Thông báo
Nếu quý độc giả thấy nội dung đọc của mình bị mất chữ, nội dung lộn xộn. Xin vui lòng tải lại trang để có tiếp tục đọc. MonkeyD chân thành xin cảm ơn!

Nữ Phụ Pháo Hôi Kiều Diễm - Chương 118

Cập nhật lúc: 2025-07-18 23:15:17
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Dị năng giả một tiếng là thể hồi phục phần lớn tinh lực , em ?”

“Vậy tranh thủ chợp mắt một tiếng .” Thẩm Tế Sơ bực bội : “Như thì tính là nghỉ ngơi gì chứ?”

“Nhớ ?” Bàn tay đàn ông đặt eo cô, hỏi thẳng: “Mấy ngày nay việc, em ở một , thấy buồn chán ?”

“Yên tâm , giờ em vẫn luôn một , ở đây, em cũng thể quen .”

“Vậy bao giờ thì em mới quen việc ở đây? Tốt nhất là kiểu , trong chốc lát gặp liền cuống cuồng lên .”

“Cuống cuồng? Anh dùng từ gì , xem em là khỉ chắc?”

Hạ Xuyên Dã nhịn bật : “Chỉ là ví von thôi mà.”

“Không ví von thì đừng ví von linh tinh.” Thẩm Tế Sơ lẩm bẩm: “Anh như , như em là quen với , mà là thì , giống như em thể tự lo cho bản .”

“Muốn em thì mới .”

“Em ngủ .” Cô xoay , chui trong chăn: “Im miệng, đừng nữa.”

“Nếu ở trong Hắc Lao là khác, em cũng bằng lòng ?”

Một lúc .

Người đàn ông đột nhiên lên tiếng.

Thẩm Tế Sơ hỏi một câu chẳng liên quan gì đến câu chuyện đó, khẽ nhíu mày: “Cái gì?”

Người đàn ông lập tức áp sát , ôm chặt lấy cô lòng: “Anh , trong lòng em, so với khác, chút khác biệt nào ?”

Nhiệt độ quá nóng, còn nước nóng hổi, vành tai Thẩm Tế Sơ ửng đỏ: “Khác biệt? Anh là khác biệt kiểu gì?”

“Khác với khác, còn thể là khác biệt kiểu gì nữa?”

“Em .”

Hạ Xuyên Dã khẽ nhếch môi: “Vậy em cái gì?”

“Biết mà còn chịu nghỉ ngơi nữa là sắp tới giờ , .”

“Ở thêm một lúc nữa cũng .”

Thẩm Tế Sơ xoay trong lòng , đối mặt với : “Vậy còn chịu ngủ ? Là gì với em ?”

Phản ứng , lờ cũng .

Nhiệt độ trong chăn, sắp đến mức khiến cô toát mồ hôi.

Hạ Xuyên Dã nhướn mày: “Sao em ?”

“Không chỉ , mà còn thể .”

Hạ Xuyên Dã cụp mắt xuống, đầy vẻ khó hiểu: “Cái gì?”

“Thứ cổ , còn cả dị năng trong cơ thể nữa, dám động xem, sự cuồng bạo của dị năng khó khăn lắm mới giảm xuống một chút, con mắt của mà còn đỏ lên nữa, em thật sự mặc kệ đấy.” Cô đưa tay che mặt : “Nghe thấy ? Ngủ ngoan một chút , cất mấy cái suy nghĩ đó của , nếu thật sự lúc loạn, chỉ phụ lòng Nguyễn Chu Vi mất bao nhiêu thời gian nghiên cứu cho .”

TBC

Hạ Xuyên Dã nắm lấy eo cô, dùng lực một chút: “Đừng nhắc đến .”

“Ồ.”

“Mắt của cơ?”

“Anh xem?” Mỗi kích động dùng dị năng thì mắt đều phát ánh sáng đỏ.

Trước đây cô cứ tưởng chỉ khi dùng dị năng mới xuất hiện tình trạng .

Cho đến ... Cô mơ mơ màng màng thấy cả hai mắt Hạ Xuyên Dã đều xuất hiện dị thường, mới giật ... Thì dị năng giả khi kích động, cũng sẽ phản ứng vô thức khống chế dị năng của .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nu-phu-phao-hoi-kieu-diem/chuong-118.html.]

Không ngờ, cô dứt lời, đàn ông phía bật giải thích: “Quả thật, khống chế , em phát hiện , nhất định sẽ cố gắng khống chế.”

“...” Lúc cơn buồn ngủ của Thẩm Tế Sơ thật sự ập đến, với hai câu liền còn chút sức lực nào, nhắm mắt chỉ cảm thấy đàn ông bên tai hết đến khác hôn , nhưng dám đằng chân lân đằng đầu, cô cũng lười quản.

Chỉ mơ mơ màng màng thấy đàn ông bên tai gì đó.

“Anh nhớ em thích C3?”

“Cũng .” Thẩm Tế Sơ đáp.

“Lần về tiếp tục xem mấy luống rau trong nhà kính của em , bên đó cơ sở vật chất đều đầy đủ hết , mấy mảnh vườn của em cũng cho gia cố đặc biệt , sẽ còn chuyện như nữa, zombie từ cái lỗ chó chui ... Còn nữa, trở về, nếu thích C1 thì cần nữa, chờ giải quyết xong chuyện bên sẽ đến tìm em...”

Phía còn gì đó nữa, nhưng Thẩm Tế Sơ còn nhớ rõ.

Nhắm mắt ngủ , một giấc ngủ đến tận ba bốn giờ chiều, cô mới từ từ tỉnh .

Không ngờ mấy ngày nay cô ngủ ngon, Hạ Xuyên Dã bất quá chỉ là đang nhiệm vụ, tranh thủ thời gian ghé qua một chuyến, cô thể ngủ say như , thậm chí Hạ Xuyên Dã lúc nào rời cô cũng .

Thẩm Tế Sơ dậy rửa mặt, mấy ngày nay đều chuẩn về C3, cô cũng việc gì , bên phía căn cứ y tế cũng cần đến cô.

Cô đang đau đầu nên ăn gì thì ngoài cửa khẽ gõ cửa.

Cô mở cửa, một dị năng giả mặc quân trang, tay xách một cái hộp ở cửa, còn vương vài hạt mưa, thấy Thẩm Tế Sơ mở cửa, lộ hàm răng trắng đều rạng rỡ: “Bác sĩ Thẩm, đội trưởng Hạ bảo mang đồ ăn ngon mà nhà ăn đến cho cô, ngon lắm đấy, cô ăn nóng !”

“Không cần khách sáo, mới ăn cơm ở nhà ăn tầng năm, phần cơm là đội trưởng Hạ gọi cho cô, nhưng mà đột nhiên việc gấp ngay, thì lúc về đó để việc, nên tiện thể mang giúp cô luôn.”

“Vậy , cảm ơn .”

“Không gì, bác sĩ Thẩm đây còn từng cứu em trai , đưa cơm tới cũng là chuyện nên , bác sĩ Thẩm cô cứ ăn , còn việc, đây.”

“Được.”

Thẩm Tế Sơ theo bóng dáng dị năng giả rời .

Đoán chừng là dị năng giả trướng của Hạ Xuyên Dã.

Không ngờ đích mang đồ ăn đến cho cô.

Thẩm Tế Sơ đóng cửa , xách hộp cơm đặt lên bàn, mở thấy bên trong vẫn là những món cô thích ăn như , khỏi bật .

Hạ Xuyên Dã đôi khi thật sự tinh tế.

Ngay cả một món cô thích ăn, mỗi đều chính xác tránh .

Thẩm Tế Sơ ăn cơm xong, lên nhà kính tầng ba, xem rau trong vườn một lúc.

Rau củ tầng ba, cô định mang , cứ để ở đây tiếp tục trồng, nếu , máy ở nhà cũng sẽ cô thu hoạch hoa quả và rau củ chín, để đây cho Hạ Xuyên Dã ăn cũng .

Các loại hạt giống khác, đều cất trữ trong gian trí não của cô, bao gồm cả lương thực dự trữ đủ cho mười ăn trong hai ba năm cũng cất trong gian của trí não.

Dù cô , chắc chắn cũng lo thiếu ăn thiếu mặc, trang phòng cũng nhiều, cho dù C1 xảy chuyện gì chăng nữa, chỉ cần những thứ trong trí não, cô cũng sẽ quá hoảng sợ.

Thẩm Tế Sơ xem xong rau củ trong nhà kính, đang rảnh rỗi buồn chán liền cầm quyển sách đặt bên cạnh lên , một hồi, tại , ngủ ghế .

Đợi đến khi mở mắt nữa, là tiếng động thu hoạch rau củ của máy ở nhà đánh thức, cô thấy máy đang bận rộn trong vườn còn ngẩn , ngờ đàn ông mặc quân phục rằn ri đang mặt.

Vẫn là bộ quần áo và khăn che mặt quen thuộc đó, tấm lưng thẳng tắp về phía cô.

Xoay , một tay cầm súng, mắt lóe lên ánh sáng đỏ nhàn nhạt.

Đây là trang sẵn sàng chiến đấu.

Thấy Thẩm Tế Sơ tỉnh, đàn ông tiến lên vài bước, cúi khẽ vuốt ve khuôn mặt cô: “Bảo vệ bản thật .”

Thẩm Tế Sơ chằm chằm đôi mắt sâu thẳm ẩn giấu trong chiếc khăn che mặt của , hai giây mới lên tiếng: “Ừm.”

“Chút nữa sẽ đích đưa em đến C3, sẽ tiếp ứng.” Anh yên lặng cô: “Em về ?”

Loading...