“Về từ sớm , đang ở  lầu.”
 
Hứa Tân Di ôm một hộp quà: “Vậy cháu xin phép lên phòng .”
 
Dịch lão  phất tay: “Được,  .”
 
Hứa Tân Di chạy tới  cửa thư phòng, gõ gõ cửa, ông một ly nước cùng với hộp quà bước đến  bàn  việc của Dịch Dương, mỉm  cảm kích : “Ông xã, hôm nay em đến công ty thuận lợi hủy hợp đồng , cảm ơn   giúp cho em.”
 
Dịch Dương  cô một cái: “Không cần cảm ơn.”
 
“Vẫn  cảm ơn, em dùng tiền của  để mua cho  một cái thắt lưng, đây là chút tâm ý của em,  nhận lấy .” Cô lấy hộp đựng thắt lưng , đưa cho Dịch Dương.
 
Phần logo  đóng  hộp là thương hiệu mà Dịch Dương  từng thấy qua.
 
Dịch Dương thoải mái nhận lấy, hỏi : “Tiền của em?”
 
“ , cái thắt lưng   đáng quý,  ít hơn chục vạn.” Cô còn cố ý nhấn mạnh giá.
 
Quần áo của Dịch Dương phần lớn là do Dịch phu nhân chuẩn , nhưng đối với giá cả  cũng hiểu  chút ít, một sợi thắt lưng vài chục vạn  cũng  quá ngạc nhiên, nhưng chỉ là  nhãn hiện    từng thấy qua?
 
Mở hộp quà , chỉ thấy  một sợi thắt lưng bình thường   gì đặc biệt, so với mấy cái ngoài chợ   gì khác nhiều.
 
“Cảm ơn.” Đây là  đầu tiên  nhận  quà của Hứa Tân Di.
 
“Không cần cảm ơn.” Hứa Tân Di nhân cơ hội : “ , hôm nay em  dùng thẻ phụ của  mua chút đồ, tốn ít tiền,  sẽ  để ý chứ?”
 
Dịch Dương  nhận  tin nhắn  điện thoại, nhưng bận rộn cả ngày    thời gian xem.
 
Hắn thuận miệng hỏi một câu: “Tốn bao nhiêu?”
 
“Cũng  nhiều lắm, chỉ hơn một vạn chút thôi.”
 
Hơn một vạn đối với Dịch Dương  đáng là bao, “ , nhưng thẻ phụ đó em cứ giữ  mà tiêu, cần gì thì tự mua.”
 
“Cảm ơn chồng,  em  tắm ,  cũng nghỉ ngơi sớm chút .”
 
“Ừm.”
 
Điên thoại di động gửi tới một tin nhắn.
 
Dịch Dương mở điện thoại  xem.
 
— [ Ngân hàng XX Trung Quốc ] Số cuối tài khoản 2411 của bạn  lúc 20:42 ngày 20 tháng 10 tổng cộng  thành giao dịch 109, 5702 vạn tệ.
 
Dịch Dương: “?”
 
Hắn  chằm chằm tin nhắn  mấy , đếm kĩ càng từng con , xác định    nhầm mới nâng cao giọng: “Hứa Tân Di!”
 
Hứa Tân Di   cửa phòng.
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nu-phu-giau-co-khong-muon-yeu/chuong-69.html.]
“Hôm nay em rốt cuộc tiêu bao nhiêu tiền?”
 
Mặt mũi Hứa Tân Di tỏ  vô tội: “Hơn một vạn…”
 
“Hơn một vạn? Vậy thông báo giao dịch  điện thoại  như  là thế nào? Hơn một vạn của em?” Dịch Dương dường như nghĩ  điều gì đó: “Hơn một vạn là bao nhiêu?”
 
Hứa Tân Di nghĩ nghĩ: “Không nhớ rõ lắm, chỉ nhớ hơn một vạn. Chồng ,  sẽ  hẹp hòi như  chứ? Một chút tiền nhỏ thôi mà,   nỡ cho em tiêu  em trả  cho  là …”
 
“...” Dịch Dương đỡ trán: “Quên , em về phòng nghỉ ngơi .”
 
Hứa Tân Di mỉm : “Em  đây.”
 
Ánh mắt Dịch Dương liếc  thắt lưng  bàn, “Đợi .”
 
Anh nghi ngờ  Tân Di, “Em  xem, chiếc thắt lưng  em mua cho  với giá bao tiền?”
 
“Thiếu  nhiều lắm là mười vạn!”
 
Dịch Dương gằn từng chữ hỏi: “Thiếu bao nhiêu?”
 
“Khoảng…” Hứa Tân Di kéo giọng, nhanh chóng chạy  ngoài cửa: “Chín vạn chín ngàn bảy (9,9700 vạn).”
 
Chuồn!
 
“... Hứa Tân Di!!!”
 
Dịch Dương cảm thấy chắc chắn đời   nợ Hứa Tân Di nên bây giờ Hứa Tân Di tìm  đòi nợ.
 
Cả đêm mất hơn cả trăm vạn thật  cũng  đáng là bao, nếu   mang thẻ phụ cho Hứa Tân Di,  thì cô thích mua cái gì, mua bao nhiêu đều là tự do của cô.
 
 mua đồ hơn một trăm vạn,  mà chỉ mua cho  chiếc thắt lưng giá ba trăm tệ?
 
Bởi   nghi ngờ chiếc thắt lưng giá mười vạn tại  logo in  hộp    từng thấy qua bao giờ?
 
Ngẫm  vẫn là  cam tâm.
 
Dịch Dương lấy điện thoại di động  tìm kiếm nhãn hiệu của thắt lưng.
 
— Thắt lưng XX mười năm tuổi, dây lưng nam quyến rũ,  từ da bò mềm mại  khóa dễ dùng.
 
Giá niêm yết: 299.
 
Thật đúng là 300 tệ  sai.
 
Dịch Dương nghiến răng nghiến lợi nhấn , giao diện bán hàng qua mạng vô cùng lòe loẹt đậm mùi xưa cũ,  sơ qua  mấy  đàn ông trung niên tầm bốn mươi tuổi   mẫu, một hàng chữ cực lớn vắt ngang trang đầu cửa hàng.
 
Thắt lưng XX, tạo cảm giác thoải mái cực hạn cho   trói buộc.
 
Dịch Dương: …
 
Hắn thật sự    Hứa Tân Di mua  cái  ở cửa hàng nào? Thật sự vất vả cho cô .