Nữ Phụ Pháo Hôi Kiều Diễm - Chương 114
Cập nhật lúc: 2025-07-18 23:15:06
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/40SymCNlPk
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
“Tế Sơ... Đừng gần... đừng gần ...”
Trong tiếng gầm rú hung dữ, xen lẫn tiếng thì thầm khó của đàn ông.
Tiếp theo là một trận dị năng cuồng bạo của , ngừng vung xích sắt trong phòng, tường và mặt đất đều đập tiếng động lớn, đầy một lúc, cô cảm thấy công trình đỉnh đầu dường như chút lỏng lẻo rơi xuống vài tảng đá lớn.
Đây là tầng hầm, một khi sập thì ai cũng ngoài .
đàn ông trong phòng lúc chắc rơi trạng thái cuồng loạn mất kiểm soát.
Nguyễn Chu Vi và Vi Trúc đều dám ...
“Tế Sơ... Tế Sơ...”
Cách một bức tường.
Người đàn ông khi phát cuồng, trong miệng vẫn ngừng gọi tên cô.
Thẩm Tế Sơ dựa lưng tường, do dự một lát, vẫn xuất hiện ở cửa phòng, lúc về phía đàn ông, đàn ông vốn đang quỳ một gối cúi đầu ở vị trí cô , một thoáng chật vật và hoảng loạn, gần như ngay lập tức trở ghế, vẫn lưng về phía cô, để lộ chút da thịt nào để cô thể thấy.
Tốc độ của Thẩm Tế Sơ đương nhiên thể sánh bằng dị năng giả, chỉ thấy một bóng đen quỳ mặt đất, trong nháy mắt biến mất trở về chỗ cũ.
Cô trực tiếp phòng, đến gần Hạ Xuyên Dã, dây leo của quấn lấy.
Dây leo khả năng tấn công như những dị năng mà cô từng thấy, cô do dự nữa, đưa tay xé đứt dây leo chân, chạy vài bước về phía đàn ông.
Phía còn nhiều dây leo đuổi theo cô, cô lập tức lên tiếng: “Còn nữa là em thật sự tức giận đấy, thu hết dị năng của về .”
Dây leo khựng .
Cô nhân cơ hội tới mặt đàn ông, cúi xem cánh tay thương của , đàn ông che mắt .
“Đừng .”
Máu tươi dính đầy lòng bàn tay .
Theo gò má cô chảy xuống.
Thẩm Tế Sơ giữ c.h.ặ.t t.a.y : “Anh bỏ .”
Người đàn ông đến gần, giọng khàn khàn: “... Cầu xin em.”
Động tác của Thẩm Tế Sơ đột ngột dừng , im lặng, mặc cho che mắt .
Cô nhẹ giọng : “Em .”
“Ừm.”
Người đàn ông khẽ động, bên tai là tiếng xích sắt va chạm , cô đưa tay sờ xích sắt cổ tay , men theo cổ tay, cánh tay, sờ lên cổ... một sợi xích sắt to hơn cả cánh tay cô đang quấn quanh cổ .
Phía là bờ vai vô cây đinh cố định, những cái lỗ lõm lồi đó khiến kinh hãi, vị trí trái tim, cô thậm chí dám đưa tay lên sờ loạn, sợ bản sờ trúng cây đinh quan trọng nào đó.
Thẩm Tế Sơ thể tưởng tượng nổi vị chỉ huy oai phong lẫm liệt của đế quốc mặt, bây giờ là bộ dạng gì.
“Vật em đưa cho ?”
TBC
Hạ Xuyên Dã giọng khàn khàn, xòe lòng bàn tay còn : “Trong tay.”
“Đưa em.”
Người đàn ông nhét đồ tay cô, hỏi: “Sao em tới đây?”
“Anh ở nhà, ai giúp em lật đất.”
“Chỉ vì lý do thôi ?” Giọng khẽ bật tiếng .
Bọn họ cách gần, thậm chí thể cảm nhận thở của .
Thẩm Tế Sơ gần như lên .
Chỉ cần động đậy một chút là thể đè lên xiềng xích .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nu-phu-phao-hoi-kieu-diem/chuong-114.html.]
Tư thế thoải mái cho lắm.
“Biết đây là cái gì ?” Cô giơ vật đưa cho lên.
Hạ Xuyên Dã đáp: “Không .”
“Em hỏi .” Thẩm Tế Sơ nhắm mắt : “Trước đây khi dị năng của cuồng bạo, đến gần em sẽ đỡ hơn, đúng ?”
“Ừm, nhưng càng nhiều , cảm thấy tác dụng đó càng mất .”
“Trước đây tác dụng ?”
“Có.”
Hạ Xuyên Dã dám ôm cô quá chặt, bàn tay xiềng xích trói buộc chỉ thể đặt hờ eo cô.
Thẩm Tế Sơ cũng dám tới quá gần n.g.ự.c : “Lần vô dụng ?”
“Vẫn hữu dụng.” Anh hình như khẽ thở dài: “Em đến, thì sẽ hữu dụng.”
Căn phòng tối tăm chìm im lặng.
Có hữu dụng , kỳ thực trong lòng cô cũng rõ.
Qua một lúc lâu, Thẩm Tế Sơ thể cảm nhận rõ ràng thở của trở nên nặng nề, gân mạch nổi lên và cả sự run rẩy nhỏ, cô đưa tay nắm lấy tay : “Nguyễn Chu Vi đưa cho em một thứ.”
“...Cái gì?”
“Thứ nghiên cứu , vòng cổ ức chế dị năng của .” Thẩm Tế Sơ mở gian trí não, một chiếc vòng cổ màu đen xuất hiện trong tay, chất liệu đặc biệt, dường như thể đổi kích thước tùy ý, nhưng một khi khóa , e là cách nào gỡ .
Từ Nguyễn Chu Vi với cô, cô vẫn luôn do dự.
Do dự dám loại chuyện với Hạ Xuyên Dã.
Vòng cổ đeo lên là để ức chế dị năng cuồng bạo của , nhưng một khi đeo lên, e là sẽ trở thành sự sỉ nhục của dị năng giả, trở thành dấu ấn cả đời, vĩnh viễn thể xóa nhòa.
Thứ là Nguyễn Chu Vi mất năm mươi năm mới nghiên cứu , vẫn luôn dám lấy cũng là vì nguyên nhân .
Hạ Xuyên Dã là như thế nào, đều rõ, một dị năng giả cấp đặc biệt, đeo thứ , còn mất mặt hơn cả bình thường trong đế quốc.
Vòng cổ sẽ kiểm soát hành động của , cưỡng chế thao túng, dùng cách để khống chế ý thức cuồng bạo và điên cuồng trong .
Đối với dị năng giả mà , chẳng khác nào tước đoạt dị năng.
Bị khác khống chế.
Không chút tự do nào.
Hơn nữa thứ cũng thể ức chế dị năng cuồng bạo, chỉ thể xem như là một công cụ phụ trợ để kiềm chế hạn chế , nhưng thể khiến cần nhốt trong ngục tối, trói bằng xiềng xích và đinh nhọn chí mạng.
Thẩm Tế Sơ thở dài: “Anh dám , trong căn cứ cũng chẳng ai dám , đến nhà tìm em, cố ý gọi em phòng quần áo, mới lấy thứ cho em xem, nhờ em với .”
“Nếu thể chấp nhận, em... tuyệt đối sẽ nhạo , cũng sẽ , nhưng nếu thể chấp nhận, em sẽ đợi ở ngoài, đợi đến khi nào vượt qua chuyện , cùng tìm bọn họ, bọn họ cũng chuyện quan trọng với , là chuyện liên quan đến C1 và mưa axit bên ngoài. Em... cũng chỉ .”
Người đàn ông mặt chăm chú lắng từng câu từng chữ của cô, bàn tay trói bằng dây xích màu đen nắm lấy đầu ngón tay cô, áp mu bàn tay lên trán cô: “Chìa khóa ở ?”
“Chìa khóa gì?”
“Vòng cổ chìa khóa.”
“...Em rõ lắm.”
Anh giơ tay nhận lấy chiếc vòng cổ, lắc lắc.
Một chiếc chìa khóa bằng vàng rơi lòng bàn tay cô.
Cảm giác lạnh lẽo khiến Thẩm Tế Sơ chút bất ngờ: “Hóa thật sự .”
“Nếu em đưa cho khác, hoặc mất, cho dù chết, cũng sẽ gỡ nó xuống.” Anh áp sát khóe môi cô, khẽ thì thầm: “Biết ?”
Thẩm Tế Sơ chấn động, mở mắt , ôm lấy eo, vùi đầu cổ cô.