Nữ Phụ Pháo Hôi Kiều Diễm - Chương 55
Cập nhật lúc: 2025-07-18 04:49:35
Lượt xem: 9
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chân của con zombie lập tức bốc cháy thành một khối lửa.
Thấy con zombie còn sức đuổi theo, Thẩm Tế Sơ b.ắ.n thêm một phát đầu con zombie, tận mắt nó thiêu thành tro bụi, cô mới thở phào nhẹ nhõm.
thở còn kịp thở , phía cô hét lớn: “Cẩn thận phía ! Thủy triều zombie đang tới!”
Cô đó là giọng của Lôi Nghi Minh, nhanh chóng đầu , nhưng thấy thành viên nào của đội Alpha, chỉ thấy cách đó trăm mét thứ gì đó đang động đậy, tiếp theo ngay cả mặt đất cũng rung chuyển theo.
Cô Lôi Nghi Minh dùng cách gì để liên lạc với cô, cô thấy giọng của Lôi Nghi Minh : “Chạy ! Chạy về phía ! Phía chúng .”
Thẩm Tế Sơ lập tức theo, liều mạng chạy về phía , chạy đến mức đó còn chút sức lực nào nữa, thở gấp gáp, tầm bắt đầu trở nên tối sầm, ngay cả đường cũng rõ, cô vẫn dừng , thấy phía một hang động thể ẩn nấp, cô cố gắng hít một chạy về phía .
TBC
Trong lúc nhất thời chú ý chân, cơ thể cô đột nhiên đau nhói.
Bị một sợi dây leo quấn lấy, ngã nhào xuống đất.
Vị trí má ngã đau đến mức nước mắt cô sắp chảy .
Thẩm Tế Sơ ngã một cái, nhiều chỗ đá nhọn và cành cây cứa rách, bò dậy, nhưng vì còn chút sức lực nào mà ngã xuống nữa.
“Hít… Đau quá…” Cô cố gắng lắm mới dậy .
Cô xoa xoa cánh tay.
Cẳng tay, chân, thậm chí cả cổ đều là máu.
Mùi m.á.u càng khiến cho lũ zombie khứu giác nhạy bén trở nên điên cuồng.
Thủy triều zombie bám riết tha, từ mà xuất hiện nhiều như , cứ như là sinh sôi nảy nở vô hạn, cô kịp nghĩ nhiều, cố gắng dậy, thử chạy, nhưng trượt chân, cơ thể mất kiểm soát ngã xuống.
Cô lăn xuống từ sườn núi.
Dưới sườn núi là gai nhọn và đá lởm chởm, vài nơi còn dùng tre vót nhọn hoắt dựng ngược lên, giống như bẫy săn mồi ngày xưa, còn sắc bén hơn cả mũi dao, cô nhắm chặt mắt, lấy tay che đầu và mặt.
cơn đau nhói tưởng tượng hề ập đến, cô kinh ngạc mở mắt , xuống cổ tay .
Có nắm lấy cô!
Nhìn lên , là chiếc khăn che mặt màu đen quen thuộc.
Cô tưởng là Lôi Nghi Minh hoặc Tỉnh Tư của đội Alpha.
đôi mắt lạnh lùng hung dữ như sói hoang lớp khăn che mặt khiến cô run rẩy thể khống chế.
Người đàn ông nheo mắt, dùng sức kéo cô lên.
Cô kịp gì thì thủy triều zombie ập tới như thác lũ.
Thẩm Tế Sơ chằm chằm những con zombie với khuôn mặt đáng sợ, miệng đầy mùi hôi thối, im lặng rụt về phía đàn ông.
Người đàn ông động đậy, chỉ liếc cô một cái, cô lập tức lên tiếng: “Hạ Xuyên Dã, là , đến cứu , … thể ăn cháo đá bát ném cho zombie ăn .”
Người đàn ông cao lớn khẽ nhướn mày, vẫn lên tiếng, thấy cô tiếp tục : “Tuy là giữa chúng chút mâu thuẫn, nhưng là đội trưởng của đội Alpha mà, thể trái với sứ mệnh và tín ngưỡng của .”
Thẩm Tế Sơ cảm thấy thể nhận nhầm .
Cô sớm linh cảm.
Người mà Lôi Nghi Minh đến, chính là Hạ Xuyên Dã.
Hạ Xuyên Dã chính là đội trưởng đội của Lôi Nghi Minh.
Chỉ là chút chắc chắn mà thôi.
Vừa thấy đôi mắt của , cô càng thêm chắc chắn.
Ngoại trừ Hạ Xuyên Dã , ai thể lộ biểu cảm khinh thường vạn vật ăn đòn như .
Cô chỉ cần một là nhớ.
Đặc biệt là, mỗi đều đ.ấ.m một trận.
Thẩm Tế Sơ mãi nhận câu trả lời, cũng mặc kệ, móc thuốc an thần cầm tay giơ lên cho xem: “Không cứu , đừng hòng thứ .”
“ quen cô ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nu-phu-phao-hoi-kieu-diem/chuong-55.html.]
Người đàn ông hạ thấp giọng.
.”..” Thẩm Tế Sơ : “Không quen ?”
“Không quen.”
Thẩm Tế Sơ kéo cổ áo, lộ một mảng lớn cần cổ trắng như tuyết, bên một dấu răng cố ý để , đến giờ vẫn biến mất: “Vậy đây là chó cắn ?”
Hành động của cô khiến lũ zombie càng thêm điên cuồng.
Hai mắt đỏ ngầu.
Muốn lao cắn xé.
“Sao lúc nào cũng gặp em ở chỗ nên gặp thế?”
Im lặng hồi lâu, đàn ông rốt cuộc cũng thừa nhận.
Giọng trầm thấp.
Ánh mắt qua, vẫn lạnh lùng như , chỉ duy nhất khi thấy dấu vết cổ cô, sắc mắt dần trở nên sâu thẳm.
Đó dấu răng.
Là một loại dấu hiệu của dị năng giả.
Thẩm Tế Sơ thấy thừa nhận, xem như thở phào nhẹ nhõm: “ là mà, còn cố tình giả vờ quen , nhanh lên, xử lý hết đám zombie , chúng cứ kêu rên bên cạnh, ồn c.h.ế.t ...”
Giữa con và dị năng giả, quả thực sự khác biệt.
Vừa còn đuổi theo cô như ăn tươi nuốt sống, bây giờ Hạ Xuyên Dã xuất hiện bên cạnh, lập tức dám đến gần, chỉ dám vây quanh sủa loạn như chó dại, một hai con thì thôi , cả một đám, màng nhĩ của cô sắp thủng mất .
“Anh quản ? Nhát gan thế?” Thẩm Tế Sơ chất vấn.
Hạ Xuyên Dã mà thở dài, ôm lấy eo cô, để cô vòng tay qua cổ : “Đừng nữa.”
Thẩm Tế Sơ ngoan ngoãn theo, cánh tay vòng chặt lấy cổ , đầu vô thức vùi lồng n.g.ự.c , bên tai là tiếng gió rít gào, xung quanh phảng phất mùi m.á.u tanh của zombie xộc mũi, một lúc , khí mới trở bình thường.
Cô ngẩng đầu lên trong lòng đàn ông.
Xung quanh còn bóng dáng zombie nào nữa, ngược là ở trong một hang động xa lạ tối đen.
Trong hang động âm u, chỉ phía là ánh sáng yếu ớt.
Cô hỏi: “Đây là ?”
“Nơi tạm thời thể tránh thủy triều zombie bên ngoài.”
“Ồ.” Thẩm Tế Sơ nghi ngờ: “Sao lúc nãy trực tiếp tay?”
Cô từng thấy cảnh Hạ Xuyên Dã tay với zombie ở căn cứ.
Nói lý , đám zombie đó đối với chỉ là chuyện nhỏ.
“Tạm thời thể dùng dị năng.”
“Vì ? Anh ?”
.”..” Hạ Xuyên Dã giải thích: “Phía em thuộc hạ của , sẽ ảnh hưởng đến bọn họ, bọn họ thương.”
“Ra là ...” Thẩm Tế Sơ rốt cuộc cũng hiểu.
Hạ Xuyên Dã đột nhiên vỗ một cái m.ô.n.g cô: “Còn mau xuống?”
Thẩm Tế Sơ lúc mới phản ứng , cô vẫn đang vòng tay qua cổ đàn ông, ôm trong lòng.
Cô lập tức nhảy xuống, chút ngại ngùng xoa xoa m.ô.n.g tê dại, đó tức giận túm lấy cánh tay , hung hăng cắn một cái: “Ai cho phép đánh m.ô.n.g hả! Lưu manh! Biến thái! Vô ...”
Chưa kịp hết câu, khuôn mặt cô hai ngón tay đàn ông véo lấy.
Hạ Xuyên Dã đeo khăn bịt mặt màu đen, con ngươi đen kịt: “Mắng nữa thử xem, mắng một câu đánh một cái.”
“Tên khốn! A!”
Người đàn ông một tay nắm chặt lấy hai cổ tay cô, lòng bàn tay còn chút lưu tình đánh thêm một cái m.ô.n.g cô.