Nữ Phụ Pháo Hôi Kiều Diễm - Chương 107
Cập nhật lúc: 2025-07-18 14:38:32
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSDbmDgYF
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thẩm Tế Sơ hồn: “Ồ, thôi, nhưng lẽ đợi một lát.”
Người lính cau mày: “Cái gì? Tiểu thư, phiền cô cho một lý do hợp lý.”
Thẩm Tế Sơ chằm chằm tấm lưới sắt xa, lên tiếng hỏi: “Xin hỏi, đó là nơi nào ?”
Người lính coi cô như kẻ đột nhập, giơ tay lên định khống chế cô. May mà ngay khi tay, dị năng giả lúc nãy ở cổng vội vàng chạy tới, lên tiếng ngăn cản: “Đó là nhà của đội trưởng Hạ! Đừng manh động!”
Tay lính đột ngột dừng .
Tiếp đó, tất cả đều lùi nửa bước, dùng ánh mắt kỳ quái Thẩm Tế Sơ.
Thẩm Tế Sơ chú ý đến bọn họ, cũng để tâm đến những hành động và thần thái của họ, chỉ chằm chằm khu nhà một tầng , ngẩn .
Không dị năng giả gì với những lính xung quanh, một lúc tất cả đều giải tán, cũng còn cô bằng ánh mắt kỳ lạ nữa.
Thẩm Tế Sơ vẫn nhúc nhích, chỉ đơn thuần đó.
Không đợi bao lâu.
Bầu trời phía tối đen.
Thẩm Tế Sơ liếc thời gian trí não.
Mười giờ hai mươi phút tối.
Cô cử động đôi chân cứng đờ, nhịn hắt một cái trong gió lạnh, run lên. Ngẩng đầu lên, lúc thấy trong khu nhà một tầng thứ gì đó lóe sáng, hình như một cánh cửa mở , ngay đó từ trong cửa .
Dáng nọ ẩn hiện trong gió lạnh và màn đêm, rõ lắm, chỉ mơ hồ thấy một bóng hình cao lớn, vĩ ngạn, thẳng tắp như cây tùng.
Thẩm Tế Sơ trong gió lâu, sớm lạnh cóng, thấy về phía , cử động một chút cũng khó khăn.
Cơ thể như đông cứng, cứng đờ tìm chút ấm.
Cho đến khi nọ qua lớp lớp lưới bảo vệ, chậm rãi xuất hiện ánh đèn, Thẩm Tế Sơ mới rõ.
Người đàn ông đang dùng trí não xem gì đó, ngón tay kẹp điếu thuốc đang cháy, giữa làn khói thuốc, bất ngờ thẳng mắt cô. Anh nhướng mày, bước nhanh tới, đưa tay ôm cô lòng.
“Sao em tới đây?”
Hạ Xuyên Dã áp trán lên vai cô.
Đầu óc Thẩm Tế Sơ như gió thổi bay mất, đảo mắt hồi lâu mới hồn, cơ thể cũng nhanh chóng ấm của đàn ông sưởi ấm. Cô hỏi: “... Em xem tin tức trí não, thật sự cách chức ?”
Hạ Xuyên Dã cởi áo khoác ngoài choàng lên vai cô, giúp cô kéo chặt cổ áo: “Ừ.”
Thẩm Tế Sơ: “Thật sự nghiêm trọng ?”
“Không .”
“Thế mà gọi là ?” Thẩm Tế Sơ ngẩng đầu: “Bị cách chức, còn phạt nữa.”
“Ừm.” Hạ Xuyên Dã dùng đầu ngón tay miết điếu thuốc: “Thật sự .”
Thẩm Tế Sơ ôm eo ngoài.
“Sao em tới đây? Em còn bản lĩnh nữa ?”
“Dùng đại danh của đấy.”
Hạ Xuyên Dã : “Không tồi.”
Thẩm Tế Sơ nghiêng đầu : “ mà chắc dùng nữa .”
“Vì ?”
Thẩm Tế Sơ liếc mắt, câu trả lời quá rõ ràng .
Hạ Xuyên Dã bật , trực tiếp bế cô lên: “Em thấy quen ? Sau ở C1 còn đặc quyền của phu nhân chỉ huy quan nữa, nhiều việc sẽ còn lối đặc biệt .”
Thẩm Tế Sơ vội vàng ôm lấy cổ , chiếc áo khoác gần như thể che kín cả cô, cô rúc trong lòng : “Em dùng đặc quyền lúc nào, còn lối đặc biệt gì nữa, đang nghiêm túc đấy ?”
“Thật ? Em từng dùng?”
“Nói nhảm.” Nếu cô từng dùng, còn đến trạm dừng chân gian việc ? Ở nhà lười biếng trồng rau chẳng hơn , còn Tần Ny nữa, nếu cô thật sự đặc quyền gì, nhất định sẽ để A Ny lên chiến trường nguy hiểm như , đến bây giờ vẫn một tin tức gì.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nu-phu-phao-hoi-kieu-diem/chuong-107.html.]
Mỗi hỏi, đều trả lời qua loa.
Nhiệm vụ bên phía A Ny, một chút cũng tiết lộ cho cô, cô cũng thể nào dò hỏi .
Chỉ là A Ny an .
Còn về nhiệm vụ... giống như bức tường kín mít, căn bản chỗ nào để xuống tay.
Hạ Xuyên Dã ôm cô về, đường gặp ít dị năng giả, dị năng giả đều lui sang một bên, dám Thẩm Tế Sơ.
Hạ Xuyên Dã đột nhiên hỏi: “Không sợ nữa?”
“Sợ gì?”
“Khẩu trang của em, hôm nay đeo, là cố ý đeo, là quên?”
Thẩm Tế Sơ sờ sờ mặt: “Nếu em , em cũng thì ?”
Hạ Xuyên Dã bước nhanh hơn: “Không ... là .”
Hai về đến nhà chỉ trong vòng hai phút.
Thẩm Tế Sơ cởi áo khoác quân phục , đầu thì thấy thẳng phòng ngủ, cô còn kịp gọi thì chui trong .
Cô chằm chằm bóng lưng đàn ông, ngẩn vài giây, cũng phòng.
Đèn phòng tắm đang bật.
Bên trong đang tắm.
Thẩm Tế Sơ ở bên ngoài.
Giường cô ngủ cũng ở bên ngoài.
TBC
Chờ khá lâu, cứ tưởng Hạ Xuyên Dã là thích tắm nhanh sẽ sớm ngoài, ngờ đợi mãi, tiếng nước bên trong vẫn dừng .
Thẩm Tế Sơ ngáp một cái, mệt cũng buồn ngủ, nhất là khi bên ngoài lâu như , chân và eo đều đau nhức, quần áo xong liền chui chăn nghỉ ngơi .
Ban đầu cô còn đợi Hạ Xuyên Dã khỏi phòng tắm, chuyện hỏi , đợi bao lâu, cô giường, liền mơ màng ngủ .
Lúc mở mắt , lồng n.g.ự.c rắn chắc của đàn ông đang áp sát , đàn ông cúi đầu hôn cô trong bóng tối.
Thẩm Tế Sơ bỗng chốc tỉnh táo, ngửi thấy mùi hương quen thuộc, nhịn : “Anh ngủ, nửa đêm nửa hôm gì ?”
“Em xem?” Người đàn ông xoay mặt cô , hôn xuống: “Lúc , còn thể gì?”
Tim Thẩm Tế Sơ đập nhanh, hôn nhiều cái, cô giơ tay theo bản năng ôm lấy cổ , nhưng khi lòng bàn tay chạm sống lưng đàn ông thì đột nhiên khựng .
Cô bỗng né tránh nụ hôn của đàn ông, chống tay dậy, bật đèn.
Tay còn kịp duỗi đàn ông chặn giữa trung.
Hạ Xuyên Dã hỏi: “Làm gì ?”
“Cho em bật đèn.”
“Tối muộn bật đèn gì?”
“Có thương ?”
Người đàn ông cũng dậy, giọng điệu thản nhiên: “Người lính trận thể thương?”
Thẩm Tế Sơ liền bật đèn.
Hạ Xuyên Dã ngăn cản.
Thẩm Tế Sơ chút bực : “Anh để em bật đèn , nếu ... thì đừng chuyện với em nữa.”
Hạ Xuyên Dã chần chừ một lát mới thôi ngăn cản cô.
Thẩm Tế Sơ dậy bật đèn, ai ngờ ấn công tắc thì đèn tắt, trong phòng tối om, đến cả bóng dáng Hạ Xuyên Dã cô cũng thấy, cô bực đá một cái chỗ : “Anh trẻ con thế!”
“Không trẻ con.”
Hạ Xuyên Dã đưa tay kéo cô đang bên mép giường lòng.
Thẩm Tế Sơ chắc chắn dùng dị năng, cô đưa tay sờ lưng , quả nhiên sờ thấy một mảng gồ ghề, thậm chí còn mùi tanh của máu, đầu ngón tay cô hình như còn chạm ... vết m.á.u khô.