Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Nữ Phụ Giàu Có Không Muốn Yêu - Chương 34

Cập nhật lúc: 2024-07-09 20:02:17
Lượt xem: 354

Hứa Tân Di bổ nhào về phía Dịch Dương, cảm động nghẹn ngào, khóc lóc kể lể: “Em biết mà, em biết anh nhất định sẽ tin tưởng em mà! Người phụ nữ bất chấp thủ đoạn như Tả Dung kia chỉ biết giả bộ đáng thương, em chỉ muốn dạy cho cô ấy bài học thôi, em không làm gì sai hết!”

 

“Ừm, em không làm sai.”

 

“... Còn có những cư dân mạng này, bọ họ mắng em, thật đáng giận!!!”

 

“Ngày mai tôi sẽ kiện họ.”

 

Hứa Tân Di nghẹn ngào.

 

Cô ngẩng đầu nhìn anh, đáy mắt rưng rưng: “Ông xã, Tả Dung cô ấy muốn câu dẫn anh, sau này em không muốn thấy cô ấy ở đoàn phim nữa.”

 

Hắn nhìn vào mắt cô: “Ừm, vậy thì phong sát cô ta đi.”

 

“...”

 

Hứa Tân DI muốn nói rồi lại thôi.

 

— “Người đàn ông này sao lại độc ác như vậy?”

 

_______

Bentley chậm rãi lái vào biệt thự, bên trong căn biệt thự Dịch gia bật đèn sáng trưng.

 

Vừa vào cửa, Hứa Tân Di đã cảm nhận được bầu không khí căng thẳng đang ngưng tụ.

 

Bác Trần cùng với vài người giúp việc miệng câm như hến, trầm mặc không nói câu nào.

 

Hứa Tân Di và Dịch Dương liếc mắt nhìn nhau, đều thấy đáy mắt đối phương mờ mịt.

 

Đây là xảy ra chuyện gì vậy?

 

Dịch lão tiên sinh ngồi trên sô pha phòng khách, Dịch phu nhân ngồi bên cạnh vẻ mặt nghiêm trọng.

 

“Lão tiên sinh, thiếu gia và thiếu phu nhân cùng nhau trở về rồi.” Bác Trần nhấn mạnh hai chữ “cùng nhau”.

 

“Ông nội, mẹ, chúng con về rồi.”

 

Dịch lão tiên sinh không để ý tới hắn mà dặn dò bác Trần, “Lão Trần, các người về phòng nghỉ ngơi trước đi.”

 

Đây có nghĩa là muốn nói chuyện một mình.

 

Bác Trần dẫn theo mấy người giúp việc rời đi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/nu-phu-giau-co-khong-muon-yeu/chuong-34.html.]

 

Chờ người ngoài ra khỏi phòng hết, lão tiên sinh lúc này mới nhìn về phía Dịch Dương và Hứa Tân Di, trên mặt không có chút tươi cười nào.

 

Có điểm kì quặc.

 

Từ lúc Hứa Tân Di gả vào Dịch gia tới giờ chưa từng thấy Dịch lão tiên sinh bày ra vẻ mặt nghiêm trọng như này bao giờ, cho dù lúc trước Dịch lão tiên sinh có phát bệnh phải vào bệnh viện, trước giường bệnh cũng đều là vẻ hiền lành nhìn cô, hỏi cô đã kịp thích nghi được với Dịch gia chưa, hỏi cô Dịch Dương có đối tốt với cô hay không.

 

Cô bây giờ không dám tùy tiện mở miệng.

 

Vẫn là Dịch Dương cố muốn phá vỡ bầu không khí nặng nề này, anh hỏi: “Sao thế ạ?”

 

“Làm sao?” Dịch phu nhân mở máy tính bảng, đặt lên bàn trà trước mặt.

 

“Các con nhìn xem, đây là chuyện gì?”

 

Dịch Dương cầm máy tính bảng lên xem, Hứa Tân Di cũng tiến lại gần.

 

Hiện ra trước màn hình là một tin tức giải trí, tiêu đề cực lớn được viết dòng chữ “Người thừa kế Dịch thị đêm khuya cùng nữ minh tinh lạ nào đó hẹn hò, là trai tài gái sắc, người kế tiếp gả vào hào môn hẳn là cô ấy!” Thậm chí còn được viết ba lần, hấp dẫn ánh mắt người xem.

 

Lần này là Tả Dung làm ra mà!

 

Không tìm được tòa soạn giải trí nào chịu đăng liền tìm chủ weibo trên mạng để tung tin đồn này ra.

 

Trải qua mấy chủ blog truyền bá đi, việc này càng trở nên ồn ào huyên náo hơn, độ hot của bài viết này ở trên báo không hề nhỏ.

 

Mấy tấm ảnh này trải qua photoshop nhìn có chút mơ hồ nhưng vẫn có thể phân biệt rõ ràng khuôn mặt của Dịch Dương và Tả Dung.

 

Hứa Tân Di và Dịch Dương liếc nhìn nhau.

 

Dịch lão tiên sinh chống gậy đập mạnh xuống đất hai cái, nói: “Dịch Dương, rốt cuộc có chuyện gì xảy ra? Người trong ảnh này có phải cháu hay không? Còn cô gái kia, cháu và cô ta đã xảy ra chuyện gì? Ngay bây giờ cháu ở trước mặt ta, trước mặt mẹ cháu, còn có trước mặt Tân Di, nói cho rõ ràng ra!”

 

Dịch dương không hề chột dạ giải thích: “Ông nội, người trong ảnh đúng là cháu, ngày đó cháu tham gia một buổi tiệc rượu, người phụ nữ kia là người trong buổi tiệc, cô ấy tới nói chuyện với cháu vài câu sau đó tìm người chụp ảnh, áo khoác trên người cô ta cũng không phải của cháu, về phần cô ấy tìm ai mượn áo khoác thì cháu không biết. Cháu cũng không biết người phụ nữ kia là ai!”

 

Nói xong, Dịch Dương nhìn Hứa Tân Di một chút: “Ông yên tâm, cháu sẽ không làm chuyện có lỗi với Tân Di.”

 

Dịch lão tiên sinh như tin mà cũng không tin: “Có thật không?”

 

Dịch Dương không kiêu ngạo cũng không tự ti: “Thật ạ.”

 

Nghe Dịch Dương giải thích, Dịch lão tiên sinh dường như bớt giận hơn phân nửa, hắng giọng một cái, “Cái đó… Cháu và cô gái kia không có quan hệ gì là tốt rồi, ông nội vẫn tin tưởng cháu”, ông nhìn Dịch phu nhân: “Có đúng không?”

 

Dịch phu nhân dở khóc dở cười.

Loading...