, thể tránh khỏi việc hành động chút luống cuống, khăn quàng cổ tuột xuống, cô vội vàng che miệng và mũi, chỉ để lộ đôi mắt chút bất an chằm chằm đàn ông mặt.
Một lúc lâu , đàn ông dường như động tĩnh gì, Thẩm Tế Sơ lùi một chút, nhưng cánh tay rắn chắc của như sắt thép giữ chặt lấy cô, cô chỉ thể ngẩng đầu lên: “Anh... tiên hãy buông .”
“Hay là, cần xác nhận một chút, xem nhiễm bệnh ?” Nói xong, cô giơ cánh tay lên, để lộ cánh tay giấu bên trong.
Trên đó vẫn mịn màng như , trắng nõn nà màn đêm, hề dấu vết zombie cắn.
Hạ Xuyên Dã chỉ liếc một cái, ý tứ sâu xa trong mắt lóe lên biến mất.
Rất nhanh, thu hồi tầm mắt.
Hạ tầm mắt cô: “Không cần xác nhận, cô nhiễm bệnh.”
“... Vậy thì , thể buông tay .”
Hạ Xuyên Dã vẫn nhúc nhích.
Thẩm Tế Sơ nhíu mày: “Anh...”
Cảm giác như áp chế đến chết, mặt Hạ Xuyên Dã, cô chẳng khác gì con cừu non chờ g.i.ế.c thịt.