Thông báo
Nếu quý độc giả thấy nội dung đọc của mình bị mất chữ, nội dung lộn xộn. Xin vui lòng tải lại trang để có tiếp tục đọc. MonkeyD chân thành xin cảm ơn!

Nữ Phụ Pháo Hôi Kiều Diễm - Chương 103

Cập nhật lúc: 2025-07-18 14:38:22
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/LZgPqoVWv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hạ Xuyên Dã nhíu mày: “Là cái loại cho gạo thêm nước hả?”

“Đó là cháo trắng.”

“Em ăn loại nào?”

Thẩm Tế Sơ cố ý : “Em ăn cháo thịt bằm rau xanh, nấu ?”

Hạ Xuyên Dã từng qua, nhưng vẫn gật đầu.

Thẩm Tế Sơ vạch trần : “Anh từng ăn qua đúng .”

Nơi tuy là năm 2333, nhưng so với thời hiện đại mà cô từng sống thì giống lắm, thì vẻ giống, nhưng nếu quan sát kỹ một chi tiết và lịch sử nhân văn của năm 2333, kỳ thực là sự khác biệt so với thế giới mà cô từng sống.

Những dị năng từ khi sinh sống một cuộc sống chiến đấu với zombie, mỗi ngày đều chạy trốn và xây dựng Khu An Toàn, thức ăn cũng là đồ hộp và các loại thức ăn nhanh do đế quốc sản xuất, thậm chí còn thịnh hành tiêm dung dịch dinh dưỡng hơn.

Ngay cả rau mà cô trồng đây cũng đều tranh mua hết, thật sự khó để nhận , bọn họ vẻ như là những từng uống cháo.

Hạ Xuyên Dã ôm eo cô: “Cần gì quan tâm ăn qua , em cứ cho cần nguyên liệu gì, như thế nào, ít nhiều gì cũng thể phục chế cho em một chút.”

“Thật ?”

“Lừa em gì?”

“Bây giờ luôn .”

Hạ Xuyên Dã lập tức bế cô từ ghế xuống, một mạch bế phòng bếp ở tầng , tiện thể còn dặn dò máy trong nhà chuẩn sẵn nguyên liệu.

Thẩm Tế Sơ vốn tưởng sẽ thả xuống, ngờ trực tiếp ôm cô , cô định lên tiếng thì đặt lên bàn bếp, còn kịp mở miệng, Hạ Xuyên Dã véo nhẹ chân cô: “Ngồi ngoan, một lát là xong.”

Thẩm Tế Sơ tủm tỉm : “Anh thật sự ?”

Hạ Xuyên Dã mở bảng điều khiển trí não, vẻ mặt nghiêm túc: “Trông giống như ? Không thì thể học, trông giống học ?”

TBC

“...” Thẩm Tế Sơ nhếch khóe miệng, như như : “Được, em chờ .”

Hạ Xuyên Dã bắt đầu dùng trí não tìm kiếm, tìm kiếm hồi lâu, phát hiện chỉ một ghi chép giới thiệu ngắn, bắt đầu học theo từng bước một, Thẩm Tế Sơ ở bên cạnh , thỉnh thoảng với hai câu gì đó, nhanh chóng sửa .

Hạ Xuyên Dã tuyệt đối từng bước chân bếp.

Động tác quá mức lóng ngóng.

Đây là kết luận của Thẩm Tế Sơ khi nấu ăn.

Suy cho cùng, những dị năng giả mỗi ngày chỉ cần tiêm dinh dưỡng dịch và ăn một ít đồ hộp với thuốc men, hình như cần kỹ năng .

Thẩm Tế Sơ hiếm khi phát hiện thứ , khóe miệng khỏi cong lên: “ , cho nhiều nước quá, còn nữa, bảo hái dưa leo, hái khổ qua về ? Cái ăn sống cũng , thử xem?”

Cô nhón một miếng khổ qua thái mỏng đưa tới bên miệng .

Nhắc nhở: “Sẽ đắng đó.”

Người đàn ông há miệng cắn một miếng, bờ môi chạm đầu ngón tay cô, chỉ ăn miếng khổ qua tay cô, mà còn cố ý dừng .

Thẩm Tế Sơ đỏ mặt: “Đắng c.h.ế.t .”

Anh buông cô , nhai miếng khổ qua trong miệng: “Rõ ràng ngọt.”

Thẩm Tế Sơ lập tức cúi đầu tìm khăn giấy lau miệng, tiện thể lau luôn cả ngón tay cho : “Nhanh lên chút.”

mà tài thái rau củ của thật sự .

Thứ gì cắt cũng đều mỏng.

Cô uống thuốc Hạ Xuyên Dã đưa, cảm giác đói lắm, nhưng loại thuốc đó tác dụng lớn đối với dị năng giả, tác dụng đối với bình thường dường như chỉ thể phát huy một chút ít, bụng cô luôn cảm thấy khó chịu.

Hạ Xuyên Dã cũng trêu cô nữa, tăng tốc độ xong những món cô ăn, lúc bưng lên, quả thật là sắc hương vị đều đủ cả, ăn ngay.

Tuy rằng ở giữa xảy vài ngoài ý .

cũng ảnh hưởng đến sự ngon miệng của Thẩm Tế Sơ.

Cô múc một thìa nhỏ, nếm thử, gì.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nu-phu-phao-hoi-kieu-diem/chuong-103.html.]

Hạ Xuyên Dã bên cạnh cô, tay cầm khẩu s.ú.n.g máy hạng nặng, liên tục nhét đạn , trông vẻ quá để ý đến Thẩm Tế Sơ, nhưng con ngươi bên mắt đỏ ngầu, chỉ thiếu điều dùng dị năng chằm chằm cô một cách trắng trợn.

Thẩm Tế Sơ cong môi: “Cũng tạm .”

Ánh sáng trong mắt của đàn ông lóe lên.

Thẩm Tế Sơ uống liền mấy ngụm, chẳng mấy chốc thấy đáy, thấy cô ăn ngon lành, Hạ Xuyên Dã cũng cúi đầu khẽ nhếch môi: “Anh nhớ cách , ăn thì với , còn thể thử các vị khác, em còn ăn gì nữa ?”

“Thịt bò , cho thêm ít thịt bò với rau củ, lẽ cũng ngon đấy.”

Hạ Xuyên Dã lắp xong s.ú.n.g máy, ném kho hàng bên cạnh: “Được, nhớ .”

Thẩm Tế Sơ chằm chằm: “Anh đột nhiên động đến mấy thứ vũ khí gì?”

“Từ lúc chúng về thì mưa axit vẫn luôn lúc ẩn lúc hiện, mấy ngày nay càng mưa liên tục, bên ngoài Khu An Toàn xuất hiện thêm nhiều loại dị thể, nghỉ ngơi thêm hai ngày nữa, dẫn đội tuần tra, nhất là khu vực sẽ xuất hiện nhiều tị nạn, đôi khi khó phân biệt với zombie, lúc sẽ cần dùng đến súng.”

Tim Thẩm Tế Sơ bỗng lỡ mất một nhịp: “Mưa bao lâu ?”

“Tính cả thảy là năm ngày .”

Vẻ mặt cô chút ngưng trọng.

Hạ Xuyên Dã cúi véo má cô: “Nghĩ gì thế?”

Thẩm Tế Sơ ngẩng đầu: “Mưa axit cứ kéo dài mãi như , là chuyện .”

“Ừ, .”

“Anh từng nghĩ tới, một ngày Khu An Toàn cũng sẽ còn an nữa?”

Hạ Xuyên Dã sâu mắt cô: “Đã từng, chỉ một .”

Thẩm Tế Sơ thở phào nhẹ nhõm, hỏi: “Em đang lo lắng điều gì? Hay là, em thật sự rời ?”

Thẩm Tế Sơ vội vàng : “Em lo lắng gì cả, cũng tạm thời rời ... Chỉ là...”

“Chỉ là gì?”

“Chỉ là, em mong chờ thấy thế giới mà từng .” Cô đàn ông, trong mắt lóe lên vài tia ý trong sáng và hy vọng.

Hạ Xuyên Dã sững sờ.

Mất vài giây suy nghĩ, mới tìm mạch suy nghĩ và giọng của : “Em... gì cơ?”

Thẩm Tế Sơ chớp chớp mắt: “Anh ?”

Anh : “Nghe rõ .”

“Vậy em thể hỏi ngay bây giờ ?”

“Chỉ là ngờ, em lòng tin với như .”

Thẩm Tế Sơ : “Chứ nữa?”

Đối với nam chính thế giới mà còn lòng tin, thì cô còn thể tin tưởng ai đây?

Hạ Xuyên Dã bỗng nắm lấy tay cô, kéo cô lòng: “Có lẽ thể thử xem, nhưng đó, lẽ em tự bước bước đầu tiên.”

Thẩm Tế Sơ hiểu ý , còn hỏi gì đó thì Hạ Xuyên Dã ôm cô phòng.

Cô vội vàng nắm lấy cánh tay : “Không cần ...”

“Không cần gì cơ?”

“Không cần .”

Lòng bàn tay Hạ Xuyên Dã cố ý luồn trong vạt áo cô: “Thật ?”

Thẩm Tế Sơ đỏ mặt phản kháng, bất ngờ đè xuống giường, ghé sát tai cô, gì đó.

“Đó là thuốc!” Thẩm Tế Sơ cắn một cái.

“Thuốc? Sao tin nhỉ.”

Thẩm Tế Sơ chuyện với nữa, đẩy , tự chui trong chăn.

Loading...