Nữ Phụ Giàu Có Không Muốn Yêu - Chương 318
Cập nhật lúc: 2024-12-28 11:54:37
Lượt xem: 46
Hứa Tân Di xoay người lại, nhìn thẳng vào anh.
Cô muốn biết biểu cảm và ánh mắt của Dịch Dương.
"Tuy rằng những điều anh nói đều rất cảm động, nhưng nếu em nói, tạm thời em không thể tha thứ cho anh, anh..."
"Không sao, sau này em sẽ biết những lời anh nói không chỉ là nói suông."
Khoảng cách mặt đối mặt, Hứa Tân Di nhìn thấy trong mắt Dịch Dương phản chiếu hình ảnh của mình, chỉ có mình cô.
Cho đến khi cô nhìn thấy vẻ mặt kinh ngạc của mình trong mắt Dịch Dương, lúc này mới nhận ra mình đã thất thần, Dịch Dương thừa cơ hội, hôn lên môi cô.
Một nụ hôn cực kỳ dịu dàng, trái tim nhỏ trong lồng n.g.ự.c Hứa Tân Di không ngừng đập thình thịch, cẩn thận nín thở.
Ngay sau đó, cô bị Dịch Dương che mắt, xúc giác trong bóng tối bị phóng đại, cô cảm nhận được sự dịu dàng của Dịch Dương, và bàn tay đang che mắt mình của anh run rẩy.
Dịch Dương đang căng thẳng!
Nhận ra điều này, tim Hứa Tân Di đập càng lúc càng nhanh.
Bắt đầu căng thẳng, bắt đầu thận trọng, bắt đầu cẩn thận từng li từng tí, điều này cho thấy người đàn ông này đã phải lòng cô gái này rồi.
Nụ hôn chưa kịp đi sâu đã nhanh chóng kết thúc.
Dịch Dương cố gắng thở nhẹ, nhưng tim lại đập rất nhanh, anh quan sát phản ứng của Hứa Tân Di.
Nhưng Hứa Tân Di chỉ sững sờ một lúc, sau đó trừng mắt nhìn anh, không nói gì, kiễng chân cả người lao đến, cưỡng hôn Dịch Dương.
Cú va chạm quá mạnh, Dịch Dương theo bản năng lùi lại một bước, nhưng ánh mắt đột nhiên liếc thấy hoa hồng đầy phòng, nghĩ đến không thể giẫm lên hoa hồng tặng cho Tân Di, nên né tránh, trọng tâm không vững, ngã xuống.
Hoa hồng bị đè bẹp một mảng lớn, Hứa Tân Di chống người lên Dịch Dương, đứng dậy lo lắng hỏi anh: "Anh không sao chứ?"
Hoa hồng có gai, không phải chuyện đùa.
"Không sao, anh đã cho người cắt hết gai rồi."
Hứa Tân Di nhìn thân hoa hồng, quả nhiên không có gai.
"Những bông hoa này sẽ không làm anh bị thương."
Hứa Tân Di chớp mắt, đang định nói gì đó thì tiếng chuông điện thoại di động của Dịch Dương vang lên phá hỏng bầu không khí.
Là tài xế đang đợi anh ở dưới lầu gọi điện thoại đến.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/nu-phu-giau-co-khong-muon-yeu/chuong-318.html.]
Dịch Dương nghe máy.
Hứa Tân Di hướng về phía điện thoại của anh lớn tiếng nói: "Hôm nay là ngày kỷ niệm kết hôn của chúng ta, anh ấy không đến công ty nữa."
Cô nhìn vào mắt Dịch Dương.
Dịch Dương khẽ cười, nói vào điện thoại: "Ừ, hôm nay không đến công ty."
Nói xong, cúp điện thoại.
"Hôm nay là anh nói, sau này sẽ thực hiện trách nhiệm và nghĩa vụ của một người chồng, chăm sóc em thật tốt, quan tâm em, yêu em, sẽ không để cho em chịu một chút ủy khuất nào nữa, vậy hôm nay em sẽ... tạm thời tin tưởng anh, xem sau này thế nào, nếu như anh làm không được..."
Dịch Dương nói thay cô: "Thì ly hôn với anh."
Hứa Tân Di nghẹn ngào, gật đầu: "... Đúng vậy! Xem anh biểu hiện thế nào!"
"Được, vậy để xem sau này thế nào."
Sau khi cảm động qua đi, Hứa Tân Di không khỏi cảm thấy không quen với sự dịu dàng của Dịch Dương hôm nay, luôn nghi ngờ mình có phải đang nằm mơ hay không.
Người đàn ông lạnh lùng khi bắt đầu có người mình thích, đều sẽ trở nên ủy mị như vậy sao?
Hứa Tân Di thấy hơi chột dạ, cảm thấy mình đắc ý trước mặt Dịch Dương không được tốt lắm, nhưng khóe miệng cố gắng kìm nén vẫn để lộ ra một chút vui mừng.
—— "Lúc trước bảo anh ly hôn không ly hôn, bây giờ xui xẻo rơi vào tay tôi rồi nhé?"
—— "Gặp phải tôi cái đồ phiền phức này, sau này anh sẽ mệt đấy."
Hứa Tân Di tự biết mình nghĩ.
————
Ngày kỷ niệm ngày cưới, Hứa Tân Di nhận được một căn phòng đầy hoa hồng, trên đài ngắm cảnh tầng cao nhất của Nhất Phẩm Lan Đình, Hứa Tân Di uống rượu vang đỏ và tìm thấy một chiếc nhẫn kim cương.
Đó là chiếc nhẫn cưới độc nhất vô nhị mà Dịch Dương đã đặt làm lại.
Âm nhạc du dương của violin vang lên, dưới ánh hoàng hôn, Dịch Dương quỳ một gối xuống, đeo chiếc nhẫn mới cho cô.
"Hứa Tân Di?"
"Hứa Tân Di..."
"Hứa Tân Di!!!"
Hứa Tân Di đột nhiên hoàn hồn.