Nữ Phụ Pháo Hôi Kiều Diễm - Chương 105
Cập nhật lúc: 2025-07-18 14:38:27
Lượt xem: 3
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Nguyễn Chu Vi trốn lưng Thẩm Tế Sơ: “Ðội trưởng Hạ, quản rộng như , chuyện mà cũng quản, chúng trong chắc chắn là quần áo, nếu thì còn thể gì? Chẳng lẽ cho rằng chúng sẽ gì đó ?”
Hạ Xuyên Dã ngước mắt lên, ánh mắt cảnh cáo: “Tốt nhất là nên như .”
“ cũng thể kéo tiểu mỹ nữ mấy chuyện mờ ám , luyến tiếc lắm, xem cái đều bẻ cong thành cái dạng gì .” Nguyễn Chu Vi theo bản năng rụt cổ : “Đội trưởng Hạ dữ quá.”
Thẩm Tế Sơ kéo Nguyễn Chu Vi đang trốn lưng ngoài: “Yên tâm , .”
Sắc mặt đàn ông lúc mới dịu đôi chút.
Nhìn thấy hai về phía phòng bên trong, mắt Hạ Xuyên Dã lóe lên tia đỏ, dị năng thăm dò theo sát phía .
Vừa thấy hai dựa gần như , là cực hạn nhẫn nại của , nếu như đó là Nguyễn Chu Vi, sớm xông tới c.h.ặ.t t.a.y .
Anh còn ôm mấy , tên nhóc ngược cứ ôm riết buông.
Người đàn ông nghiến răng, dùng dị năng chú ý đến từng cử động trong phòng, thấy tiếng sột soạt bên trong, còn tiếng chuyện khe khẽ, bỗng nhiên nhếch mép , dần dần, vẻ mặt của trở nên nghi hoặc khó hiểu, thậm chí còn chút tức giận.
Trong phòng, Thẩm Tế Sơ hỏi đàn ông đang mặc quần áo mặt: “Anh lời với , cố ý gọi đến đây.”
Thay quần áo ở mà chẳng .
Đặc biệt là Nguyễn Chu Vi từ sớm quen với việc hòa nhập với những bên ngoài, căn bản quan tâm đến ánh mắt của xung quanh.
Lúc đột nhiên gọi cô tới, còn dùng cái cớ vụng về như , thật sự khiến cảm thấy chút bất ngờ.
Nguyễn Chu Vi mặc bộ đồ tác chiến, đeo găng tay và các loại dụng cụ bảo hộ, : “Phải, thì em , đúng là lời với em.”
“Chuyện gì?”
“Liên quan đến em.”
Thẩm Tế Sơ nghi ngờ hỏi: “Liên quan đến ?”
“Anh một thí nghiệm.”
“Thí nghiệm gì?”
Người đàn ông một bộ đồ tác chiến trai, khẽ ngoắc ngón tay với cô: “Lại đây, gần một chút, lén cho em .”
Thẩm Tế Sơ khó hiểu: “Vì ? Trong phòng cũng thể ?”
Nguyễn Chu Vi chỉ chỉ vị trí bên ngoài, dùng khẩu hình : “Có, , đang, , lén.”
TBC
Thẩm Tế Sơ nghiêng đầu: “Hả?”
Anh dùng ngón tay chỉ chỉ cửa.
Thẩm Tế Sơ lập tức hiểu chuyện gì.
Chủ động gần .
Có lén.
Cách một tấm cửa đương nhiên thể cuộc trò chuyện của bọn họ, nhưng nếu là dị năng giả thì khác.
Thẩm Tế Sơ lo lắng những dị năng giả bên ngoài .
Sau khi đến gần, Nguyễn Chu Vi nhỏ bên tai cô vài câu, biểu cảm mặt cô chút khựng , .
Nguyễn Chu Vi gật đầu với cô: “Đừng nghi ngờ , nếu em chính là đang nghi ngờ hai trăm năm nỗ lực và thiên phú của , cũng như tất cả thứ của .”
Thẩm Tế Sơ ngơ ngác : “Không nghiêm trọng như chứ, nghi ngờ , chỉ là ngờ tới sẽ...”
“Có.” Anh tủm tỉm dùng ngón tay điểm một cái lên đầu cô: “Anh cảm thấy , bảy mươi phần trăm khả năng sẽ tồn tại, hơn nữa thế giới vốn dĩ cái gì cũng khả năng tồn tại và xuất hiện, ?”
Hai phút , Nguyễn Chu Vi dẫn đầu rời khỏi phòng, tập hợp với đám Vi Trúc ở bên ngoài, một đám báo cáo với Hạ Xuyên Dã xong, xoay liền biến mất tại chỗ, trực tiếp ngoài căn cứ.
Thẩm Tế Sơ ở trong phòng nấn ná một hồi lâu mới .
Lời của Nguyễn Chu Vi khiến cô khỏi trầm tư suy nghĩ.
Cô ngẩng mắt liền thấy Hạ Xuyên Dã đang cách đó xa.
Anh đang dùng trí não phân tích tình hình biến dị của một zombie bên ngoài, khi phát hiện ánh mắt của cô, liền tắt trí não, sang với ánh mắt sâu thẳm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nu-phu-phao-hoi-kieu-diem/chuong-105.html.]
Anh hỏi: “Sao ?”
Thẩm Tế Sơ do dự vài giây, lựa chọn lắc đầu : “...Không gì.”
Hạ Xuyên Dã tới, mặt cô: “Thật sự gì?”
“Không gì.”
“Rõ ràng là .” Anh đều dùng dị năng cảm nhận .
Vừa trong phòng, Nguyễn Chu Vi và cô chuyện riêng một phút, cuối cùng còn chơi trò ú tim.
Tên nhóc Nguyễn Chu Vi , phỏng chừng sớm đoán sẽ dùng dị năng đến lén, cố ý hạ thấp giọng, còn dùng dị năng của ngăn cản.
Nếu lớn chuyện, nhất định vạch trần trò hề của Nguyễn Chu Vi ngay mặt.
Thẩm Tế Sơ dựa tường, luôn cảm thấy trong lời của dường như chút chua chát, khỏi buồn : “Có gì chứ? Giữa em và thật sự gì, nếu , chính em cũng , em thể cái gì?”
Hạ Xuyên Dã nhíu mày.
“Vậy hai gì?”
“Không thấy hết ?”
“Vẫn còn vài câu rõ.”
“Dị năng của ?”
Hạ Xuyên Dã lập tức trầm giọng: “Nghe thì còn đến hỏi em ? Nói mau.”
Thẩm Tế Sơ đầu tiên cảm thấy trêu chọc cũng khá thú vị: “Tiếc là em quên mất .”
Hạ Xuyên Dã bước tới, cô chớp chớp mắt: “Anh gì? Động thủ với em ?”
Người đàn ông trực tiếp bế cô lên: “Không động thủ, động miệng.”
“...” Thẩm Tế Sơ còn kịp thì ôm căn phòng lúc nãy ở cùng Nguyễn Chu Vi.
Hơn một tiếng cô mới từ trong đó , quần áo sớm còn là bộ lúc nãy, sắc mặt và cả môi đều đỏ ửng.
Cô mệt đến mức chẳng còn chút sức lực, chỉ thể trừng mắt đàn ông đang chỉnh quân trang phía : “Ngày mai em sẽ đến tìm Vi Trúc, ngủ ở chỗ cô .”
“Có thể.”
Thẩm Tế Sơ còn tưởng rằng đồng ý, ngờ đàn ông bổ sung một câu: “Em thì cũng .”
“Nhà của thiếu tá Vi Trúc, thích hợp ?”
“Em thích hợp thì cũng thích hợp.”
“Vậy em về căn cứ y tế ngủ, mấy ngày nay tự lo liệu .”
“Anh sẽ trèo tường tìm em.”
“...” Quả nhiên là chuyện thể .
Thẩm Tế Sơ thở dài, vịn tường ngoài uống nước, thấy quân trang chỉnh tề chuẩn ngoài, thuận miệng hỏi: “Dị năng của bùng phát cụ thể là lúc nào, rõ ràng chứ?”
Người đàn ông đang đội mũ quân đội, giơ tay lên chỉnh vị trí một chút: “Không rõ ràng lắm.”
“Không quy luật ?”
“Không .” Anh : “Nếu quy luật, năm đó ở khu rừng , em chẳng thể gặp .”
“Cũng đúng.”
Cô thấy đàn ông ở cửa, chỉnh sửa mũ mãi mà vẫn đúng vị trí, bèn đặt cốc nước xuống, chủ động tới chỉnh mũ giúp : “Anh ngoài?”
Hạ Xuyên Dã cô: “Ừ.”
“Đi nhiệm vụ?”
“Không hẳn.”
“Mặc nghiêm túc thế.” Cô nhịn mà một câu, nhưng cũng hỏi thêm gì nữa, chỉ là ít khi thấy mặc kiểu trang phục giống như tham gia hội nghị cơ mật cấp cao hoặc lễ phong quân hàm long trọng như thế .