Nữ Phụ Pháo Hôi Kiều Diễm - Chương 27
Cập nhật lúc: 2025-07-17 12:12:00
Lượt xem: 14
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tần Ny ghế, thật sự nhúc nhích nữa.
Thẩm Tế Sơ xách giỏ ngoài phơi quần áo giặt ngày hôm qua, đến nơi, cô liền mơ hồ phát hiện gì đó đúng.
Cô chằm chằm trống rõ ràng dây phơi, rơi trầm tư.
Hôm qua cô phơi quần áo, là phơi ba chiếc váy, một bộ đồ lao động, còn hai bộ quần jean áo phông của Tần Ny…
Sao quần áo của Tần Ny vẫn còn, còn váy của cô cánh mà bay?
Chẳng lẽ gió thổi bay mất ?
Khu An Toàn gió lớn như , thể thổi bay cả quần áo của ?
Cô vô thức cầm lấy quần áo của Tần Ny và bộ đồ lao động còn , định xem nhớ nhầm thì trong tầm mắt bỗng loé lên bóng dáng một phụ nữ với hình nóng bỏng mặc chiếc váy trắng muốt lén lút ngoài.
Thẩm Tế Sơ nhíu mày.
Chất liệu vải may váy của đó thoạt chút quen mắt.
loại vải hiếm ở căn cứ, chỉ cần chợ là thể đổi loại vải mềm mại , may thành váy cũng tốn bao nhiêu.
Chỉ là váy áo của cô, kiểu dáng đều là tự cô may, cắt may vặn thoải mái hơn một chút.
Cô ôm rổ đồ, đầu óc đầy nghi hoặc về phòng.
Tần Ny lúc đang cầm một chiếc váy hai dây màu hồng nhạt cạnh giường, cô tới nhận là váy của , bèn hỏi: “Cậu tìm thấy ở ?”
Tần Ny chỉ ngoài cửa sổ.
Thẩm Tế Sơ đau đầu, tại váy của cô treo cửa sổ...
Tần Ny : “Hơi bẩn .”
“Vậy giặt ...” Cô nhận lấy, bất đắc dĩ túm lấy mái tóc dài: “Thật là kỳ lạ, chẳng lẽ gió thổi bay thật?”
Tần Ny theo cô: “Để giặt cho.”
Thẩm Tế Sơ còn kịp phản ứng, mớ quần áo bẩn và váy trong tay cô cầm mất.
Cô ôm chậu ngoài giặt, chà xát một hồi.
Dưới toà nhà ký túc xá một gốc cây cổ thụ sống mấy trăm năm, ánh nắng chiếu xuống, bóng cây loang lổ, Thẩm Tế Sơ dựa cửa, Tần Ny đang chăm chú giặt quần áo, khó cảm giác yên bình đến lạ.
Sự yên bình kéo dài bao lâu, buổi tối cô và Tần Ny đang ăn đồ hộp trong phòng, còn cả thịt gà mới đổi , thì thấy trong tòa nhà ký túc xá đột nhiên vang lên một tiếng hét chói tai.
Tần Ny cảnh giác dựng thẳng lỗ tai.
“Có đang .”
“Khóc cái gì?”
Cô kỹ một chút: “Bị phạt hai mươi roi, sắp c.h.ế.t .”
“Hả?” Thẩm Tế Sơ chút ngây ngốc: “Chuyện gì ?”
Tần Ny thêm vài phút.
Rồi lên tiếng: “Người phụ nữ mặc váy , đến sân tập cố ý tạo gặp gỡ với dị năng giả cấp đặc biệt, sắp đuổi khỏi căn cứ .”
Thẩm Tế Sơ tiếp tục ăn đồ hộp, đột nhiên ngẩng đầu: “Cố ý tạo gặp gỡ với dị năng giả cấp đặc biệt?”
Tần Ny cau mày, diễn đạt thế nào, cuối cùng thốt một chữ: “Thích.”
“Ý là phụ nữ vì thích, nên mới cố tình tạo gặp gỡ ?”
Tần Ny: “ !”
Thẩm Tế Sơ lắc đầu, bất đắc dĩ : “Cũng gan thật đấy, nhưng kết cục đúng là thảm.”
Tiếng la hét và lóc bên ngoài ngày càng gần, dần dần tiến gần về phía căn phòng của họ, Tần Ny dậy: “Có đến.”
Cửa gõ như điên như dại.
Tiếng động ồn ào như phá cả cửa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nu-phu-phao-hoi-kieu-diem/chuong-27.html.]
May mà cửa thời mạt thế đều bằng vật liệu đặc biệt, khó để phá bằng sức .
Tần Ny sự cho phép của Thẩm Tế Sơ, sẽ dễ dàng mở cửa.
Thẩm Tế Sơ cũng động đậy, tiếp tục ăn đồ hộp.
Người bên ngoài nhịn nữa hét lớn: “Thẩm Tế Sơ! Ra đây! Con khốn nạn! Lăn đây! Con đĩ thối tha, đồ vô liêm sỉ!”
Tần Ny nắm chặt tay, cứ im cửa.
Thẩm Tế Sơ ung dung : “A Ny, lát nữa đừng để lộ phận của .”
Tần Ny: “Được.”
“Mở cửa.”
Cửa mở, một đám phụ nữ lũ lượt kéo đến cửa, ríu rít cãi ngớt.
Thẩm Tế Sơ hỏi: “Vừa ai mắng ?”
Đám phụ nữ bắt đầu: “ nào !”
“Cô tự gì trong lòng cô ?”
TBC
“Vừa ai mắng cô đều là cô đáng đời!”
“Mắng mày thì ? Sao nào nào, đồ con tiện nhân nhà mày còn thể gì tao?”
“...”
…
Cô ồn ào đến nhức đầu: “Thôi nào, cãi nữa là nổi giận đấy.”
Mấy phụ nữ định đằng chân lân lên đằng đầu, trong nhà bỗng vang lên một tiếng động lớn, phụ nữ đầu chỉ cảm thấy trán đau nhói, m.á.u tươi theo đó từ từ chảy xuống, che mờ cả mắt.
Rồi cô nhịn hét lên, mấy phụ nữ cũng Thẩm Tế Sơ ném thẳng một hộp thiếc đầu.
Phải đến mười phút , đám phụ nữ mới im lặng.
Thẩm Tế Sơ ném mấy hộp thiếc xuống, bọn họ vẫn còn chút phục, cam lòng.
Sau đó, cô liền gia tăng lực đạo, mấy phụ nữ lập tức ôm trán, ngoan ngoãn như mèo.
Hộp thiếc to nặng, đập một cái xuống đầu thể khiến choáng váng vài phút.
Đằng , Tần Ny tiến lên một bước, khí thế áp đảo tỏa từ cô áp chế dị năng cấp năm của đám , khiến bọn họ dám loạn nữa.
Thẩm Tế Sơ xuống ghế, vắt chéo chân: “Giờ thì im lặng chứ?”
“... Được.”
Tần Ny: “Không thấy gì ?”
Đám phụ nữ co rúm , đồng thanh hét lớn: “Nghe thấy ! Chúng thấy ! Đừng đánh chúng nữa!”
Thẩm Tế Sơ cong môi: “Các tìm việc gì?”
Mấy phụ nữ , do dự một lúc lâu mới lên tiếng: “Cô… là cô hại Trương Ngọc Mẫn phạt hai mươi roi, còn sắp đuổi khỏi căn cứ!”
“?” Thẩm Tế Sơ hỏi: “Vì như ?”
Tần Ny cũng hỏi: “Vì ?”
Một phụ nữ lấy hết can đảm giải thích: “Bởi vì Trương Ngọc Mẫn mặc váy của cô, ngoài phạt, còn là sắp đuổi … Cô rõ ràng gì sai, chỉ là tạm thời mượn mặc váy của cô thôi, dựa mà nhận hình phạt nặng như ? Cô là cô suýt chút nữa hai mươi roi đánh c.h.ế.t ? Chúng là dị năng giả cấp năm, mười roi là cực hạn !”
“ ! Chính là cô hại cô ! Váy của cô là tội đầu sỏ, cô cũng !”
“Nếu váy của cô hở hang như , cô thể chọc giận dị năng giả trong căn cứ?!”
Thẩm Tế Sơ trực tiếp phản bác: “Mặc váy thì gì sai, tại thể mặc? Làm là thiên tính của phụ nữ, ai cũng quyền , cho , ai trong căn cứ động tay động chân với cô , là ai ý đồ bất chính với cô ?”
“... Hình như… Hình như là .”
“Vậy là gì?”
Mấy phụ nữ do dự một lúc lâu mới : “Là cô chủ động bắt chuyện với … Sau đó chọc giận vị dị năng giả cấp đặc biệt như thế nào, … chúng cũng rõ lắm, nhưng mà đó chuyện liền thành như .”