Lạc Kiệt  khổ, như đang tự giễu, "Cô thấy   khả năng theo đuổi  cô  ?"
 
Hứa Tân Di    là  khả năng, cũng    Lạc Kiệt mất niềm tin, dù  mấy năm nay trong giới, cô cũng chỉ   "Lạc Kiệt là gay", chứ   thấy tin đồn nào khác.
 
"Vậy  xem sự kiên trì và quyết tâm của , nếu  thật sự thích cô , con đường phía  còn dài, cố lên!"
 
Cạch...
 
Tiếng mở cửa vang lên.
 
Cửa phòng bên  phòng trợ lý Hứa Tân Di mở .
 
Cô trợ lý ngượng ngùng  hai , vẻ mặt lúng túng,   nên tiến  nên lùi.
 
Hứa Tân Di là   hồn , khẽ ho một tiếng, "Cảm ơn    đặc biệt mang thuốc đến,  còn việc gì nữa thì  về ."
 
Lạc Kiệt cũng  tiện  gì thêm, xoay  rời .
 
"Sao ? Có chuyện gì?" Hứa Tân Di  cô trợ lý đang  lung tung, "Nhìn chị."
 
Cô trợ lý  cô, : "Anh Dịch gọi điện thoại bảo chị  khi ngủ uống một cốc sữa."
 
"Chỉ  thôi? Hết ?"
 
"Vâng."
 
Hứa Tân Di lẩm bẩm, "Sao lúc nãy   trong video. Được , chị  , em nghỉ ngơi sớm ."
 
"Vâng, chị Tân Di cũng nghỉ ngơi sớm nhé."
 
Đóng cửa.
 
Hứa Tân Di về phòng, giao diện trò chuyện  điện thoại với Dịch Dương vẫn hiển thị thời gian cuộc gọi video cuối cùng.
 
Không nghĩ nhiều, cô nhắn chúc ngủ ngon  lên giường ngủ.
 
Cùng lúc đó, Lạc Kiệt  khi đưa thuốc đến báo cáo với Hàn Kiêu.
 
"Yên tâm ,  thấy cô  chỉ  thương ngoài da thôi,    cứ đưa thuốc  mặt   ở phim trường là , đừng sai  đến  buổi tối,    chụp ảnh thì  ."
 
"Cô   kết hôn ,     theo đuổi,  gì   chứ."
 
Lạc Kiệt nhướng mày, "Cậu cũng  cô   kết hôn  ?"
 
Tay Hàn Kiêu đang xem kịch bản khựng .
 
"Hàn Kiêu, là  đại diện của ,  vài chuyện  vẫn  nhắc nhở ",    xuống bên cạnh Hàn Kiêu, "Hứa Tân Di, cô   kết hôn ."
 
" ."
 
"Kết hôn với Dịch Dương."
 
" ."
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nu-phu-giau-co-khong-muon-yeu/chuong-339.html.]
Lạc Kiệt    một lúc, "Nếu   ,   cũng nên   tránh xa phụ nữ   gia đình chứ?"
 
Hàn Kiêu hít sâu một , đặt kịch bản sang một bên, " ."
 
Dứt khoát   thêm lời nào, Lạc Kiệt  việc với   nhiều năm hiểu rằng   thật sự .
 
"Được , nếu   rõ thì    nhiều nữa, chúng  đều  đến mức  , ngàn vạn   thể tự hủy hoại bản . Muộn ,  nghỉ ngơi sớm ."
 
Lạc Kiệt vỗ mạnh  vai  ,  dậy chuẩn  rời .
 
Ở cửa, Hàn Kiêu gọi   .
 
"Lạc Kiệt, chúng   việc cùng  bao lâu ?"
 
Đột nhiên hỏi câu , thật sự  dự cảm chẳng lành.
 
"Từ khi  tiếp quản công việc của  đến giờ, bảy năm ."
 
"Bảy năm..." Hàn Kiêu lẩm bẩm.
 
"Sao ?"
 
"Không  gì, hỏi bâng quơ thôi, nghỉ ngơi sớm ."
 
Mặc dù  hiểu tại  Hàn Kiêu đột nhiên hỏi câu , nhưng Lạc Diệp cũng  hỏi thêm.
 
————
 
Sáng sớm hôm , Hứa Tân Di trang điểm xong đến phim trường, khác với  khi, các nhân viên trong đoàn  phim đều túm tụm bàn tán,  ai ở vị trí của .
 
Hứa Tân Di tò mò, "Sao ?"
 
Một cô trợ lý chạy đến, nhỏ giọng  bên tai cô: "Sáng sớm thầy Hàn  tìm đạo diễn Từ  chuyện gì đó, đến giờ cũng gần một tiếng ."
 
"Nói chuyện gì mà lâu ?"
 
"Không ."
 
Hứa Tân Di khó hiểu,   gõ cửa phòng nghỉ.
 
Cửa mở ,    cửa là Lạc Diệp với vẻ mặt nhăn nhó, bất lực.
 
"Sao ?"
 
"Tân Di đến  ?" Đạo diễn Từ trong phòng  chào Hứa Tân Di, "Vừa   đang tìm cô."
 
Hứa Tân Di  Lạc Kiệt bằng ánh mắt dò hỏi nhưng  nhận  câu trả lời,  đó bước  phòng.
 
"Tân Di,  ."
 
Hứa Tân Di  xuống đối diện đạo diễn Từ.
 
Vẻ mặt đạo diễn Từ nặng nề,   gì  thở dài, "Chuyện là thế , mấy cảnh  hôm  chúng   thể   ."
 
"Rốt cuộc là  ?"