Dịch Dương ngẩn , tuy   gì, nhưng biểu cảm và ánh mắt    trả lời nghi vấn của Hứa Tân Di.
 
Hứa Tân Di coi như  hiểu, đây đúng là những lời Dịch Dương , nhưng là   trong lòng!
 
Dù  cô cũng từng trải qua bao sóng to gió lớn, chuyện   gì mà  kinh ngạc,   chẳng    ? Biết bao  đàn ông  khi vợ mang thai, vì vóc dáng vợ  đổi mà chê bai, bỏ bê vợ, đêm hôm  về nhà.
 
Có thể   suy nghĩ thật sự trong lòng Dịch Dương, cũng là cách để Hứa Tân Di theo dõi xem tình cảm của    đổi  .
 
"Không  chuyện đó, em vẫn xinh  như , em nghỉ ngơi cho khỏe,  còn mấy văn kiện  xem,  sang thư phòng,  việc gì thì gọi ."
 
Tuy rằng Hứa Tân Di cảm thấy lời  của Dịch Dương  chút qua loa, nhưng vẫn gật đầu.
 
Đợi Dịch Dương  ngoài, Hứa Tân Di mới xỏ giày, rón rén ghé sát cửa thư phòng, lắng  động tĩnh bên trong.
 
"Tối nay sắc mặt Tân Di    lắm,   dạo  cô  nghỉ ngơi  đủ giấc ?"
 
"Hay là hỏi  xem,  loại mỹ phẩm nào dùng  cho phụ nữ mang thai . Hay là mua chút quà tặng cho cô , để cô  vui vẻ?"
 
"Trang sức  túi xách, nên mua gì đây?"
 
"Hai ngày nữa vẫn nên đưa cô   bệnh viện kiểm tra một chút... Mai  cuộc họp, ngày   tiệc rượu, tuần    công tác..."
 
Dịch Dương thở dài một .
 
" mỗi ngày ba năm giờ sáng thức dậy, cô  vẫn ngủ ngon mà? Hay là dinh dưỡng  đủ? Mai  hỏi chuyên gia dinh dưỡng mới ."
 
"Ai  bản báo cáo  ,  thế  thì  ăn kiểu gì?"
 
"Nghe  phụ nữ mang thai dễ buồn bực,  lẽ gần đây  sắp xếp công việc, dành thời gian cho cô  mới ?"
 
" dạo    thời gian rảnh. Phiền thật."
 
"Không   nữa."
 
"Không ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nu-phu-giau-co-khong-muon-yeu/chuong-346.html.]
 
"Thôi, vẫn  , xử lý xong mấy việc  sớm  về phòng ngủ với cô ."
 
"Hôm nay  nhấn mạnh tầm quan trọng của báo cáo,  mà còn   thế ,    việc nữa !"
 
"Hai dự án liên tiếp thất bại, gần đây Giám đốc Triệu   ? Lần    tổng giám đốc MK để ý Giám đốc Triệu,  mời   về ,  thể  đề phòng..."
 
"Không  dạo  cô  đang nghĩ gì..."
 
Hứa Tân Di  ngoài thư phòng, lặng lẽ lắng  những lời lẽ phiền muộn về công việc và lo lắng cho cô từ trong thư phòng vọng , cô khẽ ló đầu  .
 
Sau bàn  việc, Dịch Dương cau mày, ngả   , day day thái dương, mệt mỏi nhắm mắt nghỉ ngơi.
 
Mấy năm gả cho Dịch Dương,  ngày nào Hứa Tân Di thấy   nghỉ ngơi thực sự, bận đến tối tăm mặt mũi nhưng trong lòng phần lớn đều nghĩ đến cô, trái tim Hứa Tân Di như  dòng nước ấm chảy qua, sưởi ấm cả tứ chi lạnh lẽo của cô.
 
Cảm giác  trân trọng,  quan tâm từng chút một như thế ,  đây cô  từng .
 
Cô nhón chân   thư phòng, lặng lẽ đến bên cạnh Dịch Dương,  lẽ hôm nay  quá mệt mỏi, nên khi Hứa Tân Di  đến cạnh bàn  việc,  vẫn   .
 
Cho đến khi bàn tay mềm mại, lạnh lẽo của cô đặt lên hai bên thái dương,  mới giật  tỉnh giấc.
 
"Sao em  qua đây?" Anh nắm lấy tay Hứa Tân Di, cảm thấy  lạnh, "Không  em mệt ? Mau  nghỉ ngơi ,  cũng sắp  xong việc ."
 
"Không , em  buồn ngủ, em chỉ  qua đây với ."
 
Hứa Tân Di rút tay  khỏi tay ,   ghế  việc của , tiếp tục xoa bóp thái dương cho , "Em  lạnh, thấy  mệt mỏi như , nên  giúp  thư giãn một chút."
 
Dịch Dương vẫn  yên tâm, "Em  lời, mau về phòng nghỉ ngơi ."
 
"Em thật sự  !" Hứa Tân Di giữ   , "Anh tiếp tục  việc , em lớn , mệt  buồn ngủ thì tự khắc sẽ  nghỉ ngơi."
 
"Thật sự  ?"
 
Hứa Tân Di lắc đầu.
 
"Vừa nãy   tâm trạng   ,  đột nhiên..."