Nữ Phụ Pháo Hôi Kiều Diễm - Chương 32
Cập nhật lúc: 2025-07-17 12:12:12
Lượt xem: 14
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/40SymCNlPk
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Nguyễn Chu Vi xoa xoa cổ: “Suýt nữa tưởng cái mạng nhỏ của tiêu đời , ngờ tối qua lúc đội trưởng Hạ xông cướp thuốc an thần vẫn còn ý thức, xuống tay với em , chỉ là động tác đánh của thô bạo...”
Hạ Xuyên Dã liếc một cái, lập tức sửa lời: “Lần , nhẹ tay chút.”
Vi Trúc khẩy: “Không tiền đồ.”
Nói chuyện chính, về việc Hạ Xuyên Dã chỉ trong hai ngày kết thúc cơn cuồng bạo do dị năng gây , Nguyễn Chu Vi vẫn nghiêm túc suy nghĩ: “Theo ghi chép tư liệu về dị năng giả cấp đặc biệt đây, dị năng cuồng bạo ít nhất cũng ba ngày, thậm chí kéo dài mười ngày nửa tháng, tình huống của đội trưởng Hạ bình thường.”
Vi Trúc cũng hỏi: “Đội trưởng Hạ, còn nhớ tối qua xảy chuyện gì ? So với những cuồng bạo đây, gì khác biệt ?”
Hạ Xuyên Dã vẻ mặt nghiêm túc: “Không nhớ.”
“Vậy thì khó xử .” Nguyễn Chu Vi thở dài.
Vi Trúc an ủi: “Không , kết thúc là , chuẩn báo cáo với của C1 , bên đó hình như nhiệm vụ giao cho .”
Khi Hạ Xuyên Dã xử lý xong những công việc trì hoãn mấy ngày nay, là ba ngày trôi qua.
Anh từ tòa nhà căn cứ xuống, định đến sân tập bên .
Lúc gặp mấy dị năng giả, nhạy bén nắm bắt từ khóa trong lời của bọn họ.
Dị năng giả thấy đều cung kính, đồng thanh: “Đội trưởng Hạ.”
“Vừa , chợ phiên bên ?”
Một dị năng giả giải thích: “Bên chợ phiên hai thường bán đủ loại rau củ quả tươi, đều là những loại tuyệt chủng từ lâu , nhiều bỏ giá cao mua! Về cơ bản là đến mấy giây mua hết, chúng mới mua hai quả màu đỏ... Cái đây gọi là gì nhỉ?”
Một khác giải thích: “Cà chua.”
“ đúng! Chính là cái tên ! Cổ xưa thật khó nhớ! Đội trưởng Hạ, mua một quả ?”
Hạ Xuyên Dã nhét cho một quả cà chua.
Anh chần chừ một lát, ngửi thử, thấy vị ngọt.
Đợi đến lúc hồn, thì thấy đang ở khu chợ náo nhiệt của C3 từ lúc nào .
Những trong chợ phần lớn đều là dị năng giả cấp thấp, hoặc là những bình thường sống ở tầng lớp thấp nhất của khu an , ngày thường căn bản cơ hội gặp mặt nhân vật cấp cao của quân đoàn mạnh nhất, nên căn bản là ai nhận Hạ Xuyên Dã.
Hơn nữa Hạ Xuyên Dã mặc quân phục, chỉ mặc một bộ đồ đen.
Mọi chỉ cảm thấy đàn ông cao lớn từ xuống đều toát vẻ lạnh lùng xa cách, dễ chọc .
Thấy dạo trong chợ, ít đều tránh né, dám tùy tiện trêu chọc.
Hạ Xuyên Dã dạo trong chợ mười mấy phút, cuối cùng dừng bước một quầy hàng nhỏ.
Chủ quầy đang vắt chéo một bên chân thon dài một chiếc ghế đẩu nhỏ, vui vẻ đếm một đống lớn tinh hạch và tiền mới kiếm , đầu quấn một chiếc khăn dày, chỉ để lộ đôi mắt long lanh, linh động.
Chỉ liếc mắt một cái, hiểu Hạ Xuyên Dã chút bước nổi chân .
Cho đến khi mặt , lên tiếng nhắc nhở: “Bán hết , đến nhé.”
Anh cúi đầu.
Là cô gái dị năng thiên phú .
Hạ Xuyên Dã định để ý đến Tần Ny, ánh mắt về phía phụ nữ đang đếm tinh hạch phía .
Thẩm Tế Sơ cũng thấy tiếng Tần Ny, ngẩng đầu lên : “Xin nhé, rau và trái cây hôm nay của chúng đều bán hết , nếu mua thì đến sớm một chút…”
Giọng đột ngột dừng trong khoảnh khắc thấy Hạ Xuyên Dã.
Thân thể Thẩm Tế Sơ theo bản năng cứng đờ, lông mi run nhẹ: “Sao đến đây? Cho dù đến… bán hết là bán hết , chỉ thể đợi , hơn nữa cũng bán rau cho .”
Cô vẫn luôn canh cánh trong lòng về hành động của đêm hôm đó.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nu-phu-phao-hoi-kieu-diem/chuong-32.html.]
Dấu vết để cô đến bây giờ vẫn biến mất.
Cô thêm một lời nào với nữa.
Hạ Xuyên Dã hỏi: “Bình thường bán như thế nào?”
“Các loại rau củ quả khác giá khác , thấp thì năm viên tinh hạch một cân, cao thì năm mươi viên tinh hạch một cân…”
Cô thuận miệng .
Khá chung chung.
Còn chút qua loa.
Hạ Xuyên Dã dường như để ý, tự nhiên tiếp lời: “Một viên tinh huyền, rau của em cả tháng bao hết.”
“…” Phản ứng của Thẩm Tế Sơ nhàn nhạt, thậm chí còn một câu: Anh tưởng là tổng tài bá đạo vung tiền như rác , tổng tài trong tiểu thuyết cũng …
Khoan ?
Anh gì?
tinh huyền?!
Cô còn kịp phản ứng, Hạ Xuyên Dã một nữa lên tiếng tăng giá: “Mười viên tinh huyền.”
Thẩm Tế Sơ chớp chớp mắt: “Để hỏi , tinh hạch và tinh huyền, là một thứ ?”
Hạ Xuyên Dã: “Không .”
“Khác chỗ nào? Khác nhiều ?”
“Một viên tinh huyền thể đổi mười chiếc phi cơ cấp trung, năm chiếc phi cơ cấp cao, cùng với tất cả vũ khí mà em và bất kỳ vật tư nào.”
Thẩm Tế Sơ mở to mắt.
Trong đôi mắt lóe lên một tia kinh ngạc.
Một viên thể đổi nhiều thứ như , tương đương với hơn vạn viên tinh hạch, cho dù là dị năng giả nhiệm vụ, một thưởng cũng chỉ hơn năm mươi viên tinh hạch, hơn nữa còn là nhiệm vụ cấp cao mới , nhiệm vụ bình thường cũng chỉ thưởng mười mấy viên, tính như , hơn nghìn nhiệm vụ mới khả năng một viên tinh huyền, mười viên tinh huyền đổi …
“…” Cô tính toán mất hai ba phút, đàn ông hiếm khi kiên nhẫn chờ đợi, đợi cô tính toán xong mới lên tiếng hỏi: “Đã suy nghĩ kỹ ?”
Thẩm Tế Sơ: “Thành giao.”
Tổng tài bá đạo, đây mới là tổng tài bá đạo chân chính, chê .
Cô nhớ , trong nguyên tác nữ chính mang theo đủ loại bàn tay vàng phấn đấu hai ba năm cũng mới gom góp bảy tám viên tinh huyền, đủ để thấy tinh huyền ở mạt thế giá trị liên thành đến nhường nào, cô chỉ cần trồng rau là thể mười viên, cô dám nghĩ, đó sẽ là một khoản tài phú khổng lồ đến mức nào.
Hạ Xuyên Dã nhếch mép: “Lần mang đồ em trồng đến đây.”
“Đến lúc đó mới đưa tinh huyền cho ? Anh đang lừa đấy chứ.”
Cô do dự.
Thực từng lừa cô.
Tối hôm đó… cũng .
Người đàn ông im lặng một lát: “Bây giờ cũng .”
TBC
Nói xong, lệnh cho trí não.
Trí não lập tức dịch chuyển mười viên tinh huyền trong gian lên bàn.
Thẩm Tế Sơ thấy mười viên tinh huyền mặt phát ánh sáng tím đỏ, lấp lánh như bảo thạch, hai mắt sáng rực.
Còn hơn cả tinh hạch màu cam, từ góc độ khác , màu sắc cũng khác .
Đây là tinh thể hiếm nhất trong thời mạt thế.