Ba ngày , phòng  việc của Hứa Tân Di chính thức thành lập, tính cả Hứa Tân Di và các nhân viên khác  tổng cộng 15  cùng  bắt tay  việc.
 
Vừa mới    gặp đại sự đầu tiên.
 
“Sao ?” Vừa đến công ty, Hứa Tân Di liền nhận   khí  phần nghiêm túc,  kì lạ.
 
“Tân Di, em  , đây là lúc chúng  ăn cơm ở hội sở Ung Phúc  phóng viên chụp  đó.” An Nhã đưa cuốn tạp chí cho Hứa Tân Di.
 
Hứa Tân Di nhận lấy,  bìa tạp chí in một hàng chữ lớn: Diễn viên  tiếng nào đó nửa đêm cùng một ngôi  thần tượng đang nổi xuất hiện ở hội sở Ung Phúc, quần áo xộc xệch mờ ám nửa đêm gặp riêng .
 
Ảnh chụp của Hứa tân Di và Giang Niệm đều    mờ.
 
  mờ  cũng bằng ,  mù cũng  thể     phụ nữ trong ảnh  là Hứa Tân Di.
 
Hứa Tân Di vuốt vuốt tấm bìa tạp chí, mãi một lúc   câu nào.
 
Nếu   đang    , cô thật sự  ôm cuốn tạp chí  như mưa.
 
Có trời mới  cô kích động bao nhiêu, ngay cả tay cầm tạp chí cũng  khỏi run lên.
 
Bao lâu? Đã bao lâu ?
 
Ba tháng  trôi qua, suốt ba tháng ròng rã! Cô cuối cùng cũng  tên  cuốn tạp chí giải trí!
 
Cô thiếu chút nữa  cho là  hết thời,  còn  xuất hiện ở những nơi như thế  nữa chứ, cũng  nghĩ tới qua một thời gian như  mà quần chúng nhân dân còn  quên tên cô! Bọn họ vẫn còn nhớ thương cô!
 
Nhìn sắc mặt Hứa Tân Di nghiêm trọng, An Nhã cho rằng cô vì scandal của  mà cảm thấy lo lắng, cũng đúng,  đây Hứa Tân Di thường xuyên xuất hiện  các mặt báo của tin tức giải trí, thế nhưng  mắt nhiều năm như  nhưng cô  từng xảy   dính  scandal nào với đàn ông.
 
Cô  Hứa Tân Di thích Dịch Dương, cho nên  cho phép scandal với đàn ông của  xuất hiện   trang báo, cô   Dịch Dương hiểu lầm.
 
“Tân Di, mấy trang tạp chí  đưa tin lung tung, em đừng lo lắng,  bọn chị ở đây, bọn chị sẽ  để sự việc tiếp tục lan rộng .”
 
Trần Mạt mở miệng: “An Nhã  đúng, bà chủ, cô yên tâm, mấy cái scandal  chúng   kinh nghiệm lắm, nhất định  thể khiến cô xử lý thỏa đáng,  để  chút dấu vết.”
 
Sắc mặt Hứa Tân Di càng ngày càng nghiêm trọng, “Việc     nhưng   đừng khẩn trương, chỉ là một tin đồn nhỏ  tạp chí giải trí mà thôi,  quan trọng, thứ quan trọng hiện tại là tuần  đoàn phim mở máy, đến lúc đó chắc chắn sẽ   chơi  , đến lúc đó mấy    cho .”
 
Dừng  một lát, cô : “Tạp chí   lấy  ,   chút việc  về,   cứ  việc .”
 
Nói xong cô vội vã cầm cuốn tạp chí chạy về nhà.
 
Aiz, gần đây   chút chuyện, cô thiếu chút nữa cho rằng  và tên chó Dịch DƯơng  thật sự là vợ chồng  mật với  .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nu-phu-giau-co-khong-muon-yeu/chuong-76.html.]
 
Sau khi trở  nhà cũ, cả đêm Hứa Tân Di đều đang suy nghĩ nên để cuốn tạp chí ở , chờ Dịch Dương trở về,  liếc mắt một cái là  thể thấy  scandal của cô.
 
Sofa?
 
Không , để  sofa cũng quá nổi bật , ngược   như  phần cố ý.
 
Tủ đầu giường cũng  , đặt ở đó chẳng khác gì giấu đầu lòi đuôi.
 
Nhìn chung  bộ  gian trong phòng, nghĩ tới nghĩ lui, cuối cùng ánh mắt cô rơi  bên trong chiếc thùng rác.
 
 .
 
Ngoài cửa truyền đến tiếng bước chân, Hứa Tân Di nhanh tay lẹ mắt ném cuốn tay chí  tay  thùng rác,  khi Dịch Dương bước  phòng, cô nhanh chóng chui  trong chăn.
 
Im lặng.
 
Dịch Dương bước  phòng, nghi hoặc  Hứa Tân Di đang   giường, trùm hơn nửa đầu của   trong chăn.
 
Im lặng như ?
 
“Chồng ơi,  về  ?”
 
“Ừm.”
 
Dịch Dương đặt chiếc cặp xuống bàn  đó  phòng  quần áo khác,   sofa xem tài liệu mang từ công ty về.
 
— “Phải   để thu hút sự chú ý của  bây giờ?”
 
Đôi mày Dịch Dương nhíu , chuyện xảy  khác thường chắc chắn là  ý đồ, yên tĩnh nhiều ngày như , rốt cuộc cũng nhịn   mà gây chuyện .
 
“Chồng ơi, hôm nay     mệt ?”
 
“Bình thường,  mệt.”
 
— “Mình   như thế nào mới  thể khiến  chú ý đến cái thùng rác đây?” 
 
Thùng rác?
 
Dịch Dương tùy hiện liếc mắt  trong chiếc thùng rác,  thấy  một cuốn tạp chí giải trí ở đó.
 
Tạp chí?