"Ba mua!"
 
Giọng trẻ con non nớt truyền tới, Dịch Dương  nhịn , bật , tuy trong lòng mềm nhũn, nhưng  chỉ ho khan hai tiếng, nghiêm giọng : "Hứa Tân Di, cả ngày dạy con  cái gì ?"
 
Đầu  của điện thoại di động, Hứa Tân Di vẻ mặt  vui tắt điện thoại.
 
Cái gì gọi là cả ngày dạy con  cái gì?
 
Đã dạy cái gì?
 
Mấy ngày nay cô  dạy bé con  nhiều từ, mắt  thể  thấy, mũi  thể ngửi thấy, tai  thể   đều  dạy, cũng   chỉ dạy Ferrari ba chữ.
 
Thật sự là tức c.h.ế.t  !
 
"Bảo bối, ba    dạy hư con! Mẹ dạy hư con ?"
 
Tiểu Dịch Khiêm ngây thơ, đầu óc xoay tới xoay lui, miệng  hì hì  ngừng.
 
"Ba về chúng   thèm để ý tới ba, đêm nay  ngủ với con!"
 
Hứa Tân Di chính nghĩa nghiêm từ, quyết định  chiến tranh lạnh với Dịch Dương,  xin  tuyệt đối   với  một câu.
 
Buổi tối Dịch Dương về nhà,  một nhà  bàn ăn yên lặng ăn cơm.
 
Trên bàn cơm, Dịch lão   với Dịch phu nhân vài câu về Tiểu Dịch Khiêm, bé con  thông minh, nên sớm giáo dục thì  hơn, mà hai  Dịch Dương và Hứa Tân Di dường như  quên chuyện xảy  ban ngày hôm nay, hai  cũng  đề cập đến, cũng   gì.
 
Dịch Dương luôn luôn trầm tính, ngược   cảm thấy  gì  đúng, Hứa Tân Di là   nhiều cũng   nhiều liền  kỳ quái,  rời khỏi bàn ăn, Dịch lão  liền hỏi: "Dịch Dương, hôm nay Tân Di   , lúc ăn cơm cũng   gì,   gần đây  xảy  chuyện gì   ?"
 
Dịch Dương muộn màng nhận , đặt bát đũa xuống, "  xem ."
 
Trong phòng em bé, Hứa Tân Di đang chơi xếp gỗ cùng bé Dịch Khiêm, xếp  chuẩn, đặc biệt thông minh.
 
Dịch Dương  ở cửa  một lúc, thấy Hứa Tân Di ôm bé Dịch Khiêm hôn một cái, nụ   mặt  biểu lộ tâm trạng  vui.
 
Anh từ từ bước .
 
Hứa Tân Di  tiếng  sang , nụ   mặt cứng  khi  thấy Dịch Dương, chỉ một ánh mắt , Dịch Dương  khẳng định trong lòng rằng Hứa Tân Di đang giận .
 
 mà――
 
――"Sao  giận ? Vì tin nhắn thoại  ?"
 
Hứa Tân Di  lạnh trong lòng.
 
Anh còn  là vì tin nhắn thoại !
 
――"     sai."
 
――"Thôi, xin  ."
 
"Tân Di, hôm nay..."
 
Hứa Tân Di càng tức giận, lời xin  qua loa cho  thế  ai mà thèm?
 
Cô trừng mắt   một cái, ngắt lời xin  của , lạnh lùng : "Tối nay em và con ngủ,  tự về phòng nghỉ ngơi ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nu-phu-giau-co-khong-muon-yeu/chuong-355.html.]
 
――"Giận ?"
 
――"Nếu  dùng Ferrari để xin , cô   tha thứ cho  ?"
 
Hứa Tân Di:?
 
"Khoan !" Ba chữ Ferrari  kích thích Hứa Tân Di mãnh liệt, cô nghiêm túc suy nghĩ dựa  tình hình hiện tại.
 
Thái độ của Dịch Dương hôm nay quả thật  , nhưng hai vợ chồng quan trọng nhất   là bao dung và thấu hiểu cho  ? Chỉ vì mấy câu  mà giận dỗi,  đến mức đó.
 
Ferrari gì đó  quan trọng, quan trọng là quan hệ vợ chồng  , sẽ ảnh hưởng   đến sự phát triển của con, hơn nữa  thời gian  cô cũng thật sự  nhân cơ hội  để Dịch Dương mua Ferrari cho , về việc , ý định ban đầu của cô   đúng, là cô  .
 
Cô hắng giọng, hạ  hỏi: "À... Anh đến đây  gì?"
 
Dịch Dương  ngoài cửa,  chớp mắt  cô, im lặng   gì.
 
Ánh mắt  khiến Hứa Tân Di  cảm giác chột  như thể tâm tư của     thấu, "Anh  gì thì  ."
 
Bé Dịch Khiêm trong lòng cô  đầu  Dịch Dương, "Xe! Ba mua xe!"
 
Hứa Tân Di bất đắc dĩ, xoa đầu bé Dịch Khiêm, "Chuyện hôm nay là em  đúng,   em sẽ  dạy bậy cho bé nữa,  ?"
 
Bé Dịch Khiêm mở to đôi mắt đen láy, ngơ ngác  Hứa Tân Di.
 
"Chuyện hôm nay  cũng  ,    ý trách cô, xin ."
 
Hứa Tân Di bĩu môi, "Vậy em tạm thời tha thứ cho ."
 
"Không giận nữa?"
 
Hứa Tân Di lắc đầu.
 
"Được,  giận nữa thì  về phòng  đây."
 
Hứa Tân Di đang mong chờ  Dịch Dương, cứ thế trơ mắt   rời khỏi phòng trẻ con.
 
Đi ?
 
Hết ?
 
Ferrari ?
 
Không   sẽ dùng Ferrari để xin  ?
 
Xe ?
 
Hứa Tân Di cảm thấy   Dịch Dương lừa, hùng hổ   phòng ngủ,  tìm  hỏi cho  lẽ.
 
Trong phòng   ai, phòng tắm phát  tiếng động.
 
Hứa Tân Di nghiến răng định gõ cửa phòng tắm, mắt tinh phát hiện  bàn trong phòng  đặt một hộp quà lạ.
 
Trong phòng từ  xuống , từ chiếc giường lớn  đến chiếc khuy măng sét nhỏ của Dịch Dương, Hứa Tân Di đều nắm rõ, hộp quà lạ  chắc chắn  từng xuất hiện  tối nay.
 
Vậy thì...