Nữ Phụ Giàu Có Không Muốn Yêu - Chương 72
Cập nhật lúc: 2024-07-25 21:48:03
Lượt xem: 220
“Nếu thật sự như cậu nói, Hứa Tân Di đúng là người vừa có quyền thế vừa có bối cảnh?”
“Nếu không chẳng lẽ người như lão hồ ly Cao kia có thể khách sáo tiễn cô ấy đi sau khi vụ hủy hợp đồng hôm nay xảy ra à?”
“Nói nghe cũng có lý… Này Giang Niệm, bình thường không phải cậu rất thích phim Hứa Tân Di đóng à? Tại sao giờ không nói chuyện?”
Yên lặng nghe câu chuyện từ đầu tới cuối, Giang Niệm cười cong môi, trong mắt toàn ánh sao lấp lánh: “Tôi đang nghe đây.”
_______
Tuy rằng việc thành lập phòng làm việc có chút mất thời gian nhưng Hứa Tân Di đã có kinh nghiệm trước đó, không đến mức luống cuống tay chân không biết bắt đầu từ đâu, ngoại trừ ở phương diện nhân lực thật có chút phiền não, còn đâu đều thuận lợi.
Nhưng điều làm cô không ngờ tới chính là, An Nhã vậy mà như có thể giỏi như thế, từ bên Thiên Ngu dẫn về được một vài nhân viên, thậm chí còn dương dương tự đắc nói với cô: “Tân Di, em yên tâm, mấy người nhân viên này đều là người có thực lực thật sự, không phải gà công nghiệp, sau khi Thiên Ngu thay máy, tất cả đều là người mới, đương nhiên không có kinh nghiệm nên công ty rối mù cả lên, mấy người này sớm đã muốn đổi nghề, chị vừa hô mưa gọi gió một cái đã tới rồi.”
Nhân viên trong công ty, Hứa Tân Di biết không nhiều, nhưng cô tin tưởng An Nhã, người có thể được An Nhã nhìn trúng chắc hẳn không quá tệ.
“Có những ai?”
“Biết Trần Mạt không? Lúc trước ở chung công ty, so với em còn kém hơi vạn phần, có người còn nói cậu ấy không xứng đáng với vị trí hiện tại, trong thời gian một năm, dưới kế hoạch của Trần Mạt toàn bộ phương diện đều được tẩy trắng. Còn có tổ tuyên truyền, tổ tài nguyên, bộ phận PR, mấy người có năng lực nòng cốt đều đến chô chúng ta, chị trả lương cho họ gấp đôi. Chị nói với em, em cứ xem đi, với tình hình hiện tại của Thiên Ngu, không bao lâu nữa khẳng định tự tìm đường c.h.ế.t thôi.”
Hứa Tân Di dường như suy nghĩ gì đó, gật đầu.
“Đúng rồi.” An Nhã tựa như nhớ ra cái gì: “Lúc trước không phải bảo em bảo chị giúp em tìm phòng làm việc sao? Chị chọn được một cái rồi, tuyệt đối em sẽ thích.”
Sau khi làm xong các loại thủ tục và giấy chứng nhận, Hứa Tân Di sau đó đi xem mấy tòa nhà văn phòng nhưng không ưng cái nào, chuyện này liền ủy thác cho An Nhã làm.
Lúc này mới vài ngày, nhanh vậy đã tìm ra rồi?”
“Chỗ nào?”
“Cao ốc Tân Hải đường Trường Ninh.” An Nhã thâm sâu nói: “Chỗ đó cách Nhất Phẩm Lan Đình rất gần, hơn nữa đối diện nơi đó chính là công ty Dịch Dương, thế nào? Chỗ này không tệ chứ? Là chị cố ý chọn cho em.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/nu-phu-giau-co-khong-muon-yeu/chuong-72.html.]
— Thật là cảm ơn chị.
Hứa Tân Di biết An Nhã có lòng tốt, không có ý gì khác, nhưng địa chỉ công ty vậy mà lại chọn đối diện công ty Dịch Dương, cô cảm thấy tai mình như ù đi, thật sự khổ không nói nên lời.
“Ngoại trừ cao ốc Tân Hải ra còn nơi nào khác nữa không?”
“Làm sao vậy? Có vấn đề gì à?”
Hứa Tân Di muốn nói lại thôi.
Quên chuyện đó đi.
Cho dù có gần với tên đần kia thì cũng bình thường, dẫu sao cô cũng không cần thường xuyên đến phòng làm việc.
“Không có chuyện gì, vậy thì cao ốc Tân Hải đi, rất tốt.” Suy nghĩ một chút, Hứa Tân Di dặn dò cô: “Như này đi, hai ngày nay chị làm việc cũng không tệ lắm, tối mai có thời gian, em mời mọi người cùng ăn một bữa cơm.”
“Vậy tôi chờ bữa tiệc lớn của bà chủ tương lai rồi.”
“Yên tâm, không thể thiếu phần của chị.”
________
Làm bà chủ tương lai, Hứa Tân Di vung tiền như nước, mời nhân viên nòng cốt tương lai cùng làm việc đến hội sở Ung Phúc ăn cơm.
Nơi này nằm ở trung tâm thành phố A, phòng o được thiết kế với phong cách Châu Âu đầu thế kỉ trước, sau nhiều lần thay đổi, được ông chủ hiện tại nhìn trúng, thuê 10 năm, xây dựng thành hội sở tư nhân hiện tại.
Bởi vì là nơi cao cấp, muốn được tới hội sở Ung Phúc ăn cơm một bữa cũng phải là thành viên ở đây mới được vào.
Mà muốn trở thành hội viên rất đơn giản, phí tham gia là 10 vạn, nhưng phải do giới thiệu.
Sau khi được nhân viên phục dẫn đến phòng ăn, đám người đi theo cô đều líu lưỡi, “Uầy uầy, cho tới bây giờ tôi cũng chưa từng nghĩ đến có một ngày mình lại được ngồi ở Ung Phúc ăn cơm đấy, không được, tôi phải quay video lại đăng lên mạng xã hội đã.”
“Trời ơi, tôi nghe nói chiếc đũa này đều được làm bằng vàng đó, thật hay giả vậy?”