Nữ Phụ Pháo Hôi Kiều Diễm - Chương 57
Cập nhật lúc: 2025-07-18 04:49:40
Lượt xem: 13
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thẩm Tế Sơ gật đầu.
Muốn.
Không ai là cả.
Người đàn ông nhếch môi, buông tay ngay mặt cô.
Đợi Thẩm Tế Sơ kịp phản ứng thì khối tinh huyền cao cấp ném xuống đất vỡ tan tành.
“Anh gì mà ném nó ?!”
Thẩm Tế Sơ đau lòng vô cùng, xổm xuống định nhặt.
Cánh tay đàn ông nắm lấy, Hạ Xuyên Dã ngăn cô : “Đừng nhặt.”
TBC
“Vì thế?” Ánh mắt Thẩm Tế Sơ ngập tràn tiếc nuối.
“…Có độc.” Hạ Xuyên Dã ngừng một giây mới giải thích: “Tinh huyền cao cấp là nơi côn trùng biến dị tích trữ virus, thể tùy tiện chạm .”
“Chẳng nó đắt ?”
“Đắt, bây giờ em cũng mang nó ngoài , nơi là sào huyệt của côn trùng biến dị.” Anh hiệu cho cô chú ý xung quanh.
Xung quanh họ, vô côn trùng biến dị ẩn nấp trong bóng tối, đang rục rịch hành động.
Thẩm Tế Sơ thở dài, đành xổm xuống, mảnh vỡ mặt đất với vẻ đau lòng: “Thôi … Xem và thứ duyên phận, ban đầu còn dựa nó để mua thêm chút đồ.”
“Số tinh huyền đưa, em dùng hết ?”
“Gần hết .”
Hạ Xuyên Dã hàng mi dài cụp xuống của cô, ma xui quỷ khiến thốt một câu: “Lúc , sẽ kiếm cho em hai khối.”
Ánh mắt Thẩm Tế Sơ tối sầm bỗng chốc sáng lên: “Thật ? mà nó độc ?”
“Ai kiếm tiền mà chẳng mạo hiểm?”
“Cũng đúng.”
“Chỉ cần mang về , bán cho Nguyễn Chu Vi là .”
Thẩm Tế Sơ: “Anh ? Anh thu cái ?”
“Ừ.”
Hạ Xuyên Dã lau sạch vết m.á.u dính chủy thủ, tra nó thắt lưng: “Đứng dậy .”
Thẩm Tế Sơ bước theo , thể cảm nhận cây cối xung quanh đều đang rung chuyển, thậm chí còn xúc tu của côn trùng biến dị cứ đuổi theo lưng cô. Cô mạnh dạn thêm vài bước, khi côn trùng biến dị đến gần lưng, vẫn nhịn tiến sát gần đàn ông mặt.
Lần cuối cùng, côn trùng biến dị sắp l.i.ế.m cô bằng cái lưỡi dài ngoằng của nó, cô hoảng loạn né tránh, va lưng Hạ Xuyên Dã.
Người đàn ông dừng bước, đầu cô, khi thấy con côn trùng biến dị phía cô, lòng bàn tay lóe lên ánh sáng xanh, trong nháy mắt dùng dị năng đánh ngã con côn trùng biến dị phía cô xuống đất.
Côn trùng biến dị dòng điện đánh trúng, ngã xuống đất ầm ầm.
Thẩm Tế Sơ dòng điện màu xanh lam lòng bàn tay đàn ông, nhịn : “Lợi hại quá… Đây là một trong những dị năng của ?”
Hạ Xuyên Dã gật đầu: “Là một trong những dị năng đơn giản nhất trong các dị năng của dị năng giả.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nu-phu-phao-hoi-kieu-diem/chuong-57.html.]
“Cái gì? Đây là đơn giản nhất ?”
Thẩm Tế Sơ một nữa cảm thán sự bất công của thế giới .
Dị năng đơn giản nhất, sơ cấp nhất của , đối với cô mà là vô cùng lợi hại .
Hạ Xuyên Dã nắm lấy tay cô, kéo cô về phía : “Em .”
Thẩm Tế Sơ : “Có thể chặt cho một cành cây ? chống .”
Vết thương chân cô thực sự đau, hai bước khó khăn, đường suýt chút nữa theo kịp bước chân của Hạ Xuyên Dã, may mà vẫn luôn săn g.i.ế.c côn trùng biến dị ở phía , thỉnh thoảng sẽ dừng vì lấy tinh hạch, nếu thì cô thật sự theo kịp một chút nào.
Hạ Xuyên Dã liếc băng gạc băng bó hai chân cô, một lời xoay bẻ một cành cây từ cây xuống, dùng chủy thủ gọt phẳng bề mặt.
Chờ đến khi đàn ông nhét cành cây gọt nhẵn bóng và thẳng tắp tay Thẩm Tế Sơ, cô nhịn liếc Hạ Xuyên Dã thêm một cái.
Anh… kĩ năng dùng d.a.o cũng như …
Hạ Xuyên Dã nhận biểu cảm nhỏ của cô, nhưng bước chân tiến về phía săn g.i.ế.c côn trùng biến dị chậm ít.
Trên đường , Thẩm Tế Sơ đều nấp lưng , tận mắt chứng kiến hết tới khác chút đổi sắc mặt săn g.i.ế.c những con côn trùng biến dị hung ác và khó đối phó , từ ban đầu kinh ngạc và cảm thấy m.á.u me, dần dần biến thành phản ứng bình thản.
May mà Hạ Xuyên Dã cũng từng bảo cô gì, chỉ là thỉnh thoảng thấy cô ở phía ngái ngủ, sẽ chủ động gần nhắc nhở cô.
Thẩm Tế Sơ cũng vì nguyên nhân gì, càng ngày càng sợ những thứ .
Có đôi lúc cô thật sự ngủ quên mất.
Thậm chí lúc côn trùng biến dị xông đến mặt cô, cô cũng chỉ chống cây gậy trong tay, chọc chọc đầu con côn trùng biến dị đó, gọi Hạ Xuyên Dã đang bận rộn ở bên : “Đội trưởng Hạ, bên cũng côn trùng biến dị, mau đến g.i.ế.c nó …”
Những lúc Hạ Xuyên Dã đều sẽ nhanh chóng đến bên cạnh cô.
Côn trùng biến dị một cước đá bay, trúng một phát mất mạng.
“Không thể bên cạnh ?” Người đàn ông nhíu mày.
“ thấy, cũng dị năng, ngay cả chúng nó trốn ở cũng ...” Thẩm Tế Sơ chút oan ức, trong mắt là vẻ vô tội: “ phiền ? Vậy thì đội trưởng Hạ đừng quản nữa.”
.”.. Đi theo.” Hạ Xuyên Dã lên tiếng, về phía hai bước, đó xoay , một tay ôm lấy cô, lòng bàn tay rộng lớn nâng m.ô.n.g cô, để cô úp sấp vai : “Ôm chặt, rơi xuống thì thật sự mặc kệ em đấy.”
Câu của Thẩm Tế Sơ chỉ là để cho Hạ Xuyên Dã kiên nhẫn, để cô cùng những khác trong tiểu đội của , dù cô cũng ở cùng Hạ Xuyên Dã quá lâu, chỉ nhanh chóng về Khu An Toàn, ngờ những vứt bỏ “gánh nặng” là cô, mà còn chủ động ôm cô lên.
Cánh tay của thậm chí còn to hơn cả bắp đùi của cô, rắn chắc vô cùng, nhẹ nhàng ôm lấy cô, còn thể ung dung xuyên qua khu rừng, săn g.i.ế.c những thể biến dị đang rình mò xung quanh.
Thẩm Tế Sơ gọn trong lòng , ở trong khu rừng mà ngay cả tiểu đội Alpha cũng luôn cảnh giác, mà một loại cảm giác an từng .
Loại tình huống đại khái kéo dài hai ngày hai đêm.
Vị dị năng giả cấp đặc biệt đang ôm cô tìm một hang động vắng vẻ và độ cao, đặt cô xuống: “Nghỉ thôi.”
Thẩm Tế Sơ ngáp một cái: “Cuối cùng cũng chịu nổi nữa , nghỉ ngơi thôi.”
Hai ngày nay Hạ Xuyên Dã như tiêm m.á.u gà, ngủ nghỉ, chạy khắp nơi săn giết, khiến cho cô cũng nghỉ ngơi bao nhiêu, phần lớn thời gian đều chỉ thể tranh thủ chợp mắt lúc ôm .
Dị năng giả đúng là giống thường, hai ngày hai đêm nhắm mắt chiến đấu, cho đến bây giờ cũng lộ vẻ mệt mỏi.
Thẩm Tế Sơ chút trụ nữa, tìm một góc trong hang động, lấy từ trong trí não chăn ga gối đệm, cuộn tròn ngủ .
Hạ Xuyên Dã từ bên ngoài hái một đống cỏ thuốc đuổi côn trùng , thấy cái chăn chỉ lộ một lọn tóc đen, ngẩn một lúc, tìm một chỗ xuống bên cạnh, nhóm lửa, rắc cỏ thuốc xung quanh, đề phòng một côn trùng biến dị phiền phức bò .