Hứa Tân Di đoán rằng Hứa Vi Nhân  sắp bày trò.
Quả nhiên, Hứa Vi Nhân  cay đắng: “Cuộc đời vốn theo thứ tự  , cô Hứa thật may mắn, gặp  một    đến cuối cùng,  như , cả đời …”
Cô  lấp lửng, rõ ràng ngầm ám chỉ.
Hứa Tân Di thở dài,  hổ danh là Hứa Vi Nhân, cách  chuyện thật cao siêu.
Nếu   vì ,  lẽ ngay  khi trở về nước, Dịch Dương   cô  quấn lấy đến nỗi  thoát  . Dù  rõ lý do là gì, nhưng giờ  , dường như tất cả đều do   rối mối quan hệ của cô  và Dịch Dương.
Xét cho cùng, ngoại trừ , dường như  còn biến  nào khác.
Hứa Tân Di phối hợp  hảo, “  hiểu ý cô là gì.”
“Không  gì, chỉ là tùy hứng cảm thán thôi.”
“Tùy hứng cảm thán?” Hứa Tân Di lạnh lùng, “Có  cô đang hối hận vì giờ đây Dịch Dương giàu  và thành đạt? Cô  ly gián mối quan hệ giữa  và  ?   cho cô ,  thể nào! Dù cô và Dịch Dương  quá khứ thế nào  nữa, thì hiện tại, Dịch Dương yêu ,  yêu cô.”
Sắc mặt Hứa Vi Nhân thoáng ngỡ ngàng, như thể rơi  hồi ức nào đó.
“Cô hiểu lầm ,    ý đó. Chỉ là  thấy cô thật may mắn, gặp  đúng   đúng thời điểm,” Hứa Vi Âm  nở nụ  hiền hòa đặc trưng, “Cô Hứa  cảm thấy   giống  ?”
“Giống cô thì ?”
“   khi cô Hứa  mắt, cô  dùng danh nghĩa của . Cô và  giống  đến , cô  từng nghĩ tại  Dịch Dương  chọn kết hôn với cô dù  thích cô ?”
Hứa Tân Di cau mày, “Ý cô là gì?”
“Cô thông minh như , chẳng lẽ  đoán  ý  ?”
Hứa Tân Di thầm lắc đầu ngao ngán.
Ý cô  chẳng  là vì  giống cô , nên Dịch Dương mới chọn kết hôn với  vì coi  là thế  ?
Cô bèn lạnh mặt: “  hiểu cô đang  gì.”
“Để   thế ,  chỉ bốn năm , mà còn thời gian đại học,  và Dịch Dương…” Hứa Vi Nhân thở dài, “Trước đây là  sai, nhưng những chuyện đó  qua . Nếu cô hứng thú,  thể hỏi Dịch Dương, cô    yêu cô, những chuyện  hẳn   sẽ thành thật kể .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nu-phu-giau-co-khong-muon-yeu/chuong-227.html.]
Hứa Tân Di thấy Dịch Dương từ xa đang bước về phía , “Hứa Vi Nhân, cô đừng  năng bóng gió  mặt .   quan tâm   cô và Dịch Dương  xảy  chuyện gì,   hãy tránh xa Dịch Dương , đừng để  thấy cô bên cạnh  ,  rõ ?”
Cô lộ vẻ nghiêm nghị, đối lập   với vẻ dịu dàng của Hứa Vi Nhân, như thể đang bắt nạt  khác.
Hứa Vi Nhân hé môi định  điều gì đó, nhưng   nuốt lời xuống.
“Đang  gì ?” Dịch Dương bước tới.
Hứa Tân Di  lập tức khoác lấy cánh tay Dịch Dương, liếc  Hứa Vi Nhân đầy vẻ thách thức,  ngước lên  , giả vờ nũng nịu : “Chúng    gì , Dịch Dương , em  thích bộ sưu tập mới của tuần lễ thời trang mùa ,   thể giúp em ? Có mấy món em thật sự   ,  lắm luôn .”
Cô  dứt lời, cả  nổi hết da gà.
— “Đánh bại địch một ngàn nhưng cũng tự tổn thương  đến tám trăm. Làm Hứa Vi Nhân khó chịu nhưng chính  cũng thấy kinh tởm. Muốn nôn mất thôi.”
Hứa Vi Nhân nuốt xuống vị đắng trong lòng, gượng gạo mỉm  : “Hứa Tân Di,  yên tâm,  sẽ  bao giờ xuất hiện  mặt Dịch Dương nữa.”
Dịch Dương coi cô  như  khí, thản nhiên đáp lời: “Yên tâm , bộ sưu tập mới của tuần lễ thời trang  ,  sẽ mua hết cho em.”
Thấy Dịch Dương phớt lờ , Hứa Vi Nhân lập tức thấy mất hết hứng thú, cúi đầu : “Hai  cứ trò chuyện,  xin phép  .”
— “Không  Dịch Dương  hỏi    gì hoặc  gì với Hứa Vi Nhân . Nhìn cái bộ dạng đáng thương của cô  mà  còn thấy thương hại, huống gì là Dịch Dương – một  đàn ông đích thực, khả năng  thấu chiêu trò của cô  chắc  mạnh  ?”
— “ nghĩ , lời Hứa Vi Nhân  cũng  chút lý. Dịch Dương, cái tên đàn ông đáng ghét ,  bao giờ  về chuyện bốn năm  với cô . Chẳng lẽ  thật sự là   thế của Hứa Vi Nhân?”
— “Người tình  thế của tổng tài bá đạo? Trời ơi, ngay cả tình yêu chân thật của Dịch Dương  cũng  thể  ,  phụ nữ thật sự quá đau buồn!”
Dịch Dương lạnh lùng  với Hứa Vi Nhân: “Vậy thì hãy  như lời cô .”
Hứa Tân Di : “…?”
Hứa Vi Nhân: “…”
Ai ngờ Dịch Dương   .
Sự ngượng ngùng và  hổ hiện rõ  mặt Hứa Vi Nhân, cô miễn cưỡng mỉm ,  lặng lẽ rời khỏi bữa tiệc.
“Dịch Dương,  thật sự mua hết bộ sưu tập mới cho em ? Anh  thật chứ?”
Dịch Dương hỏi : “ từng lừa em ?”