Thông báo
Nếu quý độc giả thấy nội dung đọc của mình bị mất chữ, nội dung lộn xộn. Xin vui lòng tải lại trang để có tiếp tục đọc. MonkeyD chân thành xin cảm ơn!

Nữ Phụ Pháo Hôi Kiều Diễm - Chương 52

Cập nhật lúc: 2025-07-18 04:49:27
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lấy từ trong gian trí não một chiếc quạt nhỏ, mặc đủ loại áo chống nắng, cô chống ô khó khăn trong sa mạc.

Trong thời gian , cô liên tục sử dụng trí não để liên lạc với căn cứ, phát tín hiệu cầu cứu, nhưng vì vị trí của cô quá hẻo lánh mà vẫn bất kỳ phản hồi nào.

Cùng lúc đó, tại sở chỉ huy C1, nhân viên nhận tín hiệu cầu cứu từ sa mạc xa xôi, kỳ quái : “Sao bên đó tín hiệu ? Không tất cả đều lên phi cơ trở về ?”

Đồng nghiệp xung quanh phỏng đoán: “Có trục trặc gì ?”

nhớ chiếc phi cơ cuối cùng bên C3 hạ cánh thành công mà.”

cũng nhớ là tối nay tám giờ mới đến, bây giờ mới hai giờ tín hiệu cầu cứu, thể là do trí não , cũng thể là do lũ zombie ý thức cấp cao giở trò.”

“Đồng ý.”

“Bây giờ zombie tiến hóa đến mức , trí não cũng dùng, chậc chậc chậc, báo cáo trình lên , báo cáo tình hình, còn những việc khác thì tạm thời đừng quan tâm nữa.”

“Hợp lý.”

~

Thẩm Tế Sơ nhớ nổi đây thứ bao nhiêu cô dùng trí não để cầu cứu.

Cô ấn đến mức ngón tay mỏi nhừ, vẫn phản hồi.

Khốn kiếp, rõ ràng thể phát tín hiệu cầu cứu, phía bên cũng thể thấy, phớt lờ cô.

Thẩm Tế Sơ ấn hơn một tiếng đồng hồ, phản hồi, chỉ đành từ bỏ.

Cô chống ô, tiếp tục lê bước về phía trong trạng thái kiệt sức.

Biết thế lấy tinh huyền Hạ Xuyên Dã cho để mua hai cái thiết bay .

Lúc đó cô nghĩ sẽ dùng đến, chỉ lo tích trữ vật tư và mua vũ khí, nên quên mất chuyện .

Chủ yếu là cô thực sự ngờ rằng, bản một ngày, vì tóm lấy một cái, từ phi cơ rơi xuống, rơi cái nơi quỷ quái , trực tiếp trở thành đứa trẻ mồ côi giữa sa mạc.

Thẩm Tế Sơ ghét nhất là bộ trong sa mạc, căn bản nơi nào sẽ đủ loại động vật biến dị kỳ quái chui , cũng cát phía dẫm , một khi gặp cát lún, thể cô sẽ bỏ mạng ở đây.

May là, vận may của cô luôn , đường ngoại trừ gặp vài con bọ cạp biến dị mọc đuôi lông xù và con tắc kè hoa giống thì cũng gặp nguy hiểm gì khác.

Đi bộ gần một ngày trời.

Mặt trời lặn, cô vẫn còn lạc đường trong sa mạc.

Ban đêm, Thẩm Tế Sơ ở trong lều, ăn đồ hộp thịnh soạn và đủ loại đồ ăn vặt, cũng quá lo lắng cho tương lai của , ăn no nê, khoác áo khoác bên lều, rửa mặt trò chuyện với con bọ cạp nhỏ chui từ cát.

“Cả hai chúng đều là những kẻ lang thang ngoài tự nhiên, đừng kẹp tao, tao cho mày ăn .” Cô đánh răng lấy từ trong trí não một con cá, ném cho con bọ cạp bên chân.

Con bọ cạp khi ăn cá xong liền cứ bám theo cô.

Thẩm Tế Sơ quen với việc thích nghi với cảnh, cho dù ở cũng thể bình tĩnh, thỉnh thoảng cô trêu chọc con bọ cạp bên chân, nhưng vẫn khỏi nhớ đến Tần Ny.

Phi cơ đến Khu An Toàn từ sáng .

Đã lâu như , Tần Ny ăn cơm đàng hoàng ... Có đang lo lắng cho rơi xuống ?

Cô nghĩ ngợi một hồi, thấy buồn ngủ, ngáp dài một cái đóng cửa lều , ngủ!

000Sáng hôm , Thẩm Tế Sơ thức dậy lúc hơn bảy giờ để thu dọn lều và vệ sinh cá nhân.

Lều bằng chất liệu đặc biệt, bền và chịu nhiệt, bên ngoài còn phủ một lớp vật chất mà zombie ghét, thông thường zombie sẽ chủ động đến gần, cho dù đến gần cũng cắn cào rách .

Trong trí não của cô vẫn còn nhiều thứ kỳ quái để chống zombie, chỉ là thiết bay nào để đường dài.

Thẩm Tế Sơ quyết định, nếu thể trở về Khu An Toàn, cô nhất định mua mười chiếc phi cơ dự trữ.

Thu dọn lều xong, Thẩm Tế Sơ tiếp tục lên đường.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nu-phu-phao-hoi-kieu-diem/chuong-52.html.]

Không ngờ con bọ cạp nhỏ mà hôm qua cô cho ăn theo cô suốt quãng đường.

ném cho nó một con cá.

Con bọ cạp ăn sạch sẽ, nghỉ ngơi tại chỗ một lát, mặt cô.

Lúc đầu Thẩm Tế Sơ phản ứng kịp nó đang gì, khi đến choáng váng, cô mới nảy ý định theo con bọ cạp nhỏ.

Không ngờ nửa ngày, cô thấy núi và rừng cây ở phía xa xa!

Thẩm Tế Sơ kinh ngạc : “Thì mày đang dẫn đường cho tao!”

Con bọ cạp lắc lắc đuôi, cô trực tiếp ném cho nó năm con cá: “Cảm ơn!”

Thẩm Tế Sơ khỏi sa mạc, bản đồ trí não cuối cùng cũng hiển thị bản đồ mới, cô thấy mốc của Khu An Toàn C1, hơn nữa còn là nơi gần cô nhất.

Phải mất tám ngày mới đến nơi.

từ bỏ.

sang C2, còn xa hơn, hai mươi ngày.

So sánh như , cô đột nhiên cảm thấy việc đến C1 còn khó khăn nữa, thử vận may cũng .

Hôm liền khởi hành.

Đi một đoạn dừng, đường tiện thể thưởng ngoạn phong cảnh ngày mạt thế, cô cũng đến nỗi buồn chán, thỉnh thoảng gặp vài con zombie, đều cô dùng s.ú.n.g b.ắ.n lui, ngoài đường đều bình an vô sự.

qua hết khu rừng đến khu rừng khác.

Không thể coi là rừng nguyên sinh, nhưng giống như rừng nguyên sinh, tất cả cây cối đều khô héo, như thể tất cả đều đóng băng ở một khoảnh khắc nào đó, tất cả đều là màu đen trắng vô vọng, giống như những khu rừng xanh mướt, đầy bí ẩn, tĩnh lặng và yên bình đây biến mất vĩnh viễn.

Thế giới màu sắc như thế , lâu sẽ khiến trầm cảm.

Ban đầu Thẩm Tế Sơ cũng thích, quen dần, mặt chút cảm xúc qua chúng.

Lại tiếp tục về phía lâu.

Cô gần như quên mất thời gian.

Thức ăn và nước uống đều đầy đủ, đạn dược trong gian của cô cũng nhiều, chỉ là cô thoát khỏi môi trường ngột ngạt , vất vả lắm mới thấy tiếng nước chảy phía , cô liền tăng tốc bước chân.

“Rắc —”

Vừa mới nhấc chân, giẫm gãy cành cây chân, gáy cô lập tức xuất hiện một tia sáng đỏ nhỏ.

phía lạnh lùng quát: “Đứng !”

Thẩm Tế Sơ tự giác giơ tay lên: “ zombie.”

Người phía hỏi: “Đến từ ?”

TBC

“Khu C3.”

“Bây giờ C3 mới đúng.”

“Không là vì của căn cứ tạm thời di dời , đang trong quá trình di dời thì gặp chút bất ngờ.”

“Bất ngờ gì?”

rơi từ phi cơ xuống.”

“Nguyên nhân?”

“Xui xẻo, với cả do phán đoán ‘thông minh’ tột độ của bản .”

Giọng dứt, trong khu rừng vốn một bóng , đột nhiên xuất hiện hơn mười dị năng giả ẩn nấp xung quanh.

Bọn họ đều cao to, trang vũ trang đầy đủ.

Loading...