Nhân viên cửa đón họ nhận lấy hành lý, theo  là hai chiếc xe khác chở trợ lý và chuyên gia trang điểm của Hứa Tân Di và Hàn Tiêu.
Trong thời gian diễn  tuần lễ thời trang, khách sạn    nhiều ngôi  lưu trú, hệ thống an ninh  , từ sảnh khách sạn đến thang máy,    lạ nào bất ngờ xuất hiện.
An Nhã đưa một chiếc thẻ phòng cho Hứa Tân Di, “Phòng 1902, lát nữa  qua tìm cô.”
Hứa Tân Di nhận thẻ phòng, “Được .”
Lạc Kiệt  cũng đưa một chiếc thẻ phòng cho Hàn Tiêu, phòng 1905.
Còn Lạc Kiệt và An Nhã thì   căn phòng ban đầu đặt cho Hứa Tân Di để bàn bạc công việc.
Vừa  phòng, An Nhã  tháo chiếc áo khoác dày xuống, ngả   ghế sofa.
Sau mười mấy tiếng   máy bay và di chuyển bằng xe, cuối cùng cũng tới nơi.
Miệng  chút khô, cô lấy  hai chai nước từ tủ lạnh, ném một chai cho Lạc Kiệt.
Cô chẳng hề coi Lạc Kiệt như một  đàn ông, việc  khoác vai bá cổ là sự tôn trọng cuối cùng dành cho giới tính của Lạc Kiệt.
“Nói ,  bàn gì? Chuyện tin đồn  khiến công ty các  khó xử ? Không  , cứ  thẳng, chúng   thể tự  phủ nhận,  cần các    mặt .”
“Đừng lo, Hàn Tiêu  dặn dò , chuyện  để công ty chúng  giải quyết, các cô mới là bên thật sự vô tội.” Lạc Kiệt  đối diện An Nhã , “Công ty  quyết định sẽ xử lý, nên các cô  cần lo lắng . Dù  trong chuyện , các cô cũng chẳng  gì sai cả.”
Anh ngừng  một chút, mở nắp chai nước khoáng, uống một ngụm cho trơn giọng, “Công ty  thống nhất xử lý  những tài khoản truyền thông tung tin đồn nhảm. Sau đó, chúng  sẽ đưa  thông báo, đến lúc đó thì tài khoản của studio bên các cô chỉ cần chia sẻ  là .”
An Nhã gật đầu.
“Thật   thấy khá tò mò đấy, An tiểu thư  năng lực và trình độ như ,  bao nhiêu năm nay chỉ dẫn dắt một ngôi ? Nhiều  hơn chẳng  sẽ kiếm  nhiều tiền hơn ?”
“Kiếm tiền thì   để tâm lắm,  chỉ thích công việc  thôi. Nếu dẫn dắt nhiều ngôi  thì sẽ mệt mỏi,     gian riêng cho . Tân Di  , gần như chẳng mấy khi khiến   bận đến  cuồng cả. Còn  thì  vẻ bận rộn lắm, ngoài Hàn Tiêu còn  thêm mấy  khác, chắc cũng chẳng  thời gian riêng nhỉ?”
“Cũng tạm thôi. Vài năm  bận hơn, giờ chỉ tập trung  Hàn Tiêu, tuy vẫn  lo nghĩ nhưng  đỡ hơn nhiều.” Lạc Khiết lấy điện thoại , “Chúng  quen  cũng lâu , thêm bạn  WeChat nhé?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/nu-phu-giau-co-khong-muon-yeu/chuong-219.html.]
“Được.” An Nhã gật đầu,  chút đề phòng.
Kết bạn xong, An Nhã dường như  kiệt sức,  thể  thêm để  chuyện phiếm nữa, “Nếu   gì thì  về nghỉ ngơi . Mai là tuần lễ thời trang, tối nay  cần ngủ đủ giấc để lấy  sức. Mai gặp nhé.”
Lạc Kiệt đặt chai nước xuống, suy nghĩ một chút  , “Có một việc   hỏi cô. Cô Hứa  nghề bao nhiêu năm  mà  từng dính  tin đồn tình cảm. Không  cô  thích kiểu đàn ông nào?”
An Nhã nhướng mày. Hàn Tiêu là gay, Lạc Kiệt cũng là gay,  là  gán ghép ai cho ai đây?
“Anh là  thứ hai hỏi  chuyện  đấy.”
Lạc Kiệt   ý tứ trong lời  của An Nhã, , “Đừng hiểu nhầm,    ý gì với cô Hứa .”
“Thế là ai?”
Lạc Kiệt chỉ  nhẹ.
Rõ ràng, An Nhã  hiểu hàm ý đó, “ cũng   Tân Di thích kiểu đàn ông nào. Có lẽ  cũng  , cô  là  cuồng công việc,   thời gian quan tâm đến mấy chuyện  .”
Cô ngáp một cái, “Nếu  còn gì nữa thì  về .”
Nói   dậy.
Thấy cơ hội  mắt như sắp trôi tuột mất, Lạc Kiệt liền ngăn cô , đôi mắt  cô đăm đắm, “Còn một chuyện nữa,   bàn với cô.”
An Nhã thấp hơn  nửa cái đầu, ánh mắt khẽ ngước lên.
Lạc Kiệt thực  trông cũng khá . Người    gần mực thì đen,  lẽ vì ở bên Hàn Tiêu lâu ngày,  ít nhiều cũng  chút khí chất giống Hàn Tiêu.
Ngoại hình sáng, phong thái , trong giới quản lý thì thủ đoạn cũng nổi tiếng. Nếu   là gay,   cô còn  thể cùng chơi đùa với  cũng nên.
“Chuyện gì?”
Trước sự thẳng thắn của An Nhã, Lạc Kiệt nở nụ  để lộ tám chiếc răng, khóe môi nhếch lên, ánh mắt ánh lên tia  tinh quái,  chút nghịch ngợm.