“ cảm giác  đang  mơ,    ở đây một đĩa khoai tây sợi   giá ba chữ  .”
 
“Đừng   bộ dạng hiểu việc đời như thế chứ, đây là hội sở Ung Phúc, chỗ nào mà  khoai tây sợi cho cô ăn?”
 
An Nhã và Hứa Tân Di  đằng ,   mấy lời  đều nở nụ  trộm, “Từ hôm nay trở    sẽ cùng   việc, đừng khách sáo,  ăn cái gì thì cứ gọi, hôm nay bà chủ tương lai của chúng  sẽ trả tiền.”
 
Nói xong An Nhã vỗ vỗ vai bà chủ Hứa.
 
Hứa Tân Di cũng  : “ ,     cùng   việc chính là  cùng một nhà,  ăn gì cứ tùy ý gọi, hôm nay tất cả chi phí  trả.”
 
Nhân viên phục vụ đưa menu tới.
 
“Thật ? Vậy chúng   khách sáo .”
 
“Ai cần cô khách sáo? Nhanh lên .” An Nhã   dậy, giới thiệu với Hứa Tân Di: “Tân Di, để chị giới thiệu cho em một chút,   là Trần Mạt chị  đề cập  đó với em.”
 
Hứa Tân Di dường như nhận  gì đó: “Chào Trần Mạt, đúng là duyên phận,   chúng  là đồng nghiệp,   vẫn còn là đồng nghiệp.”
 
Trần Mạt  hơn 30 tuổi, bấy giờ  chẳng còn sự ngây ngô của  trẻ tuổi nữa, bốn chữ thành thục  định  thích hợp với .
 
“Hứa tiểu thư,  thể cùng cô…”
 
Hứa Tân Di ngắt lời : “Nếu    cùng   việc, cũng  cần mở miệng  cứ Hứa tiểu thư ,   thể gọi  là Tân Di, hoặc về   thể là bà chủ.”
 
Trần Mạt sững sờ,  sang  thẳng với Hứa Tân Di: “Bà chủ,   mong cô giúp đỡ nhiều hơn.”
 
“Đương nhiên ,  coi như  mang sự trong sạch của  giao cho  đó.”
 
Hứa Tân Di   xong lời , cả phòng tràn ngập tiếng .
 
Bọn họ  trong nghề , giới giải trí  loại  nào họ cũng  gặp qua, Hứa Tân Di kiêu ngạo khó gần, ở  đời  cô thậm chí cũng chẳng ai chú ý.
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nu-phu-giau-co-khong-muon-yeu/chuong-73.html.]
Có thể fan cảm thấy đó là điều dơ bẩn nhưng trong mắt  trong nghề như bọn họ, cái đó còn chẳng tính là bụi bặm.
 
An Nhã liên tục giới thiệu những  khác, Hứa Tân Di yên lặng ghi nhớ tên và mặt của những  ,   những   đều là những cánh tay đắc lực của cô, phòng  việc của cô  thể phát triển    cũng là dựa  bọn họ.
 
“Mấy  ăn  ,   toilet một chút.”
 
Tân Di rời , đến toilet trang điểm , mới   khỏi cửa toile,  mặt cô xuất hiện một thiếu niên dáng  cao gầy vội vàng chạy về phía cô, cho dù vẻ mặt  chút sợ hãi nhưng  khó để   ngũ quan tinh xảo của thiếu niên , là cực phẩm.
 
Bốp!
 
Một  chạy quá nhanh, một    kịp tránh, hai  cứ  mạnh mẽ đụng  .
 
Vai Hứa Tân Di  đụng trúng, hai chân lảo đảo   vững  lùi về phía  vài bước, mắt thấy sắp ngã xuống đất,  bé với dáng  cao gầy phản ứng nhanh chóng nắm lấy cánh tay Hứa Tân Di, giữ một  cách   đỡ lấy cô.
 
“Thật ngại quá, …” Thiếu niên thở hồng hộc, ngẩng đầu lên   thấy Hứa Tân Di trong nháy mắt liền sửng sốt, “Hứa… Tân Di? Chị Tân Di? Là chị?”
 
Hứa Tân Di ôm lấy phần vai  đụng đến đau nhói, đối với thiếu niên  mặt nhận  , cô  chẳng  chút ấn tượng,   quen mắt nhưng thật sự trong một  thời gian ngắn cô  thể nhận  đó là ai.
 
“Cậu là?”
 
Thiếu niên kích động : “Em là Giang Niệm, là một trong 5 thành viên của Big_Five ở công ty đó.”
 
Hứa Tân Di bừng tỉnh nhận .
 
Cô     quen mắt như , lúc  ở  poster  thấy qua vài , nhưng vẫn   cơ hội gặp qua  thật bao giờ, cho nên  thể nào nhận  nhanh như .
Mày kiếm mắt tinh, ngũ quan sắc sảo, làn da giống như trứng gà  lột vỏ, giữa hai hàng lông mày tạo cho  khác một cảm giác  thoải mái, dáng  dù gầy nhưng  lộ vẻ đơn độc yếu đuối,  cảm giác thiếu niên  vô cùng đặc biệt ở cái tinh thần tươi trẻ mạnh mẻ, là vẻ  của  trẻ tuổi lúc bấy giờ.
 
Trước đây cô  thấy kì lạ, một  bé  trai đáng yêu thế , sáng như ánh mặt trời,  mãi sống c.h.ế.t cũng  nổi tiếng?
 
Hiện tại  thấy mặt , cô càng cảm thấy khó hiểu.
 
“Thì  là em…” Hứa Tân Di  thưởng thức nhan sắc  ,  thấy vẻ mặt  lo lắng, cô hỏi: “Chị  , em  việc gì thì cứ   .”