Nữ Phụ Giàu Có Không Muốn Yêu - Chương 55
Cập nhật lúc: 2024-07-18 22:20:22
Lượt xem: 398
Tài xế nhà họ Dịch tới thật không đúng lúc.
Bất luận là đối với Dịch Dương và Hứa Tân Di hay chỉ là với Tần Nghiên mà nói.
Khi Tần Nghiên nghe bạn thân nói, Dịch Dương đang ở lầu hai chờ cô, cô còn cho rằng bạn bè đang đùa mình một chút mà thôi, làm cho cô không ngờ tới chính là đám bạn thân của cô lại cho Dịch Dương uống thuốc.
“Nghiên Nghiên, cậu đừng do dự, ai mà không biết Hứa Tân Di xen vào tình cảm giữa cậu và Dịch Dương đâu chứ? Hứa Tân Di mới là người thứ ba, huống hồ căn bản Dịch Dương cũng không thích cô ta.”
“Bọn họ sớm muộn cũng ly hôn, cậu muốn đợi thêm mấy năm nữa cũng được, nếu cậu không muốn đợi thì bây giờ lên lầu hai đi, không cần cậu thật sự làm gì với cậu ấy, cậu chỉ cần ở yên trong phòng một lát, chúng tớ sẽ giúp cậu xử lí thỏa đáng.”
Ngay thời khắc Tần Nghiên động tâm, tài xế của Dịch Dương chạy tới, dẫn theo nhân viên khách sạn đi lên lầu hai.
Mấy người lúc ấy liền luống cuống.
“Các người làm gì vậy?”
Nhân viên khách sạn giải thích: “Tần tiểu thư, người đàn ông này nói anh ta là tài xế của Dịch tiên sinh, Dịch tiên sinh gọi điện thoại tới bảo anh ta qua đây.”
Tần Nghiên đại khái đoán được Dịch Dương trong phòng e rằng đã tỉnh, cảm xúc tiếc nuối chợt hiện lên.
Cửa phòng mở ra.
Vừa mở của phòng, ánh đèn nhỏ trên đầu giường xuất hiện, nhìn không rõ toàn cảnh căn phòng, nhưng tình hình bên giường thế nào thì đủ để nhìn rõ.
Cả người Dịch Dương ướt đẫm, Hứa Tân Di lại cầm thắt lưng đứng bên giường.
Cục diện hiện tại có chút cháy bỏng.
Tài xế nhanh tay lẹ mắt quay người đóng cửa lại.
“Thật xin lỗi, quấy rầy rồi.”
Mấy người đứng ở ngoài cửa bốn mắt nhìn nhau, còn chưa kịp phục hồi tinh thần từ chấn động vừa rồi.
Lái xe thấp giọng ho khan một tiếng: “Dịch tiên sinh và Dịch phu nhân vẫn đang ân ái.”
Sắc mặt mọi người hoang mang nhìn nhau.
Trong lòng Tần Nghiên hiểu rõ, nghe được tình hình bên trong như bây giờ, sự tình sợ là đã bại lộ, nếu Dịch Dương không tin cô không tham vào chuyện này, vậy cô cần nghĩ cách đối sách trước.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/nu-phu-giau-co-khong-muon-yeu/chuong-55.html.]
Năm phút sau, Hứa Tân Di từ trong phòng đi ra, giọng điệu có chút trào phúng: “Tần tiểu thư, tuổi cô còn trẻ, sao ngay trong sinh nhật của mình mà làm ra những chuyện không biết xấu hổ như vậy?”
“Cô cẩn thận lời nói mình chút đi.” Đám bạn thân của Tần Nghiên đứng ra đỡ lời.
“Tôi bây giờ vẫn đang rất lịch sự, các người tốt nhất nghĩ xem lát nữa nên giải thích thế nào đi.”
Ais, cô đúng là xem trọng Tần Nghiên, còn cho rằng cô ta tốt hơn đám đó, kết quả cũng chỉ có vậy, còn tưởng rằng cô ta có thể chinh phục được Dịch Dương, kết quả còn lôi cả mình vào cuộc thế này.
Với cục diện bây giờ mà nói, Dịch Dương còn có thể thích cô ta mới lạ.
“Tiểu Trương.” Hứa Tân Di dặn dò tài xế: “Cậu đi tìm bộ âu phục khác đến đây, còn nữa, lấy băng cá nhân cỡ lớn tới đây luôn.”
“Vâng Dịch phu nhân.”
Tần Nghiên khẩn trương hỏi: “Dịch Dương anh ấy làm sao vậy? Không sao chứ?”
“Không có chuyện gì, chỉ là ăn chút đồ không nên ăn.” Hứa Tân Di đưa mắt nhìn mấy người kia một cái, đặc biệt nhìn kĩ tên chó đã bỏ thuốc hắn sau đó xoay người đóng cửa lại.
Trong phòng trên giường là một mớ hỗn độn, đệm nằm ướt đẫm nhỏ nước tí tách tụ thành mấy vũng nước lớn dưới sàn.
Sau khi tỉnh táo lại, Dịch Dương cúi đầu ngồi trên sô pha.
Hứa Tân Di nhìn một cái, mở hệ thống sưởi ấm trong phòng, sau đó vào phòng vệ sinh lấy khăn lau mặt đưa cho hắn.
“Anh vào phòng vệ sinh cởi quần áo ra trước đi, bên trong có áo choàng tắm, nhớ lau khô tóc, đừng để cảm lạnh.”
Pho tượng Dịch Dương kia giống như không nghe thấy gì, Hứa Tân Di thật muốn ném khăn lên đầu hắn.
Nhưng ngẫm lại tối nay Dịch Dương cũng chỉ là người bị hại, cộng thêm ba chậu nước trước đó cô đổ lên, cuối cùng vẫn là bỏ ý nghĩ này.
Quên đi, nhìn hắn đáng thương thế này cô cũng không muốn so đo với hắn.
Hứa Tân Di đi tới, dùng khăn lông lau sạch mái tóc ướt nước của anh.
Cơ thể Dịch Dương hơi run lên, chậm rãi ngẩng đầu, không chớp mắt nhìn Hứa Tân Di, ánh mắt hoa đào đen láy, một đèn nhỏ ấm vào vàng chiếu vào mắt anh, dường như có một đám lửa đang thiêu đốt.
Hứa Tân Di chớp mắt vài cái, lại nhìn hắn.
Tóc Dịch Dương rũ xuống, không còn vẻ vênh váo hung hăng của ban ngày, lại thêm vài phần đáng thương.
“...”