— “Hôm nay   xong với  .”
 
Dịch Dương: “...”
 
Hai mắt Hứa Tân Di giàn giụa nước mắt dẫn Dịch lão   văn phòng,    khuyên: “Ông nội,  trễ thế   cháu đỡ ông về phòng nghỉ ngơi.” Dưới đôi mắt đẫm lệ cô  Dịch Dương, giả vờ sợ hãi cúi đầu: “Cháu chịu uất ức chút cũng  .”
 
Dịch lão  chống gậy, vỗ vỗ mu bàn tay của Tân Di: “Việc  ông nội hiểu , ông nhất định sẽ    chủ cho cháu.”
 
Ông  đầu về phía Dịch DƯơng: “Dịch Dương,  chuyện gì , tại   bắt nạt Tân Di?”
 
Dịch Dương  dậy đỡ ông nội  xuống ghế sô pha, “Ông nội,  trễ thế  ông còn  ngủ?”
 
Dịch lão   đồng hồ: “Còn  tới chính giờ,  tính là muộn. Trước tiên cháu  cho    chuyện gì xảy  , Tân Di là vợ chúa,  ăn h.i.ế.p thành như  mà cháu còn  thể bỏ mặc  ?”
 
“Ông nội, cháu…”
 
Hứa Tân Di  lóc cắt ngang lời Dịch Dương, giọng vô cùng uất ức: “Ông nội,  , việc  cháu  thể tự  giải quyết, công ty  chịu hủy hợp đồng với cháu thì cháu sẽ khởi kiện công ty, luật sư  nếu thắng  thể thuận lợi hủy bỏ hợp đồng, nếu cháu thua cháu  trả tiền bồi thường  đó mới  thể hủy hợp đồng.”
 
Nói xong đưa tay gạt  nước mắt: “Cháu chỉ chịu chút khổ sở thôi, cháu ở công ty nhiều năm như , công ty  mà thà hủy hợp đồng với cháu để mang kịch bản của cháu cho diễn viên khác, còn   phong sát cháu nữa.”
 
Dịch Dương: “...”
 
Dịch lão   Tân Di bằng ánh mắt càng từ ái, “Đứa trẻ , ở công ty chịu uất ức lớn như    sớm  cho ông nội? Còn  cháu nữa, Dịch Dương,  chuyện gì xảy  ? Tân Di xảy  mấy loại chuyện  cháu là chồng  lẽ  giúp  gì,    giúp con bé?”
 
Dịch Dương nhỏ giọng : “Ông nội, Tân Di   , cô   thể tự giải quyết, hơn nữa chuyện thế   luật sư  mặt cô  giải quyết ,   vấn đề gì quá lớn.”
 
“ đó ông nội.” Hứa Tân Di cố gắng nặn  nụ ,   ý chịu nhục: “Con  thể tự  giải quyết .”
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nu-phu-giau-co-khong-muon-yeu/chuong-66.html.]
Dịch lão   cho là : “Con bé cũng chỉ là đứa nhỏ, tiếp xúc với luật sư   đàm phán với lão cáo già ở công ty, đối mặt với những tính toán tỉ mỉ của lão cáo già , cháu  giúp mà còn  , con bé mà chịu thiệt thì   ?”
 
Chịu thiệt?
 
Dịch Dương  nhạt, với tính tình đó của Hứa Tân Di, cô  thể chịu thiệt dù một chút ? Không tìm việc cho  khác  là phúc lắm .
 
“Chuyện   mặc kệ, cháu   Tân Di giải quyết cho .”
 
— “Không    giúp ? Để  xem     thế nào.”
 
“Được, ông nội, chuyện  cháu sẽ  Tân Di giải quyết, Tân Di, đưa  điện thoại của luật sư cho ,  để luật sư của công ty tiếp nhận vụ kiện của em, bọn họ đều là luật sư  kinh nghiệm, nhất định trong ba tháng sẽ  em giải quyết  vụ .”
 
Dịch Dương nhấn mạnh mấy chữ “trong vòng ba tháng”.
 
Hứa Tân Di giận đến nghiến răng nghiến lợi.
 
— “Ba tháng nữa đoàn phim sớm  khởi chạy máy,  xong thì còn  gì nữa?”
 
“Không cần  ông xã, thật sự  cần, luật sư Hà cũng là một luật sư   kinh nghiệm,    ở đây, em nhất định  thể thắng kiện, chỉ là đáng tiếc cho kịch bản , em  chuẩn  một tháng , học thuộc kịch bản trong vòng nửa tháng, bỏ  nhiều tâm huyết như  giờ vứt   chút tiếc.”
 
“Kịch bản   xảy  chuyện gì? Nói cho ông .”
 
Nói xong Tân Di kiên cường : “Là như , công ty cháu mang bộ phim  cho cháu chuyển cho diễn viên khác, cháu  tìm đạo diễn  chuyện, ông  cũng  thích diễn xuất cùng thực lực của cháu nên   chỉ cần cháu  thể giải quyết tranh chấp xong với công ty  khi khởi  thì  thể giúp cháu  với nhà đầu tư đổi em  nữ chính, thế nhưng Dịch Dương  kiện tụng ít nhất ba tháng, ba tháng  sợ là đoàn phim  sớm khởi .”
 
“Thì  là như .” Dịch lão  dường như đang nghĩ  gì đó.
 
“Ông nội, đây chỉ là chuyện nhỏ mà thôi, thật sự  đáng để ông quan tâm,  , bộ phim    cơ hội thì bộ phim khác.”
 
“Cháu a, là   quyết tâm lớn,  ức h.i.ế.p thành dạng   mà cũng  tự  chui  bụng hổ,  , chuyện kịch bản  Dịch Dương, cháu    chủ cho Tân Di luôn ,  ?”