Nữ Phụ Pháo Hôi Kiều Diễm - Chương 46
Cập nhật lúc: 2025-07-18 04:49:12
Lượt xem: 8
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Phi cơ thể nào dừng ở nơi , để cho những kẻ lưu đày và đám hoang dã ở khu ổ chuột lên .
Nhất luật phớt lờ.
Thế nhưng Thẩm Tế Sơ những mặt đất thật lâu.
Cho đến khi đưa tay mặt cô vẫy vẫy.
Cô thu hồi tầm mắt: “A Ny?”
TBC
Tần Ny gật đầu, đưa lon đồ hộp mở nắp cho cô: “Ăn ?”
“Cậu ăn ?”
Tần Ny: “Ừm, ăn năm hộp , hộp hâm nóng .”
“Kiềm chế ?” Thẩm Tế Sơ mỉm nhận lấy hộp đồ hộp, xuống đất, múc một thìa: “Không đói ?”
Tần Ny xổm xuống bên cạnh cô: “Phải tiết kiệm.”
Thẩm Tế Sơ an ủi: “Không , ăn thì cứ ăn, đừng quên mấy mảnh đất của chúng trồng cho vui.”
Tần Ny vẫn lắc đầu: “Không cần , tiết kiệm.”
Thẩm Tế Sơ cũng ép cô : “Được , , ngủ một giấc ? Đợi lát nữa đến trạm dừng chân giữa đường, gọi .”
Tần Ny quả thực là buồn ngủ, hôm qua khi trở về từ cuộc chiến với Hạ Xuyên Dã ở sân tập uể oải ngủ, lẽ là do bài huấn luyện của Hạ Xuyên Dã tác dụng, dị năng trong cơ thể cô dấu hiệu thức tỉnh, cần thời gian để hồi phục thể lực và tiếp nhận dị năng thể năng.
Cô ở bên cạnh Thẩm Tế Sơ nửa tiếng, cuối cùng vẫn nhịn mà dựa vai cô, mơ màng .
Thẩm Tế Sơ để cô gối đầu lên đùi , lấy một chiếc chăn từ trong trí não đắp lên cô , lòng bàn tay áp mái tóc ngắn của cô , chậm rãi vuốt ve.
Ban đầu Tần Ny ngủ ngon, nhưng khi cô vuốt ve, thể thấy rõ ràng, cô ngủ say.
Thời gian bay ba mươi tiếng đồng hồ.
Đại khái cần hơn một ngày.
Từ C3 đến Khu An Toàn khác, ở giữa vượt qua hai lục địa.
Giữa chừng sẽ dừng một chút.
Tại trạm dừng chân cách xa cả ngàn dặm.
Tại trạm dừng chân, phi cơ cần bổ sung năng lượng, khi đó cần ít nhất một ngày.
Tính , ít nhất ba ngày mới đến Khu An Toàn khác.
Mới chỉ hơn một tiếng đồng hồ trôi qua.
Thẩm Tế Sơ thở dài.
Vẫn còn chịu đựng.
Cô ăn xong đồ hộp, dựa ghế bên cạnh, cũng chậm rãi nhắm mắt .
Trong giấc ngủ, thỉnh thoảng bên tai vang lên tiếng sột soạt, cô tưởng là xung quanh đang gì đó, liền đầu sang chỗ khác, nhưng cuối cùng vẫn đánh thức.
Thẩm Tế Sơ mở mắt , phi cơ vẫn chật cứng , nhưng những xung quanh đang dùng ánh mắt phức tạp cô, cô cau mày, cúi đầu xuống chân, một đứa trẻ bảy, tám tuổi, đang xổm mặt đất, tay cầm hộp đồ hộp cô ăn xong, điên cuồng l.i.ế.m láp.
---
Ngay cả một chút nước canh còn sót vỏ hộp và mặt đất cũng tha.
Cả thà rằng rạp xuống đất.
Thẩm Tế Sơ lên tiếng: “Đó là vỏ hộp ăn xong .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nu-phu-phao-hoi-kieu-diem/chuong-46.html.]
Ai ngờ đứa trẻ đó đột nhiên đầu , ôm rác như ôm báu vật chui đám đông.
Tiếp đó, Thẩm Tế Sơ nhận ánh mắt kỳ lạ và phức tạp từ những xung quanh, cô vốn sợ những trường hợp khác chằm chằm như thế , bèn thong thả .
Quần áo những phần lớn giống như Tần Ny đây, vá víu khắp nơi, đều là những mảnh vá, tinh thần sa sút, làn da càng thô ráp khô nẻ đến mức sắp nứt .
Những bình thường sống ở tầng lớp đáy của căn cứ, phần lớn đều như , gần với hiện thực.
Không dị năng, đối xử như dị năng giả, mỗi ngày đều vật lộn giữa lằn ranh sống chết.
Những mặt cô dường như ngờ rằng Thẩm Tế Sơ hề chột sợ hãi ánh mắt của họ, đến cuối cùng, ngược là họ bắt đầu chột .
Cho đến khi nhịn lên tiếng: “Tiểu thư, cô còn... rác ăn xong ? cũng .”
“Còn nữa!”
“Tiểu thư, đồ hộp cô ăn vẻ thơm, thể l.i.ế.m một cái ? Là cái cô ăn xong , giành của cô .”
.”..”
Trong nháy mắt, tất cả đều dùng ánh mắt mong đợi và tha thiết cô.
Thẩm Tế Sơ hỏi: “Mọi tự chuẩn thức ăn ?”
Chuyện đáng lẽ thông báo từ .
Mọi đều sẽ chuẩn đầy đủ khi rời khỏi căn cứ.
“Chúng ... chúng chuẩn ... mà khi lên phi cơ, đám dị năng giả cấp năm cướp hết ... Đám dị năng giả đó ... nếu chúng giao nộp thức ăn mang theo thì sẽ cho lên phi cơ.”
---
“Chúng cũng còn cách nào khác, đánh , dị năng, nếu dám phản kháng sẽ ném khỏi phi cơ, phía là zombie, rơi xuống chỉ chết…”
Nói đến đây, nhịn bắt đầu khẽ nấc lên.
Bầu khí trong khoang thuyền cũng chút ngột ngạt và tuyệt vọng.
Thẩm Tế Sơ ngờ khi lên thuyền họ còn trải qua chuyện như , bèn lấy từ trí não bảy tám hộp thịt đóng hộp chia cho bọn họ.
Mọi vội vàng cảm ơn, tràn đầy cảm động, còn nỡ ăn, cầm hộp thịt lon chạy đến cho nhà già yếu đang hấp hối ăn .
Người trẻ trong mạt thế còn khó sống, huống chi là già…
Thẩm Tế Sơ ngày thường vô tư vô lo, quan tâm đến sống c.h.ế.t của khác, nhưng cô thích thấy những cảnh khốn khổ bất lực của con thế , cho mấy hộp thịt đóng hộp coi như là giúp đỡ một chút, là lòng của một bình thường như cô.
Nhiều hơn nữa, cô cũng bất lực, là thể cho nữa, mà là như cô sẽ gây sự chú ý của nhiều , rước lấy nhiều phiền phức.
Ngay cả phận của chính cô còn nắm giữ , càng thể đổi phận bi thảm của khác.
Sau đó nhắm mắt , mặc kệ họ.
May là họ cũng phiền Thẩm Tế Sơ nữa, ăn xong hộp thịt đóng hộp thì im lặng co ro ở chỗ của .
Trong khoang thuyền yên tĩnh hồi lâu.
Mọi ngầm hiểu ý , ngay cả động tác và tiếng động cũng nhỏ.
Thẩm Tế Sơ ở trong môi trường kỳ thực ngủ ngon, giữa chừng lượt tỉnh dậy mấy , mãi mới miễn cưỡng ngủ , đang ngủ say thì khẽ lay một cái.
Cô chậm rãi mở mắt , thấy là đứa bé trai lúc nãy l.i.ế.m hộp thịt, cô tưởng là đến hỏi cô xin đồ ăn, ngờ đứa bé chỉ ngây ngốc với cô, đó : “Chị ơi, chúng đến trạm dừng chân giữa đường , đều xuống nghỉ ngơi và tìm đồ ăn , bảo em đến nhắc chị, thì sẽ mắng đấy.”
Thẩm Tế Sơ sự ngây thơ đáng yêu của đứa bé cho tan ngủ, thưởng cho bé một viên kẹo: “Chị , cảm ơn em nha.”
Đứa bé vui vẻ cầm kẹo tìm .
Thẩm Tế Sơ tỉnh dậy lâu, cơ trưởng của phi cơ liền tới: “Còn xuống? Lát nữa phi cơ bổ sung năng lượng, hai ở đây là nhiệt độ cao của năng lượng thiêu c.h.ế.t ?”