Nữ Phụ Pháo Hôi Kiều Diễm - Chương 117
Cập nhật lúc: 2025-07-18 23:15:14
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSDbmDgYF
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thẩm Tế Sơ vốn định chuyện đàng hoàng với , nhưng chút khó hiểu giọng điệu khó chịu của .
Sao đến tức giận, còn hỏi loại câu hỏi , cô lập tức nghĩ đến Tần Ny.
“ , cô quan trọng với em.”
Giọng Hạ Xuyên Dã đột nhiên lạnh : “Em cái gì?”
“Anh luôn giấu em, mấy hôm còn cô sẽ , nhưng ba ngày vẫn thấy bóng dáng , Hạ Xuyên Dã, lúc đó cô tự nguyện theo ngoài, còn nhớ lời lúc đó ?”
“Em…” Hạ Xuyên Dã đột nhiên cảm thấy một loại bất lực trút .
“Sao về mắng ?”
Người đàn ông đột nhiên đặt cô xuống ghế sofa, ôm chặt lấy cô: “Là hiểu lầm .”
Thẩm Tế Sơ ôm đến mép giường, đàn ông nửa quỳ mặt cô, đưa tay vòng eo ôm cô lòng.
Cô chỉ cần cúi đầu xuống là thể thấy mái tóc ngắn của đàn ông đang dựa sát , đưa tay sờ thử vòng ức chế trong suốt cổ .
Cảm giác mát lạnh như băng truyền đến từ đó.
Hình dạng của vòng ức chế sẽ đổi bất cứ lúc nào tùy theo dị năng , khi thả lỏng, dị năng trong cơ thể định, nó sẽ trở nên trong suốt, nếu kỹ thì thực sự thể thấy, nhưng chỉ cần sử dụng dị năng, nó sẽ rõ ràng, và sẽ gây áp lực lên lúc nơi.
Ngón tay Thẩm Tế Sơ khẽ co , đàn ông nắm lấy, ngẩng đầu lên: “Mấy hôm ở Hắc Lao sợ, giờ thì sợ ?”
“Không sợ.” Cô đưa ngón tay , chọc chọc cổ : “Không lạnh ?”
“Không lạnh.”
“Có khó chịu ?”
“Ổn.”
Cô định rụt ngón tay , đàn ông nắm chặt giữa trung.
Hạ Xuyên Dã hôn lên đầu ngón tay cô: “Không giận nữa chứ?”
“Em giận, là về như nuốt thuốc nổ , em đang A Ny, đang ai thế?”
Hạ Xuyên Dã hiếm khi dời mắt: “Không ai.”
“Thật giả ?” Nhìn dáng vẻ nghiêm túc của , cô tin lắm.
Hạ Xuyên Dã giữ lấy tay cô, dùng sức: “Tay lạnh như , cả đêm em chịu nổi ?”
Anh kéo chăn giường đắp lên vai cô: “Nếu mà nuốt thuốc nổ thật, em giúp dập lửa ?”
“… Chưa thuốc nổ còn cần dập lửa bao giờ, tí là nổ luôn , kịp .”
Thẩm Tế Sơ kéo chặt chăn ,
Đứng cả đêm trời, bây giờ cô mới lạnh, đắp chăn khỏi hắt một cái, sắc mặt Hạ Xuyên Dã quả nhiên chút khó coi, cô vội vàng : “Em lâu ! Tối qua em cứ trằn trọc mãi ngủ , đến nửa đêm mới dậy, thấy trời vẫn còn mưa nên em ngoài xem một lúc.”
Người đàn ông khẽ hừ một tiếng: “Đừng tưởng .”
Thẩm Tế Sơ chút chột sờ sờ mặt: “À mà… lâu mới về, thứ ức chế của ngày hôm sẽ hiệu quả ?”
“Có hiệu quả , đó nhiệm vụ.”
“Ồ, cảm giác thế nào?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nu-phu-phao-hoi-kieu-diem/chuong-117.html.]
“Cũng .” Anh dậy cởi bỏ trang , cởi bỏ bộ đồ tác chiến, xoay phòng tắm: “Có chuyện gì… là chuyện gì?”
“…” Thẩm Tế Sơ cần đoán cũng đang ý đồ gì, vội vàng ôm chăn ngã xuống giường: “Không rảnh, em ngủ.”
Người đàn ông cong môi, cố ý , chống tay lên gối cô: “Thật giả ?”
“Liên quan gì đến !” Thẩm Tế Sơ cảm thấy đang ở gần, càng hổ lăn sang một bên: “Đi tắm , đừng phiền em ngủ.”
Hạ Xuyên Dã chỉ cô kì lưng cho thôi, cô mới để toại nguyện.
Trong phòng còn tiếng động nữa.
Thẩm Tế Sơ lăn chỗ cũ, thấy Hạ Xuyên Dã thật sự phòng tắm, cô vùi trong chăn, thật cũng ngủ , trong đầu là những chuyện xảy ở C1 trong thời gian .
Theo cốt truyện, C1 thể nào xảy chuyện , nhưng lúc đó cô luôn ở góc độ ngoài cuộc, cô cam đoan với Nguyễn Chu Vi, cũng quan tâm lắm đến sự tồn vong của một căn cứ trong thế giới ảo.
bây giờ bản cô cuốn trong đó, trở thành một thành viên trong câu chuyện , nhiều chuyện đây quá để tâm, cô cũng thể bắt đầu suy nghĩ và cân nhắc.
C1 thật sự bất khả xâm phạm như trong sách ?
TBC
Trong sách hề trận mưa lớn kéo dài gần một tháng , cũng chuyện đại bộ phận di chuyển nữa như .
Cô nghiêng , suy nghĩ trong đầu ngày càng nhiều, suy đoán về tương lai cũng ngày càng thể kiểm soát.
Trước đây Nguyễn Chu Vi nhắc đến, C1 còn A1 và B1… Nhìn như , khả năng C1 cũng sẽ biến mất bất cứ lúc nào, từ đó tiến hóa thành cái tiếp theo, D1, F1 gì đó…
Càng về , thể sẽ những dị năng giả cấp thấp đế quốc vứt bỏ và lợi dụng một cách tàn nhẫn trong những biến động bất ngờ khác , thậm chí ngay cả những dị năng giả cấp cao cũng thể thoát khỏi phận ...
Thẩm Tế Sơ sống trong thời mạt thế, thể nào hiểu những điều kỳ lạ ở nơi đây, nhưng cũng chẳng khả năng đổi điều gì.
Cô thở dài, trở giường, trở mãi mà vẫn ngủ , đành cuộn trong chăn, chằm chằm lên trần nhà, đến mức đàn ông trong phòng tắm bước từ lúc nào cũng hề .
Mãi đến khi tấm chăn vén lên một góc, thở và ấm nóng bỏng phả mặt, cô mới sực tỉnh khỏi dòng suy nghĩ của .
“Sao qua đây?”
“Ngủ.”
Giường của Thẩm Tế Sơ lớn hơn giường trong phòng Hạ Xuyên Dã, là kiểu giường đôi tiêu chuẩn, hai khít.
vì , khi lên giường, đàn ông cứ liên tục xích gần cô, đến mức sắp đẩy cô mép giường, chăn cũng sắp rơi xuống đất, Thẩm Tế Sơ cuối cùng nhịn nữa, dậy đẩy vai : “Có ngủ đấy? Không ngủ thì về phòng .”
Hạ Xuyên Dã gối đầu lên tay, uể oải cô: “Ồ, bác sĩ Thẩm tính tình cũng lớn đấy nhỉ? Giường rộng thế , ngủ ?”
“Anh xem bên còn rộng như , cứ xích gần em? Em sắp rơi xuống giường , ?” Xích gần cô thì thôi , đàn ông còn cố tình áp sát cô, đến cả chăn cô cũng giành lấy.
Thẩm Tế Sơ dùng sức giật chăn, sức lực lớn, thể nặng nề, chỉ cần là thứ rơi tay , thì chỉ cần , cô căn bản giành .
“Thả .”
Cô đẩy n.g.ự.c .
Lần nắm lấy cánh tay, dùng sức kéo một cái, cô liền ngã nhào lên .
Ngẩng đầu , trong mắt đàn ông là ý nồng đậm: “Rõ ràng là em cố ý, giường lớn như , em thế mà ngã lên .”
“... Anh mặt dày thật đấy.”
“Mặt dày một chút ?”
“Tốt lắm, đừng náo nữa...” Cô chống tay lên n.g.ự.c đàn ông, chút bất an xuống giường: “Ngoài trời sáng , mà nghỉ ngơi thêm chút nữa, lát nữa đến giờ, xem ngủ gật trong cuộc họp .”