Nữ Phụ Pháo Hôi Kiều Diễm - Chương 39
Cập nhật lúc: 2025-07-17 12:12:29
Lượt xem: 18
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/40SymCNlPk
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Lề mề.”
Hạ Xuyên Dã hài lòng với giọng điệu sốt ruột của cô, nắm lấy cổ tay cô, kéo cô gần, Thẩm Tế Sơ tức giận định mở miệng mắng thì uy áp của dị năng cấp cao của đè nén đến mức mềm nhũn cả .
Người đàn ông hài lòng cô bất lực ngã lòng : “Thích mắng , là một thói quen , nếu ở trong quân đội là dạy dỗ.”
Thẩm Tế Sơ: “Tên khốn.”
“Còn mắng nữa?”
Thẩm Tế Sơ ngẩng khuôn mặt nhỏ nhắn lên: “Hèn hạ.”
Hạ Xuyên Dã cô, trong đôi mắt xanh thẳm hiện lên vẻ thích thú, một tay ôm lấy eo cô, lời khỏi miệng bình tĩnh đến mức chút gợn sóng.
“ còn tục đấy, em ?”
Hạ Xuyên Dã cúi , giữ cô trong lòng, dùng lợi thế chiều cao áp chế cô, ghé sát tai cô nhỏ vài câu, giọng trầm, mang theo chút âm điệu cà lơ phất phơ của những dị năng giả trong quân đoàn.
Anh áp sát cổ cô, ánh mắt thấy làn da trắng nõn ẩn cổ áo cô, dấu vết biến mất.
Yết hầu khẽ trượt, đầu lưỡi l.i.ế.m hàm răng, răng nanh dần dần cảm giác ngứa ngáy thể kìm nén .
Không ít dị năng giả đều mọc răng nanh, là đại diện cho việc thú hóa, mà là vì trong hơn ba trăm năm ở mạt thế, dị năng giả thường xuyên chiến đấu trong thời gian dài ở những nơi hoang dã hoặc tuyệt cảnh.
Để giải quyết việc dị năng giả thể gặm nhấm các loại thịt cứng do biến dị trong mạt thế, mà dần dần tiến hóa mà thành.
Tất cả nhân loại đều đang theo môi trường sinh thái khắc nghiệt của mạt thế, tiến hóa thành hình dạng thể thích nghi với môi trường .
Thẩm Tế Sơ thậm chí còn rõ cả thở của , tự chủ mà run rẩy: “... Câm miệng.”
Hạ Xuyên Dã nhếch môi: “Đã nổi nữa ?”
“Anh!”
Anh cố tình ghé sát tai cô, tiếp tục nhỏ vài câu.
Anh càng áp sát, trong lòng càng run rẩy dữ dội hơn.
Gương mặt Thẩm Tế Sơ đỏ bừng như ráng chiều sa mạc, cô hổ và tức giận vô cùng: “... Anh... đủ !”
Hạ Xuyên Dã áp sát cô: “Là em khiêu khích .”
“...” Cô gần như nên lời, nghiêng má, hổ lan từ cổ lên đến tận mang tai: “ nữa.”
Hạ Xuyên Dã buông cô , khẽ : “Biết điều đấy.”
Thẩm Tế Sơ đỏ mắt, hận thể cắn c.h.ế.t .
“Giờ thể ?”
“Nói.”
Ngón tay Hạ Xuyên Dã chạm lớp bùn đất mặt cô: “Để tự bảo vệ , em bôi bùn lên mặt?”
Thẩm Tế Sơ trả lời.
Anh đoán tám chín phần mười: “Vô dụng thôi.”
Thẩm Tế Sơ nhíu mày: “Cái gì vô dụng?”
“Bùn đất.”
“Sao thể?” Cô tin, thậm chí cô còn đeo khăn che mặt.
Đôi mắt Hạ Xuyên Dã tối , ánh lên vẻ xâm lược khó nhận thấy: “Tự lừa dối , thú vị thật.”
“Ai tự lừa dối ?” Thẩm Tế Sơ cãi : “Trong căn cứ chỉ từng thấy.”
“Không chỉ .”
“Cái gì?”
Đồng tử của Hạ Xuyên Dã lóe lên, những chấm đỏ như ngọn lửa bùng lên: “Đôi mắt của dị năng giả, chút khác với em.”
Anh chỉ thúc giục dị năng, mắt dễ dàng rõ ràng khuôn mặt cô.
Thẩm Tế Sơ dị năng, tin dị năng tác dụng như .
lời của Hạ Xuyên Dã khiến cho tất cả sự phòng trong lòng cô dấu hiệu sụp đổ... Mỗi chữ của như gai nhọn đ.â.m tim cô, khiến cô bồn chồn bất an.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nu-phu-phao-hoi-kieu-diem/chuong-39.html.]
Cô chút lúng túng .
Ánh mắt Hạ Xuyên Dã trầm xuống.
“Muốn trong mắt dị năng giả thấy như thế nào ?” Anh đột nhiên lên tiếng.
Thẩm Tế Sơ sững một lúc, khi gật đầu, trong mắt vẫn còn sự đề phòng với .
“ cách.”
“Cách gì?”
Hạ Xuyên Dã đưa tay nâng cằm cô lên, chằm chằm mắt cô, cúi đầu bất ngờ chạm nhẹ môi cô.
Thẩm Tế Sơ còn kịp phản ứng, lùi , cô ngẩn hai giây, định lên tiếng, bất ngờ cúi đầu, môi mỏng áp lên môi cô, đầu lưỡi chạm lưỡi cô, cảm giác kỳ lạ gì dâng lên trong cơ thể, trong nháy mắt, mắt của cô nóng rực như thể đổ hơn mười chai tương ớt .
Mắt ... như bốc cháy?!
Đau quá.
Thẩm Tế Sơ theo bản năng che mắt , hoảng sợ nghĩ chảy máu, nhưng lòng bàn tay trống , ngược kèm theo cơn đau là thị lực rõ ràng đến cực điểm, dù là một hạt bụi nhỏ di chuyển trong khí cũng thể cô bắt một cách chính xác.
Không chỉ , mắt thậm chí thể thấy cảnh tượng sa mạc bên ngoài Khu An Toàn, trải dài vô tận, gian mở rộng một cách đáng kinh ngạc! Cô trực tiếp thấy đám mây đỏ rực ở cuối sa mạc!
Cô còn ngay lập tức chú ý đến động tĩnh của tất cả dị năng giả trong căn cứ.
Nhất cử nhất động, đều thể thoát khỏi tầm mắt của cô.
Cô bối rối ngẩng đầu lên.
Mắt của Hạ Xuyên Dã vẫn lóe lên ánh sáng đỏ.
Anh khẽ nhếch môi: “Tạm thời chia sẻ dị năng.”
Thẩm Tế Sơ sững sờ, cơn đau ở mắt vẫn tiếp tục, khi cô định , đàn ông đưa tay che mắt cô .
“Sử dụng quá mức, cơ thể em sẽ chịu nổi , nhắm mắt .”
Lòng bàn tay lạnh, khi chạm cô, đầu ngón tay cũng chạm da cô.
Thẩm Tế Sơ nhắm mắt , cảm nhận cơn đau dần dần biến mất khỏi mắt , cho đến khi trở bình thường.
Cô từ từ mở mắt , tầm trở như thường, thế giới vẫn đơn điệu và giản dị như , cô thể thấy bất cứ thứ gì sâu xa hơn, càng thể cảm nhận .
Mọi thứ mà cô thấy, so với ngày thường, chẳng khác nào một giấc mơ.
“Đây là... góc của sở hữu dị năng ?”
“Phải.”
Thẩm Tế Sơ im lặng một lúc, chấp nhận sự thật .
Cô trò hề quá lâu .
Thực sự là tự lừa dối chính .
Thẩm Tế Sơ trực tiếp che mặt, khỏi hổ và nhẫn nhịn: “... , đừng lúc nào cũng nhấn mạnh như .”
Hạ Xuyên Dã chú ý đến gò má ửng hồng của cô, khẽ : “Tuy nhiên, vẫn sự khác biệt so với việc thẳng trực tiếp nhất.”
“Khác biệt gì cơ?”
Mọi quan sát bằng dị năng đều thể bằng mắt thấy cô.
Hạ Xuyên Dã chằm chằm khuôn mặt của cô, vẫn những lời .
Thẩm Tế Sơ nhanh chóng điều chỉnh cảm xúc của : “Ngoài , còn ai nữa?”
“Nguyễn Chu Vi.”
“...” Chẳng trách đó ngày nào cũng khen cô một câu “em lắm”.
Thẩm Tế Sơ thở dài, bất lực : “Còn ai nữa ?”
“Để nghĩ xem... Còn nhiều, ví dụ như...” Anh cố ý dừng một chút, quả nhiên phát hiện cô gái trong lòng đang mím môi, chút căng thẳng, đáng thương hề hề, giống như tiểu thư nhà giàu mới vớt lên từ trong bùn đất, mở miệng : “Thiếu tá Vi Trúc.”
Thẩm Tế Sơ khó tin : “Anh còn nhiều , còn... những ai nữa?”
TBC
Không tất cả những sở hữu dị năng cấp một đều thể thấy mặt cô chứ?