Hứa Tân Di là   chịu nổi ánh mắt  nữa, cô vốn là  thích thứ , bộ dạng  của Dịch Dương  càng  cần ,  ánh mắt , cô   chút  chống đỡ nổi, cơn giận đang đè nén trong lòng chợt tan thành mây khói.
 
A a a a a a, tên chó Dịch Dương   dùng mỹ nam kế với cô!
 
“Lạnh , chờ em chút em mở hệ thống sưởi , lát nữa sẽ ấm thôi.” Hứa Tân Di    lau tóc cho : “Anh xem  kìa, kết giao với mấy  gì , bỏ thuốc  rượu của , thuốc  là thứ tùy tiện uống  ? Nếu xảy  chuyện gì thì   ? Lát nữa   bệnh viện kiểm tra một chút, nếu thật sự  chuyện gì thì cũng sớm phát hiện  sớm kết thúc nó. Mà còn nữa, cho dù là bạn bè nhiều năm  gặp, cũng  thể  cảnh giác như  chứ.”
 
Thấy tóc Dịch Dương cuối cùng cũng  còn giọt nước nào, cô mở miệng: “Anh  nhà vệ sinh  áo choàng tắm  , nếu  lát nữa sẽ cảm lạnh mất, em bảo tài xế lấy cho  bộ âu phục khác , đợi chút nữa mang đến  .”
 
“Làm  em ?” Trầm mặc hồi lâu rốt cuộc Dịch Dương cũng mở miệng.
 
“Cậu nhân viên ban nãy hất rượu lên    cho em ,    thấy   bỏ thuốc lạ  rượu của ,  để cho  nhân viên khác bưng rượu lên cho ,  đó  uống nên em mới  việc ,    chứ?”
 
Lại là một trận im lặng kéo dài.
 
Dịch Dương cúi đầu mệt mỏi xoa xoa thái dương,  dậy: “Không ,    quần áo .”
 
Chân   mới bước  nhà vệ sinh, tài xế  mang âu phục đến đưa cho , bên ngoài còn mang theo cả chiếc băng cá nhân cỡ lớn mà Hứa Tân Di dặn dò.
 
Nhiệt độ trong phòng chậm rãi tăng lên, khi Dịch Dương mặc xong âu phục từ trong nhà vệ sinh , cảm giác ấm áp đập  , trong nháy sự ấm áp liền bao bọc lấy cái lạnh đ.â.m  cốt tủy , rốt cuộc cũng cảm thấy  hơn chút.
 
“Vừa  Tần Nghiên đến  là Tần lão   gặp , chuyện   tính xử lý ?”
 
“Nên  gì thì  đó.” Dịch Dương cài cúc áo sơ mi  cổ tay, vẻ mặt trầm xuống khó đoán: “Đi thôi.”
 
“Chờ một chút.” Hứa Tân Di  tới  mặt ,  ,  đó kiễng chân lên dám một miếng băng cá nhân cỡ lớn lên chỗ  Hứa Tân Di dùng thắt lưng quẹt qua, hàm  của   sưng một cục, hiện tại cuối cùng cũng che .
 
Hứa Tân Di hài lòng  : “Được ,  thôi.”
 
Trò  bắt đầu!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nu-phu-giau-co-khong-muon-yeu/chuong-56.html.]
 
Sinh nhật Tần Nghiên  tổ chức long trọng, nhưng kết thúc trong sự vội vàng,  đó Tần  tiễn khách về, Tần lão  thì gọi một vài tiểu bối ở .
 
Khách sạn trích camera, tìm  nhân viên phục vụ lúc đó   rượu cho Dịch Dương, từ  ngọt đến bắt ép, cuối cùng nhân viên phục vụ  cũng khai hết , chỉ tay  bốn  bạn của Tần Nghiên : “Là bọn họ bảo  đưa tới.”
 
Mấy  bạn  của Tần Nghiên lúc đầu  nhân, nhưng  khi tìm  thuốc khác   một trong  bốn bọn họ, cuối cùng cũng  còn cách nào ngoài thừa nhận.
 
“Dịch Dương tới ?” Tần lão   Hứa Tân Di và Dịch Dương đang  tới, vẻ mặt  chút lo lắng: “Không  chứ?”
 
Dịch Dương  chớp mắt  tới  mặt ông Tần, “Không  chuyện gì lớn, cơ thể của ông vẫn khỏe chứ ạ?”
 
“Tốt, vẫn còn  lắm.” Tần lão   , : “Cháu   là  ,     đến việc  cũng  tức giận.”
 
Ông trừng mắt  mấy  : “Mấy đứa  rõ chuyện  với Dịch Dương .”
 
Đám bạn  của Tần Nghiên  trái  , dùng những từ nịnh bợ.
 
“Dịch Dương, đừng nhỏ mọn như  chứ, bọn  chỉ đùa chút mà thôi.”
 
“ , chúng  cũng nhiều năm   gặp, chỉ đùa chút mà thôi, đừng vì chuyện  mà  lớn chuyện chứ.”
 
“Cho bọn  xin     ?”
 
Tần Nghiên cũng : “  đó Dịch Dương, chuyện  thật sự chỉ là đùa giỡn mà thôi, em cũng   chuyện lớn thế , hôm nay là sinh nhật 25 tuổi của em, nển mặt em một chút mà bỏ    ?”
 
Hứa Tân Di thật sự toát mồ hôi lạnh, chỉ sợ tên đần Dịch Dương  ngại  Tần lão  mà cứ  cho qua chuyện  mất.
 
— “Lão hồ ly cùng một đám hồ ly nhỏ, nếu quả thực cho qua thì gọi ở   gì, còn    dùng mặt mũi của  cậy già lên mặt, để Dịch Dương bỏ qua chứ gì.”
 
Tần lão  thở dài: “Dịch Dương,   chuyện    với cháu, nhưng hôm nay là sinh nhật Nghiên Nghiên, nếu   chuyện lớn hơn chúng  đều  khó xử, để bọn chúng  xin  cháu, việc  coi như xong   ?”