Nữ Phụ Pháo Hôi Kiều Diễm - Chương 119
Cập nhật lúc: 2025-07-18 23:15:19
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thẩm Tế Sơ vô thức hỏi: “Chuyện còn thể chọn lựa ?”
Hạ Xuyên Dã cúi , sâu mắt cô: “Không thể.”
“Vậy hỏi em để gì...?”
“Hỏi bâng quơ thôi.”
“Sao em thấy lúc nãy nghiêm túc?” Thẩm Tế Sơ dậy khỏi ghế, ánh mắt mang ý : “Muốn em ở thì cứ thẳng, em thể suy xét.”
“Là thật sự vì lời của mà suy xét, là vì nguyên nhân nào khác?” Người đàn ông như như hỏi.
“Đương nhiên là vì hỏi , còn thể vì nguyên nhân nào khác nữa?”
Hạ Xuyên Dã cúi đầu: “Ở ?”
“Được thôi, lúc em đợi A Ny về.”
Hai hồi lâu, Hạ Xuyên Dã là đầu tiên dời mắt, khẽ : “Thôi bỏ , em ở đây dễ phân tâm.”
“Em ở C3 thì sẽ phân tâm ?” Thẩm Tế Sơ hỏi ngược .
“Cũng sẽ.”
Chỉ cần cô ở trong tầm mắt, đều sẽ phân tâm.
“Vậy gì khác biệt?”
“Có khác biệt.” Hạ Xuyên Dã đáp: “Em ở C3, sẽ em gặp, cô sẽ bảo vệ em.”
Thẩm Tế Sơ dường như nhận điều gì đó: “Bảo vệ em?”
“Có năng lực tương đối đủ, thể .”
“Có thể khiến - một dị năng giả cấp đặc biệt lời gần như là thừa nhận như , hẳn là dễ dàng, nọ chắc cũng yếu hơn là bao, đúng chứ?”
“Gần như , nhưng nếu thực sự động thủ, chỉ thể , cô vẫn còn cần tăng cường, ít nhất cần luyện tập thêm trăm năm nữa, thể mới đuổi kịp một chút.”
Thẩm Tế Sơ liếc mắt , lẩm bẩm: “Tự đại.”
Hạ Xuyên Dã nhướng mày: “Em gì cơ?”
“... Không gì.” Thẩm Tế Sơ thu dọn sách vở bàn: “Nếu thời gian gấp gáp, bây giờ em thu dọn đồ đạc.”
“Ừm.”
Thẩm Tế Sơ cầm sách xuống lầu.
Hạ Xuyên Dã theo bóng lưng cô rời , mắt lóe lên một chút, biến mất trong chớp mắt, ánh đỏ mơ hồ ẩn hiện làn sương đen.
Thẩm Tế Sơ bỗng nhớ điều gì đó, động tác bước xuống khựng , đầu , chú ý tới sự khác thường trong đáy mắt , nhất thời quên mất cả lời : “Dị năng của ...”
Sao cảm giác là lạ?
Dị năng mắt của Hạ Xuyên Dã vẫn luôn là màu đỏ, một cái, cảm giác kì lạ nên lời, chính là giống với những cô thấy dùng dị năng.
Người đàn ông nhanh chóng cụp mắt, che giấu cảm xúc nơi đáy mắt: “Không , em thu dọn đồ đạc , ở lầu đợi em.”
“...Ừm.” Thẩm Tế Sơ xuống lầu, trầm ngâm suy nghĩ.
Cảm giác thế nào cũng thấy Hạ Xuyên Dã hình như chuyện gì đó giấu cô.
, chắc là điều gì đó và tiện .
TBC
Tình trạng dị năng của , vẫn là cần hỏi Nguyễn Chu Vi, lẽ nên để kiểm tra một chút, chiếc vòng ức chế là do cô bảo đeo, nếu dị năng xảy vấn đề gì vì nó, cô cũng thể khoanh tay .
Thẩm Tế Sơ kỳ thực cũng gì cần thu dọn, một thứ quan trọng và cần thiết đều cất trong gian của trí não , cuối cùng cô sờ sờ robot ngoan ngoãn theo , kiểm tra đồ đạc trong gian một nữa, đẩy cửa ngoài.
Hạ Xuyên Dã đang ở cửa.
Anh cần giống như cô, mặc đủ loại quần áo bảo hộ chống mưa axit và che ô, cứ như đó, cũng sẽ vấn đề gì quá lớn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nu-phu-phao-hoi-kieu-diem/chuong-119.html.]
Đã chỉ một Thẩm Tế Sơ hâm mộ năng lực của .
nghĩ đến việc là nam chính, sở hữu năng lực cường đại đằng là trách nhiệm gánh vác, liền cảm thấy, chút năng lực , kỳ thực cũng còn gì đáng để hâm mộ nữa.
Thẩm Tế Sơ mặc đồ bảo hộ ngoài, nào ngờ Hạ Xuyên Dã che ô tới, che chắn đỉnh đầu cô: “Đi thôi.”
“Anh...” Cô và đàn ông sóng vai , do dự một lúc mới mở miệng hỏi: “Mấy ngày nay, thấy dị năng trong thế nào ?”
“Cũng tạm.”
“Cũng tạm là, thỉnh thoảng sẽ khó chịu như , là ?”
“Xem tình hình sử dụng dị năng .”
“Vậy .” Cô nghiêng đầu hỏi: “Là liên quan đến tần suất sử dụng dị năng là lượng dị năng tiêu hao?”
“Đều chút.”
“Em nhớ đây Nguyễn Chu Vi nhắc tới, nếu dị năng sử dụng đến một mức độ nhất định, vòng ức chế bắt đầu áp chế dị năng và cơ thể của , dừng , nếu dù c.h.ế.t thì cũng sẽ vòng ức chế hành hạ.”
Hạ Xuyên Dã cầm ô: “Được.”
“Còn nữa, lát nữa nếu thời gian thì đến chỗ Nguyễn Chu Vi kiểm tra một chút.”
“Ừm.”
Thẩm Tế Sơ thấy hứng thú, chỉ đành ngậm miệng nữa.
Đi mười phút, mơ hồ thể thấy một thường và một dị năng giả cấp thấp đang thu dọn đồ đạc rút lui, cô và Hạ Xuyên Dã đám đông, nhiều đều phát hiện bọn họ, bận rộn chạy về phía phi cơ.
Thẩm Tế Sơ cũng nhanh thấy bóng dáng của Trương Nguyệt Cầm và Cary Thúy, bọn họ cũng chú ý tới cô, vốn định tiến lên chuyện với cô hai câu, thấy bên cạnh cô còn một đàn ông vũ trang, oai phong lẫm liệt, nhất thời đều chút chần chừ, chỉ thể cách xa xa vẫy tay với cô.
Thẩm Tế Sơ cũng phất phất tay, ý bảo bọn họ thể lên .
Trương Nguyệt Cầm và Cary Thúy hiểu ý, xách hành lý lên phi cơ .
Thẩm Tế Sơ hỏi: “Anh đưa chúng qua đó ?”
“Không bận ? Còn thời gian đưa ?” Cô thậm chí còn cảm thấy loại chuyện thể đến lượt Hạ Xuyên Dã mặt, chỉ là đưa một đám qua đó mà thôi, hơn nữa căn cứ bên cô còn quen thuộc hơn một chút, nhiều đều từ bên đó tới.
“Phải đưa, khác thể nhúng tay, phi cơ em ở đó, để mắt một chút.”
Người đàn ông nghiêng đầu, nghiêm túc .
Tim Thẩm Tế Sơ bỗng nhiên đập lỡ một nhịp, ấp úng : “Ồ…”
“Em chỉ phản ứng thôi ?”
“Em ?”
“…” Hạ Xuyên Dã buồn véo cằm cô, xoay mặt cô , khẩu trang còn tháo hôn mạnh một cái lên đó: “Để dành lên giường càng hơn, thích xem.”
“Lưu manh.”
Nụ hôn mạnh.
Anh dường như lưu dấu vết mặt cô.
cách một lớp khẩu trang, Thẩm Tế Sơ chỉ cảm thấy lớp vải ma sát mặt, mơ hồ cảm nhận ấm từ truyền tới.
Thật sự một loại cảm giác khiến đỏ mặt hổ hơn cả việc trực tiếp hôn xuống.
“Trước mặt em, một tên lưu manh cũng gì .”
Thẩm Tế Sơ dời tầm mắt: “Lên thôi.”
Hạ Xuyên Dã cùng cô lên phi cơ.
Vừa lên, các dị năng giả trong khoang thuyền đều kinh ngạc qua, từng một khi Hạ Xuyên Dã qua đều nhịn xì xào bàn tán.
“Chuyện gì … Bộ đồ tác chiến vị là trang riêng của đội một đội đặc nhiệm, quân hàm cũng cao đến đáng sợ, lên phi cơ của đám dị năng giả cấp thấp chúng thế ?”