Nữ Phụ Giàu Có Không Muốn Yêu - Chương 43
Cập nhật lúc: 2024-07-14 17:48:40
Lượt xem: 388
“Đắt thật đó.”
“Mà chủ blog không phải đã quên trước đó không lâu Dịch thị đánh thẳng vào mặt chuyện của Tả Dung rồi à? Mấy lời như này mà còn dám phát tán ra bên ngoài, không sợ luật sư của Dịch thị kiện à?”
“Người như Dịch Dương thế này, cho dù có cưới cũng sẽ cưới người xứng đôi vừa lứa, môn đăng hộ đối, làm sao có thể tìm vợ trong giới điện ảnh được chứ, chủ weibo ăn nói xàm thật đó.”
“Yêu cầu tiết lộ!!! Ai là thiên tuyển chi nữ mà có thể bắt được người có giá trị hàng chục tỉ như Dịch Dương vậy chứ, Dịch Dương quả thật là hình mẫu lí tưởng của tôi đó! Có tiền có nhan sắc lại biết giữ mình trong sạch, người đàn ông như vậy quả thực là trời sinh chỉ một, là hàng hiếm đó, tôi điên cuồng hâm mộ cô gái đó quá đi!”
“Aiss, giấu lâu như vậy mà vẫn bị phát hiện, vậy để tôi nói thẳng đi, tôi chính là vợ đã ẩn hôn nhiều năm của Dịch Dương đó.”
Hứa Tân Di: “...”
Hứa Tân Di và Dịch Dương đã ẩn hôn nhiều năm, mấy năm nay cũng cùng nhau không đề cập tới việc này, đối với Tân Di mà nói, ẩn hôn lợi nhiều hơn hại.
Dù sao một người phụ nữ đã kết hôn, ở trong giới giải trí đương nhiêu sẽ không thể chạm tới được nhiều tiểu thịt tươi rồi.
“Chị Tân Di, chị ở trong giới giải trí lâu như vậy có nghe qua ngôi sao nào ẩn hôn với tổng giám đốc Dịch thị hay không?”
“Đương nhiên có nghe nói qua.” An Nhã cười nói: “thậm chí còn gặp rồi nữa.”
“Gặp rồi? Chủ weibo này nói thật à? Dịch Dương kết hôn thật sao?”
“Chị An Nhã, chị mau nói đi, là nữ minh tinh nào may mắn có thể gả cho tổng giám đốc Dịch thị vậy?”
“May mắn?” Hứa Tân Di liếc mắt nhìn tiểu thịt tươi kia, khịt mũi coi thường.
“Đương nhiên.” Tiểu thịt tươi hăng hái sôi nổi: “Dịch thị ở thành phố A gần như không có đối thủ, bất kể là bất độc sản hay so về ngành nghề khác đều dẫn đầu, giá trị thương trường và triển vọng của Dịch thị là không thể đo được, ông chủ Dịch thị tuổi còn trẻ mà đã có thể quản lí được chuỗi công ty gọn gàng quy củ như vậy, năng lực đương nhiên không cần bàn, hơn nữa anh ta còn đặc biệt đẹp trai, có thể gả cho anh ta quả thật là điều rất may mắn đó.”
Nhưng mà con ngỗng may mắn Hứa Tân Di này cũng không có nửa phần cảm thấy vui vẻ gì, ngược lại sau khi mấy tiểu thịt tươi này bàn luận về Dịch Dương, hứng thú của cô với mấy người bọn họ giảm xuống rất nhiều!
Nông cạn.
Cùng lúc đó một nhóm người đến hội sở này đàm phán xong công việc, mấy người đó bắt đầu ra về, lúc đi qua ngoài cửa phòng, bước chân người đàn ông liên dừng lại.
Hai nhân viên an ninh đứng ở cửa tiến lên hỏi: “Dịch tiên sinh, có chuyện gì sao?”
Dịch Dương rũ mày một lát sau đó ra dấu, ý bảo bọn họ rời đi trước.
Ngay cả hai nhân viên an ninh cũng rời đi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/nu-phu-giau-co-khong-muon-yeu/chuong-43.html.]
— “Dịch Dương có đẹp trai đến mấy cũng có làm cơm ăn được không? Một Dịch Dương làm sao có thể so với một trăm tiểu thịt tươi chứ.”
— “Nông cạn, quá nông cạn.”
— “Vẫn còn có nhiều người phụ nữ muốn gả cho Dịch Dương vậy sao? Bọn họ điên rồi à, tính tình Dịch Dương như chó điên thế ai mà chịu nổi?”
— “Cho không mình cũng chẳng cần.”
Mấy cậu nhóc kia tiếp tục truy hỏi: “Chị Tân Di, chị An Nhã nói hai người đã từng gặp rồi, nữ minh tinh may mắn kia là ai vậy?”
“Đúng đó chị Tân Di, chị có biết là ai không?”
“Ngại quá, tôi đi toilet một chút.” Hứa Tân Di thật sự không muốn nghe về chuyện của Dịch Dương thêm chút nào nữa, vẫn là Dịch Dương được mấy người tung hô quá lên rồi.
Dịch Dương tên chó đó có gì tốt như vậy, lại còn ai là người may mắn, gớm! Xui xẻo lắm thì có.
Mở cửa phòng ra, hai chân Hứa Tân Di đột nhiên cứng ngắc không thể di chuyển, sắc mặt thay đổi, bốn phía tràn ngập hơi thở quen thuộc, tựa như có bàn tay quen thuộc vô hình gắt gao bóp chặt lấy cổ họng của cô.
Ngoài cửa, áo sơ mi màu đen của Dịch Dương được tỉ mỉ ủi xếp không chút nếp nhăn, cà vạt chỉnh tề buộc giữa cổ áo không khác gì lúc mới ra khỏi nhà, hiện tại đang lười biếng dựa lưng vào tường.
Ánh đèn ngoài hành lang âm u, trong bóng tối nửa sáng nửa mờ, ánh sáng và bóng tối giao hòa, Hứa Tân Di không nhìn rõ được sắc mặt Dịch Dương, chỉ có thể nhìn thấy một đôi mắt thâm thúy lạnh lẽo.
Trái tim Hứa Tân Di chợt treo lơ lửng.
Dịch Dương!?
— “Tên chó này sao lại ở đây?”
— “Đừng nói là hắn cố ý tới đây bắt gian đấy nhé?”
Cô nghiêng đầu liếc mắt nhìn vào trong.
— “Bình tĩnh nào Hứa Tân Di, đừng hoảng hốt, không có chuyện gì hết.”
Đầu lông mày của Dịch Dương nhướng lên, trong ánh mắt nhìn Hứa Tân Di dường như không có cảm xúc.
“Thật trùng hợp.”
Đúng, thật sự quá trùng hợp tới giả dối.
Kết hôn hai năm nay, số lần Hứa Tân Di và Dịch Dương có thể gặp nhau đếm trên đầu ngón tay, bây giờ lại có duyên tới mức vừa ra khỏi cửa xoay mấy vòng đã có thể gặp nhau rồi?