Lý Hàn Tinh đè thấp giọng : “Em sẽ cố gắng hết sức, nhưng mà em…”
 
Hứa Tân Di nhất thời ghét bỏ  chết: “Còn  thể diễn  ? Một mặt  c.h.ế.t   sống  xong cho ai xem? Thật sự nếu  chịu  thì  bệnh viện ,  như đạo diễn Từ cay nghiệt với cô lắm,  bệnh mà  cho cô  viện còn bắt ép  khác đóng phim?”
 
Sắc mặt Lý Hàn Tinh cứng đờ, nhưng ngay  đó rũ mí mắt xuống.
 
Tầm mắt của đoàn  phim ngay  đó liền  sang hai .
 
“Em xin  chị Tân Di, em… Kỹ năng diễn xuất của em  , chị  chịu đựng nhiều .”
 
“ biến kĩ năng của cô  ,  cần nhắc nhở.” Hứa Tân Di lườm cô một cái, “Không  diễn xuất thì học hỏi  nhiều một chút, đừng cứ cả ngày  những trò vớ vẩn, tới đây  diễn thử với  một chút.”
 
Hứa Tân Di đóng vai chính trong bộ phim , chủ đề chính là nữ chính báo thù dài tập, giai đoạn đầu là  sự áp bức từ   xung quanh mà trưởng thành, mà vai diễn của Lý Hàn Tinh chính và cái vai cô ghét nhất, xem là cái đinh trong mắt, hiện giờ gặp  nghèo túng, đương nhiên  giẫm lên .
 
“Thích Minh Nguyệt, ngươi cũng  ngày hôm nay?” Lý Hàn Tinh  đến đây, kế tiếp là hành động mang theo oán hận của nữ ba.
 
Tát cho nữ chính một bạt tai.
 
“Chị Tân Di, chị yên tâm, em sẽ  đánh chị thật .”
 
Khóe miệng Hứa Tân Di nhếch lên một nụ  trào phúng: “Tin rằng cô cũng  dám.”
 
“Tân Di, Hàn Tinh, hai   ?”
 
“Được  đạo diễn.”
 
“Vậy các bộ phận chuẩn , 5 phút  chính thức bắt đầu  chụp.”
 
Nhân viên các bộ phận đoàn phim đều   đúng vị trí và cương vị, ánh mắt   đều đồng loạt  về phía sân .
 
Hứa Tân Di vẻ mặt bi phẫn, Lý Hàn Tinh thái độ kiêu ngạo, từ  cao  xuống Hứa Tân Di phun  lời thoại ác độc mà nữ phụ thường .
 
Lời thoại  quả thực ác độc, nhưng đáng tiếc rằng khuôn mặt phối hợp với câu   là tiểu bạch thỏ khổ tình, thật sự  phần chẳng  gì.
 
“Thích Minh Nguyệt, ngươi cũng  ngày hôm nay?”
 
Nếu   tại Hứa Tân Di, cảnh diễn của nữ chính  vốn là của cô .
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nu-phu-giau-co-khong-muon-yeu/chuong-93.html.]
Lý Hàn Tinh kích động giơ tay, tát  má  của Hứa Tân Di.
 
Góc độ đó, lực đạo đó, đánh lên mặt cô như , tay Lý Hàn Tinh đoán chừng  sưng hai ngày.
 
Thủ đoạn thấp kém như , quả thực đầu óc quá nhỏ, thật sự đang kéo xuống sự đẳng cấp và đầu óc của mấy nữ phụ phản diện.
 
Hứa Tân Di đưa một tay  ngăn cản tay Lý Hàn Tinh,  nhạo : “Ngươi  đánh ? Vẫn là để  dạy ngươi một chút để ngươi xem thấy nào là nữ phụ độc ác.”
 
“Cắt—” Đạo diễn Từ nhíu mày, “Chuyện gì xảy  ?”
 
Hứa Tân Di  đầu : “Đạo diễn từ, Lý Hàn Tinh  cô  vẫn  hiểu rõ nhân vật ,   biểu diễn cho cô  xem thử một .”
 
Đạo diễn Từ  xong, “Không    đúng cảnh mà?”
 
“Đạo diễn Từ, cho thêm một cơ hội nữa .”
 
Thở phào một , đạo diễn Từ giơ tay lên: “Nhanh lên.”
 
Đổi vị trí, Hứa Tân Di   bậc thang, vênh váo tự đắc  Lý Hàn Tinh.
 
“Cô nên nhớ nữ phụ ác độc   diễn như . Thứ nhất, ánh mắt nhất định   coi ai  gì,  xem đối phương như rác rưởi,  thể trợn trắng mắt, nhưng nhớ kĩ, mắt trắng nhưng   biến thành mắt chết. Thứ hai, ngữ khí nhất định  âm dương quái khí, câu cuối cùng  nhất nên hừ lạnh một tiếng biểu thị sự khinh thường của , lúc  chuyện  phối hợp cả biểu cảm,  thể  chút động tác nhỏ,  vén tóc   nhạo.”
 
“Cuối cùng.” Hứa Tân Di  qua cô mỉm  giơ tay lên: “Cái tát  nhất định   nhanh  tàn nhẫn.”
 
Bốp—
 
Tay giơ lên hạ xuống.
 
Năm ngón tay in hằn  gương mặt trắng nõn của Lý Hàn Tinh  thể thấy  sưng đỏ lên.
 
Hứa Tân Di ôm bàn tay, oán giận  Lý Hàn Tinh, giống như đang trách cứ da mặt cô   thể dày như ,  lòng bàn tay của bản  đau.
 
Cô la hét, “Nhanh mang cái túi chườm đá đến đây cho , tay  đau  c.h.ế.t !”
 
Toàn bộ hiện trường yên tĩnh một chút.
 
Nói là  vật đều  yên cũng  sai.
 
Từ khi Hứa Tân Di dạy Lý Hàn Tinh diễn xuất, tất cả đều diễn  trong chớp mắt, ba giây  còn   trưởng bối đang dạy tiểu bối cách diễn xuất  cho , ba giây    thấy tiếng giòn tan vang lên, bàn tay Hứa Tân Di nhanh nhẹn lưu loát, dấu bàn tay  mặt Lý Hàn Tinh    sợ hãi.